Chu Hạc đã xấu hổ cả người đều phấn hồng như con tôm luộc, cũng may là cậu còn có lý trí, tập trung vào vấn đề chính.
Quyển sách bay tới bay lui, không biết bay bao nhiêu vòng nó mới uốn éo mở ra trang sách.
Lại là hình ảnh ấm áp ôm nhau ngủ của hai người.
Chu Hạc: "..." Tức giận!
Quyển sách dường như biết ý nghĩ của cậu, nó run lên lập tức tua nhanh cho cậu xem, gấp đến mức sợ Chu Hạc lại muốn đánh nó.
Đơn giản là Sở Tinh Châu long tinh hổ mãnh cày cấy suốt một đêm, đến gần sáng mới để cậu ngủ.
Bên trong Chu Hạc đã thoi thóp không còn chút sức lực.
Bỗng nhiên cậu cũng cảm thấy đau eo, chỉ cần tưởng tượng đó là hình ảnh trong tương lai của cậu thì Chu Hạc liền muốn chạy.
Sở Tinh Châu thấy Chu Hạc trộm liếc nhìn anh thì chân thành nói: "Anh hứa sẽ làm tốt hơn."
Chu Hạc vẻ mặt chết lặng quay sang nhìn quyển sách, trong đầu hiện lên hình ảnh thê thảm trong mai này của cậu.
Trong sách, hai người ngủ đến sáng, khi tia sáng đầu ngày xuyên qua bức màn chiếu vào căn phòng tối thì một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra.
Không gian trong phòng dần vặn vẹo, bùm một tiếng một quyển sách liền xuất hiện ở giữa không trung, đúng là quyển sách ngu ngốc này.
[Ting, giám định thành công, quá trình xuyên qua kích hoạt.]
[Xin hỏi, ngài đồng ý trói định với pháo hôi hệ thống hay không?]
[Chúng tôi sẽ giúp ngài trải nghiệm một cuộc đời hoàn toàn mới.]
Hệ thống luyên thuyên nói, Chu Hạc có vẻ bị nó ồn ào bực bội nên cũng có dấu hiệu tỉnh lại.
Đầu óc chưa tỉnh cơ thể đã có phản ứng, bao cơn nhức mỏi từ đêm qua lập tức ập đến, Chu Hạc trong mơ vô thức "ưm" một tiếng.
[Tốt, ngài đã đồng ý.
Rất vui sướng có thể hợp tác cùng ký chủ.]
Chu Hạc: "..." Mẹ nó, đây là ép mua ép bán!
Sau đó chuyện ma huyễn hơn lại xảy ra, Chu Hạc đang ngủ trên giường lập tức biến mất.
Sở Tinh Châu như có linh cảm lập tức mở mắt, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu dần tan biến.
Quyển sách khép lại, nó không mở ra nữa mà thay vào đó là hình chiếu 3d, lúc bấy giờ, Chu Hạc đã xuyên thành pháo hôi, cũng chính là xuyên qua đến thế giới này.
Đây là một quyển sách yêu thầm lãng mạn, nửa học đường nửa đô thị.
Pháo hôi là vợ cũ của nam chính công, cũng là thế thân của vai chính thụ.
Khi vai chính thụ về nước thì pháo hôi lì lợm la li3m, hãm hại thụ, công ngày càng chán ghét pháo hôi, kết cục của pháo hôi là đi siêu thị bị bọn cướp đâm chết.
Mà cậu là pháo hôi, nam chính công là Phó Đoạn, vai chính thụ là Dự Lam.
Chu Hạc cũng không bất ngờ vì điều này, hai người đó quả thật có đầy đủ tố chất của một nhân vật chính.
100% độ phù hợp, một người bá đạo tổng tài, một người là thiên tài họa sĩ, là bạn học thời thanh xuân, tình đầu ngây ngô, yêu thầm, yêu xa...!
||||| Truyện đề cử: Tuyệt Không Thể Tả |||||
Điều cậu bất ngờ là cách chết của cậu quá cạn lời.
Bà tác giả chắc chắn lười viết một cái kết đứng đắn!
Mà Chu Hạc phải diễn vai pháo hôi.
Cậu vốn là thiếu gia ngàn kiều vạn sủng nuôi lớn, bắt cậu làm pháo hôi? Mơ đi!
Khi ấy, Chu Hạc cũng phẫn nộ y như cậu lúc này, trong cơn tức giận đã vươn tay xé mấy trang sách của hệ thống.
Cậu thà chết cũng không làm li3m cẩu!
Hai bên giằng co hồi lâu, rốt