“Lăng...” - Cô không kiềm chế được nhón chân lên, nhẹ nhàng áp sát vào mặt anh, mắt không rời khỏi đôi môi gợi tình của anh.
“Hôm nay là sinh nhật anh... anh thích quà gì?”
Người đàn ông như hiểu ý, môi anh áp sát vào môi cô... nhẹ nhàng hôn cô.
Nhan Duyệt cũng cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn của anh. Rất lâu, họ mới buông nhau ra.
Nhan Duyệt thở hổn hển ngại ngùng nhìn lên, ánh mắt đen nháy như thiêu đốt người đàn ông.
Anh bế xốc cô lên, cong môi cười nói: “Quà sinh nhật tối hôm nay... anh sẽ rất thích!”
Anh không nói sẽ muốn quà gì nhưng ánh mắt và hành động của anh đã nói lên tất cả.
Nhan Duyệt cười hạnh phúc, hôm nay cô sẽ dùng bản thân để làm quà sinh nhật tặng anh...
Giang Vũ Phi đánh cờ với ông nội được 1 ván thì ông buồn ngủ.
Cô cũng lên phòng định nghỉ ngơi.
Ngồi lên giường, cô đột nhiên không biết phải làm gì.
Cô nên đi tắm rồi mới đi ngủ, nhưng trong lòng cô cảm thấy không được thoải mái, dường như có việc gì đó mà cô chưa làm xong. Cũng không biết lúc này Nguyễn Thiên Lăng và Nhan Duyệt như thế nào rồi.
Nghĩ đến đây, cô càng buồn chán.
Lấy điện thoại ra, cô gọi cho Thiên Lăng. Điện thoại đổ chuông hồi lâu nhưng không có người bắt máy. Kết thúc cuộc gọi đầu tiên, cô gọi tiếp lần thứ 2.
“Lăng, điện thoại của anh...” - Nhan Duyệt đẩy đẩy người đàn ông trên thân cô, nói với giọng mơ hồ.
Nguyễn Thiên Lăng vốn không muốn bắt máy nhưng điện thoại cứ kêu... nghe cũng phiền.
Anh bực bội đứng dậy cầm điện thoại lên, nhìn thấy tên người gọi... ánh mắt anh thoáng chùn lại.
“Lăng, là ai gọi anh thế? Sao anh không bắt máy?” - Nhan Duyệt quấn chăn ngồi dậy, nghi ngờ hỏi.
Nguyễn Thiên Lăng không giải thích, anh mặc quần vào rồi cầm điện thoại ra ban công.
“Có chuyện gì vậy?” - Bấm phím nghe, anh lạnh lùng hỏi Giang Vũ Phi.
Giang Vũ Phi chậm rãi nói: “Cũng không có chuyện gì, chỉ sợ anh uống nhiều nên nhắc anh đừng để say quá!”
“Cô gọi chỉ nói điều này?” - Anh cảm thấy không hài lòng.
“Đương nhiên không phải! Anh đừng quên chuyện anh đã từng hứa với
tôi rằng anh sẽ không đi tìm người phụ nữ khác. Hôm nay là sinh nhật anh, anh đừng có ham vui mà tìm người phụ nữa khác!
Tuy tôi không thích anh nhưng cũng không muốn bị người khác lừa dối. Hơn nữa, trên danh nghĩa anh vẫn là chồng tôi. Tôi hi vọng anh có thể tôn trọng tôi, đừng làm việc có lỗi với tôi!
Cũng không cần anh phải đợi lâu nữa, sau khi chúng ta ly hôn, anh muốn làm gì thì làm!” - Giang Vũ Phi nói một hơi dài, giọng điệu nghiêm túc.
Mắt của Thiên Lăng có chút hoang mang, anh hỏi dò: “Có ai đã nói gì với cô sao?”
“Không có ai nói gì với tôi cả! Được rồi, nhớ chuyện anh đã từng hứa với tôi, đừng có tìm bồ nhí khi chưa ly hôn với tôi! Không có gì nữa, tôi tắt máy đây!”
“Đợi một lát...” - Nguyễn Thiên Lăng vừa lên tiếng, đầu dây bên kia đã tắt máy.
Anh không nhịn được mắng thầm, Duyệt Duyệt không phải là bồ nhí!
Nhưng bị Giang Vũ Phi nói như vậy, anh không muốn xảy ra bất kỳ quan hệ nào với Nhan Duyệt lúc này.
Không phải là không muốn, mà anh đúng là đã hứa với Giang Vũ Phi sẽ không đi tìm người phụ nữ khác.
Hơn nữa, bây giờ anh dùng thân phận người đàn ông đã kết hôn mà có mối quan hệ với Nhan Duyệt thì gián tiếp khiến Nhan Duyệt trở thành kẻ thứ ba...
Nghĩ đến đây, anh cảm thấy buồn...