Kết hôn sao? Sớm như vậy?
An Hạ nhận được tin ngây ra, bần thần nhìn La lão gia, di dời ánh mắt sang anh ở bên cạnh, anh đang lườm cô chằm chằm, trong con ngươi đen toạc kia đầy nghi ngờ.
An Hạ vội vàng khẽ giọng, vì sợ hãi anh sẽ nhìn ra điều gì đàng quay mặt đi, bày ra dáng vẻ vô cùng tự nhiên hỏi.
"Vậy là trong tháng sau, là ngày nào vậy?"
"Ngày 28 tháng sau, tính từ hôm nay cũng gần tròn một tháng" La phu nhân trả lời.
Con ngươi ưu phiền bỗng nhiên loé lên một tia sáng, nhớ không nhầm thì ngày dự thi tiến sĩ chính xác là ngày 28 tháng sau, vừa hay.
Nếu kết hôn ngày này, vừa đúng kỳ thi tiến sĩ, An Hạ sẽ tránh được kỳ thi lần này.
Khoé môi An Hạ vẽ ra nụ cười vui mừng, đúng là trong cái rủi cũng có cái may, cô có thể tránh được kỳ thi lần này rồi.
"Con biết rồi" Cô tươi cười hướng mọi người, vì tránh được kỳ thi mà mừng rỡ, với mọi người cô vui mừng là vì hôn nhân được sắp đặt.
Vẻ mặt thất thần nhanh chóng biến mất thay vào đó là vui tươi, La Thành Dương ngồi nhìn cô, thâu tóm mọi cử chỉ của An Hạ vào trong mắt.
Ban đầu thấy cô ngơ ngác đến phát ngốc, sau lại haha cười một cách đầy mâu thuẫn, thật khiến anh nghi ngờ.
Cô tránh gặp mặt đã ba lần, chỉ có hai tháng không gặp, vì sao hôm bay lại mang cho anh một cảm giác lạ lẫm như thế.
Rõ là Ngô Bối Nghi nhưng...!Anh chỉ cảm thấy người này thật giống với An Hạ, bộ dạng ngơ ngơ phát ngốc đó chưa bao giờ xuất hiện trên người Bối Nghi cả.
La Thành Dương thở ra một hơi chí mạng, tay cầm lên ly rượu đỏ nhấp một ngụm, đôi mắt đen láy hướng nhìn hôn phu đối diện.
Có lẽ...!Bởi vì mất đi em gái nên thời gian này Ngô Bối Nghi bị ảnh hưởng đi, một thời gian sau sẽ trở lại bình thường.
Nếu không...!Anh còn suy nghĩ kỳ quặc cái gì, đánh bỏ suy nghĩ, anh trần tĩnh như một mặt nước phản lặng dự họp mặt gia đình.
Cảm thấy ánh nhìn của La Thành Dương đã dịu đi bớt, An Hạ mới nhẹ nhõm thả lỏng sống lưng.
La lão gia haha cười, bảo.
"Thế thì như đã hứa trước, sính lễ của Bối Nghi là một nửa cổ phần La thị, con có thể cùng quản lý La thị với Thành Dương, vừa quản lý cả Ngô thị."
Nghe thấy đã biết, trọng trách vô cùng nặng, An Hạ duy trì nụ cười cứng như đá, gật gật gù gù chứ không hề lên tiếng nói gì cả.
Vẫn chỉ im lặng ngồi lắng nghe trưởng bối bàn bạc, Ngô Lão Đồng cực kì vui vẻ.
"Sau này Bối Nghi về bên đó, chuyện Ngô thị một mình Bối Nghi cũng e là không căng nổi, vừa lo Ngô thị lại vừa lo La thị, lúc đó cũng trông chờ vào Thành Dương chỉ bảo con bé thêm.
Thấy giỏi là giỏi về mặt kiến thức vậy thôi chứ Bối Nghi còn chưa có nhiều kinh nghiệm đi làm thực tế nên vẫn non dạ lắm."
