Trong tháng này quần chúng sống ảo đã quá quen với việc tin đầu đề luôn bị ba cái tên bá chiếm, là Chu Hạc, Dự Lam và Phó Đoạn.
Chu Hạc sau vụ lùm xùm kia vì vả mặt quá vang dội nên lại lần nữa lên hot search, chỉ khác là lần này không phải có người bỏ tiền ra mua top mà thôi.
Còn Phó Đoạn thì chỉ có một tin tiệc cưới nhưng vì là tổng tài Alpha giá trị tiền tỷ nên luôn có mặt trong các bản tin.
Cuối cùng là Dự Lam, ngoài tin kết hôn ra thì vào hôm trước Dự Lam đã vào vòng chung kết của cuộc thi.
Tối nay Phó Đoạn sẽ tổ chức một buổi tiệc chúc mừng cho Omega của hắn.
...
Âm nhạc du dương vang lên trong hội trường rộng lớn, ánh đèn được trang trí tinh tế lộng lẫy như một bức tranh nghệ thuật được làm từ ánh sáng, không gian mộng ảo như lạc vào chốn thần tiên.
Bức tranh sơn dầu mỹ lệ được treo ở nơi trung tâm nhất trên bức tường mạ vàng, khung tranh đều được tỉ mỉ đính từng viên đá quý, quả thật là xa hoa cựa điểm.
Trong tiếng khen ngợi của mọi người, Phó Đoạn nắm tay Dự Lam bước lên đài.
Nhìn thấy hai người xuất hiện thì khách khứa sôi nổi vỗ tay.
Bữa tiệc hôm nay Phó Đoạn tổ chức là vì chúc mừng Dự Lam đoạt giải.
Dự Lam đứng cạnh Phó Đoạn cảm thấy thoải mái vô cùng.
Đúng vậy, chính là ánh mắt khâm phục ngưỡng mộ và ghen tị đó, hắn muốn nó!
Nhìn đi, tôi mới là tiêu điểm của mọi thứ.
Dự Lam mỉm cười, trong đôi mắt chứa đầy sự thỏa mãn.
Cảm giác người người tôn sùng đã trở lại, người đó nói không sai, quả nhiên chỉ có đứng cạnh Phó Đoạn hắn mới trở nên lộng lẫy nhất!
Hai người cùng nhau khiêu vũ mở màn cho buổi tiệc, Phó Đoạn mỉm cười nói: "Em thích chứ?"
"Em rất thích." Dự Lam nhón chân hôn lên môi Phó Đoạn.
Hôm nay tâm tình của Phó Đoạn đặc biệt vui vẻ, vì mọi thứ vẫn diễn ra đúng như kế hoạch của hắn, món quà định chế của hắn sắp trở về rồi.
...
Cuộc sống của Chu Hạc cũng không có vì sự ồn ào trên mạng mà bị đảo lộn.
Ừm...!thì vẫn có, ra khỏi nhà phải mang theo khẩu trang và nón để che khuất mặt.
Tuy không phải minh tinh gì nhưng cậu không thích đi đến đâu cũng bị người khác chụp ảnh.
Đứng mua nước cũng bị chụp, cảm giác chẳng có chút riêng tư nào.
Khó chịu nhất là một lần đang đi ăn cùng Cao Hiểu, thì bị hai em gái trẻ lấy danh nghĩa đang phát sóng trực tiếp muốn ngồi ăn cùng bàn với cậu.
Chu Hạc đã tỏ ý từ chối nhưng có vẻ như hai người kia cảm thấy, họ là nữ lại đang phát sóng trực tiếp thì mọi người phải nể mặt họ, người lạ thấy ống kính thì phải tự động né tránh, còn họ yêu cầu chụp chung ai thì phải đồng ý.
Nếu không là làm kiêu là chảnh chọe.
Cao Hiểu cũng không phải Omega ngoan hiền gì, lập tức lên tiếng đuổi người.
Nhưng thái độ của hai công chúa kia làm Cao Hiểu không thể chịu được.
Hắn vén tay áo lên hâm dọa: "Nếu không đi thì tôi đánh hai cô đó!"
"Đừng tưởng tôi không dám, hô hào bình đẳng giới tính thì dù là con gái tôi vẫn đánh."
Chuyện tới đây mới êm đẹp.
Cao Hiểu được cái mạnh miệng nhưng trong mấy trường hợp thế này thì dùng rất tốt.
...
Chu Hạc đã