Kể từ sau khi Diệp Sở Chi đến Lý gia, tâm trạng của Nhậm Bằng trở nên tốt hơn, anh thường xuyên cười nói với mọi người, không còn vẻ mặt sợ hãi của trước đây.
Hiện tại trong phòng chỉ có hai người.
Sở Chi bước về phía ghế sofa, cô thấy anh đang chơi game trên điện thoại.
Vì không muốn làm phiền cho nên đã ngồi xuống bàn trang điểm mà chải tóc.
Vô tình, cô làm rơi chiếc lược xuống đất, thu hút sự chú ý của người đằng kia.
Nhậm Bằng nhanh chóng buông điện thoại xuống, nhanh chân chạy đến nhặt lấy chiếc lược, mĩm cười nhìn cô nói:
- "Anh giúp em chải tóc."
Nghe anh nói, Sở Chi liền bật cười.
Anh vốn là công tử cưng ở Lý gia, việc chải tóc hay chuẩn bị quần áo đều có gia nhân giúp.
Hơn nữa anh lại còn là đàn ông, sao biết việc chau chuốt tóc tai như phụ nữ được.
- "Em tự làm được mà."
Liền lập tức, Nhậm Bằng giơ cao chiếc lược đang cầm trên tay lên cao nhằm không cho cô bắt lấy được, anh cau mày đáp:
- "Vợ không cho chồng chải tóc."
Trước thái độ đáng yêu này, Diệp Sở Chi chỉ biết cười trừ mà gật đầu đồng ý.
Nhậm Bằng hớn hở liền đặt lược chạm vào tóc cô.
Từng đường chảy nhẹ nhàng xuống mái tóc dài đen huyền của cô.
Hành động nhỏ của anh phần nào khiến tim cô rung động, cô sợ một ngày nào đó mình sẽ yêu anh.
Sợ khi anh nhận ra sự thật cô không phải là Sở Nguyệt.
Đến lúc đó, cô không