Không biết đầu dây bên kia nói gì mà sau khi cúp điện thoại gương mặt của An Minh Triết đen thui.
Thời Tranh nhìn anh ngập ngừng hỏi: "Có chuyện gì sao? Nếu như anh bận thì anh cứ về đi."
"Không bận."
An Minh Triết nói rồi vươn tay nắm lấy cằm nhỏ của Thời Tranh rồi dịu dàng đặt lên môi cô một nụ hôn.
Xong anh lại cảm thấy hôn như vậy không đủ để cho anh thỏa mãn.
Anh nhìn Thời Tranh, bàn tay to lớn trườn theo sống lưng, cuối cùng thì cũng dừng lại ở sau gáy cô.
D.ục vọng chiếm hữu của An Minh Triết rất mạnh.
Trước kia, mỗi lần hai người hôn nhau, anh đều bộ phát thú tính hận không thể đem đôi môi giống như cánh hoa anh đào của cô nghiền nát.
Tuy nhiên, hiện tại toàn bộ quá trình anh đều rất dịu dàng, ôn nhu.
Điều này khiến cho cả hai đều có một trải nghiệm mới mẻ mà trước kia không có nếm trải qua.
Thời Tranh ngồi trên chân anh, vô thức đưa hai tay vòng qua cổ anh đáp lại nụ hôn của anh.
Tay trái An Minh Triết đè mạnh lấy eo nhỏ của Thời Tranh sát vào cơ thể mình, tay phải giữ lấy khuôn mặt xinh đẹp của Thời Tranh rồi cắn cắn lên môi cô, đầu lưỡi xuyên qua tách răng cô.
Âm thanh môi lưỡi xen kẽ vang lên trong phòng khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, kèm theo đó là những tiếng thở d.ốc mập mờ như có như không.
Lúc này đây, An Minh Triết đã hoàn toàn mê muội trong nụ hôn triền miên này.
Còn Thời Tranh thì thở d.ốc ôm lấy cổ anh, cô gần như không thở nổi sau nụ hôn sâu này.
Hiện tại, Thời Tranh không thể không đưa tay đẩy An Minh Triết ra, nhưng lồng ngực cô bỗng nhiên đập mạnh khi nhìn thấy ánh mắt sáng rực của An Minh Triết.
An Minh Triết hoàn toàn biến thành một con sói, chính xác hơn thì anh chính là một con sói đói.
Ánh mắt của anh sáng quắc nhìn chằm chằm Thời Tranh, yết hầu anh khẽ động lên xuống.
Nhìn anh, Thời Tranh như bị ma xui quỷ khiến đưa bàn tay nhỏ lên định sờ vào yết hầu của anh thì bị anh bắt lại.
Bàn tay anh to lớn, nóng bỏng bao trọn lấy tay cô.
Anh cúi đầu dụi dụi vào hõm cổ cô, sau đó để cô nhìn thẳng vào mắt mình rồi cất giọng khàn khàn.
"Không được sờ." Ánh mắt anh lấp lánh như thể đang kìn nén.
"Thời Tranh, em cí biết hậu quả sau khi chạm vào yết hầu của đàn ông là gì không?"
Thời Tranh tròn mắt chậm rãi lắc đầu.
"Động vào thì làm sao?"
Anh cúi đầu hôn lên môi cô, đến nỗi mà cô phải ôm lấy thắt lưng của anh thở d.ốc thì mới chịu buông tha. Khi dựa vào lồng ngực anh, Thời Tranh có thể nghe rõ trống ngực đang đập thình thịch, thình thịch rất rõ ràng.
Gương mặt cô đỏ bừng lên, cô sợ anh sẽ nghe thấy tiếng tim cô đập.
Len lén đưa mắt nhìn biểu tình của anh, Thời Tranh dám chắc nếu như đây không phải là nơi quay chương trình thì An Minh Triết sẽ lập tức đè cô xuống mà đánh chén.
Nghĩ đến cảm