Dành cho các bạn chưa biết (Gia đình anh Trịnh: Trịnh Thành Dương, vợ: Phương Hoa, con gái lớn: Hiểu Minh 6 tuổi, con trai nhỏ nửa tuổi, ngoài ra còn có một bà chị ruột vô cùng đáng sợ tên Trịnh Thành Tâm) Sơ lược vậy thôi còn ai muốn hiểu rõ thì đọc "Tư tình Phương Hoa" Nha.
___
Trịnh Thành Dương mang An Hạ đến thẳng bệnh viện trung tâm thành phố S, Hiểu Minh theo papa đến bệnh viện cùng, buổi sáng của hai cha con bị đình chỉ, Trịnh Thành Dương ngồi trước phòng cấp cứu của An Hạ, trong lúc chờ đợi Phương Hoa đến, anh suy nghĩ rất nhiều.
Trịnh Thành Dương không biết rằng có nên gọi điện cho đối tác hợp đồng họ La cũng như chồng của cô gái kia không, bộ dạng vừa rồi của cô gái ấy không khác nào vừa bỏ chạy từ nơi nào đó, anh nhớ lại mấy tháng trước, trang đầu tin tức cũng là tin tức tìm kiếm cô gái này, cùng một danh phận vợ của La Thành Dương nhưng lai là một cái tên khác.
Không giống trong lễ cưới tên cô dâu là Ngô Bối Nghi mà biến thành Ngô An Hạ, lần Trịnh Thành Dương ăn tối cùng La Thành Dương cũng có dắt theo cô vợ là Bối Nghi, nhưng trên tin tức lại là An Hạ.
Anh cũng từng cảm thấy rất kỳ lạ nhưng đó là chuyện người ngoài anh không quan tâm nhiều chỉ nghĩ chắc hẳn La gia và Ngô gia có vấn đề nào đó, chỉ có cô vợ Phương Hoa của anh vì rất thích cô gái xinh đẹp đó mà lúc nào cũng theo dõi tin tức tìm kiếm của An Hạ, anh nhớ rõ Phương Hoa nói với anh vẫn chưa tìm được An Hạ, ngay lúc này cô ấy lại xuất hiện ở đây, anh có nên thông báo với người nhà không?
Phương Hoa ở Trịnh gia, nhận được điện thoại của Trịnh Thành Dương lập tức đến bệnh viện, bé con đi qua đi lại một cách nhàm chán, nhìn thấy mama đi đến liền tươi như hoa nở ra nụ cười, vừa chạy đến chỗ Phương Hoa vừa nói "Mama, mama, con và papa đã giúp một chị gái xinh đẹp đó."
Chị gái xinh đẹp? Phương Hoa liếc mắt đến phía Trịnh Thành Dương một cách nghi ngờ, bước đi đến chỗ anh, anh liền đứng dậy.
"Hai cha con người không đi học người không đi làm là vì để giúp chị gái xinh đẹp nào đây" Phương Hoa hỏi, mang theo âm điệu ghen ghen cùng tò mò.
Trịnh Thành Dương nhúng vai, ánh mắt đá về phía phòng cấp cứu đầy hứng thú.
"Người mà em rất thích đấy."
Phương Hoa ngạc nhiên chớp mắt, chị gái xinh đẹp nào mà cô rất thích cơ? Tạm thời Phương Hoa không nghĩ ra.
Vừa lúc này đèn phòng cấp cứu vụt tắt, bác sĩ từ bên trong đi ra với với dáng vẻ gấp rút vội vàng, nhận tưởng hai người là người nhà, đăc biệt là Trịnh Thành Dương, bác sĩ hướng về anh nói.
"Anh là chồng của bệnh nhân phải không? Chúng tôi cần anh đồng ý phẫu thuật cho cô ấy, thai sản hiện tại rất yếu, cả đứa bé cũng rất yếu, ngay lúc này chúng tôi cần phải lấy đứa bé ra nếu không tính mạng của cả hai sẽ gặp nguy hiểm, tuy nhiên chúng tôi không thể cam kết được tính mạng đứa bé, đứa bé quá nhỏ và quá yếu, cho nên cần anh phải đồng thuật tiến hành phẫu thuật."
Phương Hoa ngây ngốc nghe lời nói của vị bác sĩ trẻ, cô trừng mắt, há hốc nhìn sang anh chồng của mình một cách ngỡ ngàng.
"Trịnh Thành Dương anh..." Cô ngỡ ngàng, lập tức giơ lên chiếc túi xách đập vào người Trịnh Thành Dương, không ngờ anh dám có người tình bên ngoài, thậm chí còn mang thai.
Ha...!Phương Hoa ấy vậy mà lại bị cắm sừng rồi?!
Trịnh Thành Dương chụp chiếc túi xách của vợ lại, khổ ở cười nhìn vị bác sĩ, theo tình trạng hiện tại đơn nhiên phải ưu tiên tính mạng thai phụ đầu tiên, Trịnh Thành Dương đáp.
"Tôi không phải chồng cô ấy, chúng tôi là người nhà, bác sĩ hãy phẫu thuật cho cô ấy đi, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm rủi ro."
Vị bác sĩ gấp rút gật đầu, không nói gì thêm tức tốc xoay người đi vào bên trong phòng phẫu thuật.
Phương Hoa giật lại chiếc túi xách trong lòng ngực Trịnh Thành Dương, liếc anh bằng nửa con mắt "Anh còn gì để nói không?"
"À mà không, không còn gì có thể biện hộ nữa, anh là đồ cầm thú, đồ bội