Thời Tranh đoán, có lẽ là bởi… Trang Tĩnh Man đã bắt đầu có ý với An Minh Triết.
"Chị Thời Tranh, tới rồi!” Lạc Mộ An lay người Thời Tranh.
Thời Tranh đứng dậy, Lạc Mộ An giúp cô lấy hành lý, Đinh Mạnh bắt đầu điều chỉnh máy quay, chắc là muốn quay hình ảnh Thời Tranh xuống sân bay.
Cô gái đi theo cạnh Trang Tĩnh Man nhìn Thời Tranh diễn xuất, khó chịu nói: “Chẳng lẽ không thể tự duỗi tay lấy hành lý sao?”
Thời Tranh quay đầu nhìn cô ấy, vẻ mặt vô tội nói: “Nếu như tôi nói là không thể thì sao?"
“…” Nếu Thời Tranh nói cái khác, cô còn có thể đáp hai câu, đa số mọi người gặp tình huống này đều sẽ nói không phải, cô thật sự không biết nên nói lại như thế nào, chẳng lẽ nói người ta không được đi học sao?
Nhưng Thời Tranh trước kia cũng không phải là không được đi học, cô cũng được coi là thiên tài trong số các thiên tài.
Mười năm tuổi cầm trong tay tấm bằng cử nhân của trường đại học danh giá bậc nhất đất nước, mười tám tuổi dấn thân vào showbiz từ đó sự nghiệp thăng tiến không ngừng.
Nhưng hiện tại, cô không phải là Thời Tranh diễn viên hang A của kiếp trước.
Mà cô là Thời Tranh diễn viên tuyến mười tám đang được kim chủ ba ba là An Minh Triết bao nuôi.
Trong nguyên tác, nguyên chủ chỉ mới học hết lớp mười thì bỏ học đi theo con đường showbiz vì để kiếm tiền nuôi bảy miệng ăn trong nhà.
Thời Tranh là người xuyên vào thân thể của nguyên chủ đương nhiên là không thể để lộ quá nhiều sơ hở.
Nhất là hiện tại cô vẫn chưa có chỗ đứng của riêng mình.
Cứ như vậy chia tay trong tâm trạng không vui, Thời Tranh mới chậm rãi khôi phục tâm trạng, sau đó nghĩ lại mới sợ hãi vỗ vỗ ngực: “Cảm xúc của nguyên chủ cũng thật mãnh liệt, nhưng mà cũng có thể lý giải là được.”
Cả ba người đi xe của đoàn phim đến khách sạn được chỉ định.
Sau khi đến nơi, Thời Tranh không gặp được những người khác cho nên cũng không biết những người đến là ai.
Ngày hôm sau, từ sáng sớm Lạc Mộ An đã giúp Thời Tranh sửa soạn, sau đó cùng với Thời Tranh ngồi xe đến địa điểm quay.
Thời Tranh là người đến sớm nhất, tất cả cũng là do Lạc Mộ An nghĩ cô là người mới, không nên đến sau cái vị tiền bối.
Bên cạnh đó, Lạc Mộ An cũng nhận thấy Thời Tranh gần đây cũng rất nghe lời, cô liền mang Thời Tranh đến sớm một chút coi như để tạo ấn tượng tốt với mọi người.
“Bên kia là Lâm Khương Đình tổng đạo diễn của Tuần Lễ Vui Vẻ.
Phó đạo diễn Lý Như Sơn, chắc chị cũng đã gặp qua rồi…” Lạc Mộ An vừa đi vừa giới thiệu cho Thời Tranh, sau đó mang theo Thời Tranh đi lên chào hỏi.
Lâm Khương Đình nhìn thấy Thời Tranh cũng không có biểu hiện quá vui vẻ, chỉ gật đầu nói: “Tới rồi sao? Trước cứ qua bên kia ngồi đi, những người khác chắc sẽ tới nhanh thôi.”
Thời Tranh gật đầu đi đến chỗ mà Lâm Khương Đình