"Chuyện đó thì lo gì, Thành Dương sẽ giúp đỡ con bé mà, dù gì cũng là vợ chồng thì nâng đỡ nhau chứ" La lão gia cười đáp.
Hai chữ vợ chồng lọt vào tai An Hạ, hệt như một cái búa bổ xuống đầu cô, làm cho lỗ tai cô ong ong lên, lặp đi lặp lại hai chữ "Vợ chồng", vành tai nhanh chóng phát nóng, cô vội vàng cầm lên ly nước trái cây, cúi đầu gặm chiếc ống hút để giấu đi gò má đỏ ửng của mình.
...!
"Hả? Cậu và La tổng...!Kết hôn hả?" Chu Tinh Tuệ nghe An Hạ thông báo mà thất thốt, ngạc nhiên đến đôi mắt mở to, miệng há rộng, quá đỗi kinh hoàng đi.
"Lại còn quyết định ngày ngay kỳ thi như thế? Mình bị sốc đó."
"Ờ thì...!Ngày tháng là do cha và La lão gia quyết định mà, mình thì chỉ tuân thủ theo chỉ thị thôi" An Hạ nâng môi cười tít mắt, may mắn lại trùng ngay kỳ thi, như thế coi như cô cũng chống đỡ được thêm một thời gian, đợi đến kỳ thi sau cũng phải mất ba tháng nữa, cô sẽ có thêm thời gian.
"Như vậy thì chẳng phải là kỳ này đi tông rồi sao?" Chu Tinh Tuệ há hốc, An Hạ gật gật đầu nhanh "Thì kỳ sau mình thi thôi haha."
"Nhưng...!Còn trẻ như thế mà, sau lại kết hôn sớm như thế chứ? Mình còn chưa có người yêu mà cậu đã kết hôn rồi á?!" Chu Tinh Tuệ lại bị bỏ rơi rồi ah, cho đến bây giờ cô còn chẳng để ý được chàng trai nào, thế mà bạn bè xung quanh lại lần lượt có người yêu rồi kết hôn.
An Hạ chỉ cười khổ, Chu Tinh Tuệ lấy lại tinh thần, ủ rũ chống hai tay ôm lấy gương mặt "Cậu thì thích rồi, La tổng vừa đẹp trai, vừa soái, vừa tài, hừm, phải nói là còn gì bằng nữa.
Lấy được người như La tổng là may mắn lắm luôn đấy, ngưỡng mộ quá đi."
"À haha" An Hạ lại cười, giơ lên một ngón tay khích lệ tinh thần cô bạn "Trái đất này không thiếu đàn ông nga, rồi thì cậu cũng sẽ gặp được thôi."
"Mà này, nói kết hôn là vì hôn ước hai gia đình, cậu có thích anh ta không mà chấp thuận hôn sự rồi? Lại còn, anh ta có thích cậu hay không, có đối với cậu tốt hay không đó?"
Câu hỏi của Chu Tinh Tuệ làm cho An Hạ đang cười, cánh môi trở nên cô đọng, nụ cười cứng lại sau đó hạ xuống cánh môi, hoàn toàn thu lại nụ cười, đôi mi bỗng chốc sụp xuống.
Cô có thích anh hay không sao? Đơn nhiên, là An Hạ rất thích, cô thích anh từ ngày đầu gặp mặt của bốn năm trước.
Dẫu ở chuyến đi, cô và anh xảy ra một chút mâu thuẫn nhưng chung quy, trái tim An Hạ đối với La Thành Dương vẫn rất yêu thích.
Nhưng còn anh có thích cô không? Chuyện này làm sao An Hạ biết được, đành chỉ có thể trả lời Chu Tinh Tuệ qua loa.
"Không rõ lắm, nhưng anh ấy không có phản đối kết hôn."
"Đơn nhiên không phản đối rồi, nghĩ xem, phía gia đình cậu thì hoàn toàn đồng tình kết hôn, thế thì anh ta làm sao từ