Thế Thân - Tiểu Thư Kiêu Kỳ

Vòng Toàn Quốc


trước sau

Cuối cùng ngày thi cũng đã đến.

Hạ Diệu Vy lặng im ngồi trên xe Âu Thần đi đến địa điểm thi.

Cho dù cô có cầu xin bao nhiêu, ngày này vẫn là đến a.

Nghĩ đến những tháng ngày hạnh phúc bên anh, Hạ Diệu Vy âm thầm rơi nước mắt.

Âu Thần nhăn mày thật chặt, anh cho xe tấp vào lề đường, tắt máy sau đó quay sang Diệu Vy.

Anh đưa tay nắm chặt vai cô, lắc mạnh.

-"Cậu lấy lại tinh thần đi, cậu không muốn sang Pháp quên anh ta sao? Hay là muốn tiếp tục ở lại nơi này làm thế thân cho chị của cậu?" Âu Thần lớn tiếng.

Nhìn cậu như thế này, tớ đau lòng lắm cậu có biết không?

-"..." Hạ Diệu Vy thân mình cứng đờ.

Phải rồi, cô là đang ảo tưởng gì đâu? Ngay từ đầu cô chỉ là người đứng bên ngoài cuộc sống của anh.

Thừa dịp anh khó khăn chen một chân vào cuộc đời anh.

Quãng thời gian qua quá hạnh phúc nên cô đã quên, tình cảm kia của anh cũng chỉ là dành cho nhân vật cô đang sắm vai- Hạ Sơ Nhi- chị của mình.

Cô cứ ngỡ mình đã vào được thế giới của anh, nhưng thật ra cô ngay cả mũi chân cũng chưa từng vào được.

Từ đầu đến cuối không là Hạ Diệu Vy đến bên anh, mà là chị cô, Hạ Sơ Nhi.

Đúng vậy..

Cô là đang ảo tưởng gì đâu?

Hạ Diệu Vy khép hờ đôi mắt, hai giọt lệ trong suốt trào ra , vương trên gương mặt tinh xảo.

Cô cho tay vào hộc tủ mini trên xe của Âu Thần, cầm ra một cái kính to mang vào.

-"Cảm ơn cậu, Âu Thần" Hạ Diệu Vy cảm kích nhìn sang bên cạnh.

Cảm ơn cậu kịp thời ngăn mình thoát khỏi giấc mơ.

Bởi vì giấc mơ kia quá đẹp đẽ nên tớ gần như đã trầm luân..

Thật may hiện tại đã hồi tỉnh.

-"Chúng ta đi thôi" Diệu Vy nhàn nhạt mở miệng.

Chiếc xe nhẹ phóng đi trên đường, chỉ để lại một làn khói xanh thẳm.

--------------------------------

Cùng lúc đó, Hạ Sơ Nhi xuất hiện tại bệnh viện.

Cô không vội đi gặp Dư Huy mà tìm gặp

Dư mẹ.
.
.
Dư mẹ nhìn Sơ Nhi đang đi từ xa lại gần mình hơi kinh ngạc.

-"Sơ Nhi? không phải con nói có việc ra ngoài sao?" bà hỏi, có chút nghi hoặc.

Vừa nãy bà nhớ Sơ Nhi mặc bộ áo quần khác cơ mà nhỉ? Hay là bà nhầm lẫn a?

-"Bá mẫu, Dư Huy sao rồi ạ?" Sơ Nhi trấn tĩnh mở miệng.

-"ân, nó vừa ăn sáng xong, đã đổi thuốc, bác sĩ nói hôm nay nghỉ ngơi thật tốt ngày mai phẫu thuật."

-"ngày mai sao?" Hạ Sơ Nhi nỉ non.

Xem ra cô còn là đến kịp lúc a.

-"con vào nhìn anh ấy một lát" Sơ Nhi nói cùng Dư mẹ.

-"Được" Dư mẹ vui vẻ gật đầu, cũng không phát hiện điều gì khác thường.

Chỉ có thể nói, Hạ Sơ Nhi cùng Hạ Diệu Vy quá giống nhau.

-------------------------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện