Một lúc lâu sau, Hoàng Kha mới xuất hiện, trên mặt nhiễu nhại mồ hôi.
Nhìn biểu hiện khác lạ của mọi người chung quanh, anh khó hiểu hỏi:
- "Ông chủ, đã xảy ra chuyện gì?"
Cạch...
Ngay lập tức, mũi súng đã chỉa thẳng vào thái dương của Hoàng Kha khiến anh như chết trân tại chỗ.
Lúc này, ánh mắt vốn đã tin tưởng của Quốc Triệu đã không còn.
- "Là mày phản bội, đâm sau lưng tao đúng không?"
Hoàng Kha lập tức phủ nhận.
- "Ông chủ, từ trước đến nay tôi vẫn một lòng trung thành với ông."
Những lời nói của anh hiện tại không còn chút giá trị nào đối với Quốc Triệu.
Ông ta quay sang nhìn người bên cạnh, lạnh giọng ra lệnh.
- "Văn Thái, giam hắn vào ngục tối cho đến khi nào hắn khai ra toàn bộ sự việc."
- "Vâng, thưa ông chủ."
Ngay lập tức, hai tay của Hoàng Kha bị giữ chặt.
Anh cố lên tiếng giải thích nhưng lại vô tác dụng.
Bởi lẽ, sự vắng mặt của anh đã chứng minh phần nào kẻ gây ra mọi việc chính là anh.
Trong căn phòng kín mít chỉ có mỗi tia sáng nhỏ chiếu vào, Văn Thái đang đứng lặng, nhìn người đang bị trói đứng đối diện mình.
Anh liếc mắt ra hiệu cho thuộc hạ rời đi liền sau đó đến cởi bỏ sợi dây đang trói chặt hai tay của Hoàng Kha.
- "Mày cởi trói cho tao làm gì? Kẻ phản bội."
Hoàng Kha phun nước bọt về phía Văn Thái, tỏ ra coi thường.
Tuy nhiên, sự điềm nhiên trên gương mặt của Văn Thái không có gì thay đổi, anh nhìn về phía người đối diện, lạnh giọng đáp:
- "Tao đã nhiều lần cảnh cáo, rằng mày đừng xen vào chuyện này.
Nếu không, sẽ nhận lấy kết cục thê thảm như thế nào."
Mặc dù anh chẳng ưa gì Hoàng Kha nhưng lại không đành lòng g.iết ch.ết anh ta.
Một phần là vì cả hai đều như nhau, là tay sai của Quốc Triệu.
Hơn nữa, người mà anh đối phó là ông ta chứ không phải là Hoàng Kha.
Ngay khi anh đốt cháy kho hàng, vừa đi xa đó được một đoạn đã bị Hoàng Kha phát hiện.
Cả hai đã có một trận đối đầu khốc liệt.
Cuối cùng, vì yếu thế, Hoàng Kha đã bị anh trói lại ở một góc cây cách đó không xa liền sau đó nhanh chóng đến chỗ Quốc Triệu ngay khi nghe tiếng đám người báo cháy.
- "Nhưng mày yên tâm, tao sẽ không để Quốc Triệu g.iết ch.ết mày đâu."
Văn Thái đưa ra lời cam kết liền sau đó bước ra ngoài khóa chặt cửa lại.
Phía trong này, Hoàng Kha vô cùng tức giận chỉ biết cắn răng chờ cơ hội để lật ngược tình thế.
...***...
Ngày hôm sau,