Lý gia...
Ngay khi trở về nhà đã thấy Lý Nhậm Bằng đã ngồi đợi khiến Sở Chi có chút bất ngờ, cô hỏi:
- "Khi không sao hôm nay anh lại về nhà sớm thế."
Lý Nhậm Bằng ngay lập tức đưa ra một bó hoa trước mặt cô, nhàn nhạt đáp:
- "Tặng vợ yêu.
Anh muốn tạo bất ngờ cho em nên đã xin về sớm.
Đừng lo, mọi chuyện ở công ty đã có anh Nhậm Vũ.
Dù sao thì anh ấy cũng chưa kết hôn."1
*** Tâm trạng Lý Nhậm Vũ lúc này: "Tôi là trò đùa của cô cậu chắc."
Sở Hạ vừa nhìn thấy cha liền lập tức chạy đến nhảy sà vào lòng anh.
Lý Nhậm Bằng khẽ hôn lên trán cô công chúa bé bỏng, nhỏ nhẹ hỏi:
- "Con gái của cha hôm nay đi chơi vui không?"
- "Dạ vui ạ.
Con còn gặp được chú đẹp trai nữa."
- "Chú đẹp trai?"
Anh ngơ ngác nhìn về phía Sở Chi chỉ thấy cô lắc đầu cười mĩm.
Một lúc sau, Sở Hạ lại tiếp:
- "Chừng nào anh Sở Kiệt trở về đây? Con muốn có anh trai để chơi cùng."
- "Con muốn có anh trai thật sao?"
Lý Nhậm Bằng nói khẽ bên tai cô bé.
Sở Hạ hai má phúng phính gật gật đầu.
- "Vậy thì con phải phối hợp với cha, có được không?"
Sở Hạ vô cùng thông minh liền ngáp một hơi dài, Sở Chi thấy thế liền ôm lấy cô bé, hỏi:
- "Con buồn ngủ rồi sao? Để mẹ đưa con về phòng rồi hát ru con nữa nhé."
- "Không cần đâu ạ.
Tối nay con sẽ ngủ cùng dì Tâm Anh."
Dứt lời, cô bé lập tức chạy thật nhanh trở về phòng khiến Sở Chi cảm thấy có chút gì đó khác thường.
Nếu như mọi khi cô bé một mực đòi mẹ đến phòng hát ru cho cô ngủ nhưng hôm nay lại ngoan ngoãn chịu đi ngủ sớm.
Lý Nhậm Bằng ở bên cạnh khẽ ho một tiếng sau đó nói:
- "Cũng muộn rồi.
Chúng ta vào phòng nghỉ ngơi đi."
Sở Chi ngây thơ liền gật đầu.
Cô không biết rằng đêm nay bản thân mệt mỏi đến nhường nào.
Phịch...
Ngay khi trở vào phòng, Lý Nhậm Bằng đã khóa chặt cửa lại sau đó nhấc bổng cô lên mà thả xuống giường.
Anh hành động vô cùng nhanh chóng.
Thoáng chốc quần áo trên người đã ném xuống đất, nhanh chóng chế ngự trên người cô.
- "Nhậm Bằng, anh muốn làm gì?"
- "Chẳng phải khi nãy em không nghe Sở Hạ nói muốn có anh trai sao?"
- "Nhưng...!ý con bé là Sở Kiệt."
Thoáng chốc, từng cúc áo trên người cô đã bị anh cởi bỏ tự khi nào.
Chiếc áo ngực của cô đã bị anh nới lỏng mà tuột xuống dưới.
Lý Nhậm Bằng khẽ cúi xuống hôn lấy bầu