*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kế Thiên Kiệt thay Chung Trì Tân đặt một chiếc xe phòng, nguyên bản công ty phân cho anh một chiếc, nhưng xe trước kia đã có người dùng qua, Chung Trì Tân không cần.
“Công ty phân cho chiếc xe phòng mấy trăm vạn kia được bảo dưỡng rất tốt, không khác gì xe mới, làm gì phải lãng phí tiền, cũng chỉ có hắn tuỳ hứng như thế.” Lý Cẩm Hồng nghe chuyện liền lắc đầu.
Truyền thông Hạo Thiên có không ít xe phòng, mấy chục đến mấy trăm vạn đều có, Chung Trì Tân yêu cầu, công ty tất nhiên sẽ đưa chiếc tốt nhất, kết quả anh còn không nhận, nhất định tự mình mua một chiếc, thật sự thừa tiền.
“Chị Hồng, nều không còn việc gì em đi trước.” Kế Thiên Kiệt lên tiếng chào rời đi.
“Đi đi.”
Kế Thiên Kiệt đi ra công ty, khóe miệng không tự giác hạ xuống: Một chiếc xe phòng mà thôi, anh cậu mỗi năm tài chính thu vào nhiều như vậy, tại sao phải uỷ khuất mình. Lại nói chút ngôi sao hơi đỏ một chút, người nào mà không có xe riêng của mình, hơn nữa anh cậu lại không xin tiền công ty, cũng không hiểu chị Hồng nghĩ gì.
“Chung Trì Tân bá đạo như vậy?”
“Còn không phải sao, tài nguyên tốt nhất của bộ điện ảnh bên kia đều bị hắn cầm đi, hắn muốn đóng phim liền đóng phim, còn đoạt mất chén cơm của những người khác, quá đáng.”
“Tôi nghe nói bộ điện ảnh bên kia mấy nghệ sĩ tuyến một bắt đầu liên hợp lại, chuẩn bị đối phó Chung Trì Tân.”
“Chung Trì Tân có giám đốc Lâm duy trì, ai dám làm cái gì?”
“Thế cô không biết rồi.”
……
Kế Thiên Kiệt xuống lầu quẹo vào WC một chuyến, đang chuẩn bị đi ra ngoài, kết quả nghe được một đám người nghị luận ở bên ngoài.
Tình huống gì đây?
Anh cậu chỉ chọn kịch bản của đạo diễn Tào Khôn, vẫn chỉ là vai phụ, sao lại thành đoạt bát cơm của người khác?
Hôm nay tới công ty liền không có một chuyện tốt, Kế Thiên Kiệt nhíu mày gửi tin nhắn cho bạn ở bộ điện ảnh, hẹn gặp ở quán cà phê bên cạnh công ty.
“Sao lại rảnh hẹn tôi thế này?” Một cô gái hơi béo cầm một túi LV đi đến, thuận tay sờ soạng mặt Kế Thiên Kiệt một phen, “Làn da lại tốt hơn không ít.”
Kế Thiên Kiệt vẻ mặt nghiêm túc: “Bên kia các cô truyền chuyện gì liên quan anh tôi?”
Cô gái sửng sốt: “Cậu đã biết? Tôi định mấy ngày tới chuẩn bị nói chuyện này cho cậu biết.”
“Nói cái gì?”
“Chung Trì Tân cướp đi vài cái kịch bản, người của bộ điện ảnh chúng ta đều điên rồi.”
Dĩ vãng rất nhiều người trên dưới ở công ty đều rất thích Chung Trì Tân, mọi người đều thích bài hát của anh, chỉ là lần này có người bị liên luỵ đến bát kiếm cơm thì không còn suy nghĩ đấy nữa.
Cô gái lắc đầu: “Điện ảnh của anh Vương đạo diễn, năm trước bộ điện ảnh tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu, kết quả năm sau anh cậu từ trên trời giáng xuống đoạt đi rồi, cậu nói như thế có khiến người hận hay không? Phải biết rằng đoạn tiền tài của người giống như giất cha mẹ người ta.”
“Nói hươu nói vượn!” Kế Thiên
Kiệt đen mặt, “Anh tôi chỉ lấy đúng một vai diễn phụ, sao lại biến thành vài cái rồi?”
Cô gái á một tiếng, rồi sau đó chợt nhận ra: “Người đại diện của các cậu đủ tàn nhẫn, vậy mà lấy Chung Trì Tân làm mũi sung dùng.”
Kế Thiên Kiệt trong lòng lộp bộp: “Có ý tứ gì?”
Cô gái này là người đại diện của nghệ sĩ bên bộ điện ảnh, ngày thường mang mấy nghệ sĩ tên tuổi nhỏ, cũng lăn lộn được ngày qua không tệ, nhưng bên trong cong cong vòng vòng biết không ít: “Từ lúc bắt đầu người bên bộ điện ảnh chỉ biết Chung Trì Tân muốn đóng phim, là anh ấy tới muốn kịch bản, rốt cuộc mọi người đều biết Lý Cẩm Hồng là người đại diện của anh ấy, Lý Cẩm Hồng liền đại biểu Chung Trì Tân.”
“Cho nên?”
“Nghe tôi nói xong, năm trước công ty chúng ta tiến vào một đám nghệ sĩ, có mấy người điều kiện tốt nhất được chọn đi, tôi nghe được tin là có người đi làm nghệ sĩ dưới tay Lý Cẩm Hồng.”
Kế Thiên Kiệt nháy mắt phản ứng lại: “Ý tứ của cô là chị Hồng lấy danh nghĩa của anh tôi đoạt tài nguyên từ bộ điện ảnh, sau đó lại đem tài nguyên đưa cho nghệ sĩ dưới tay của chị ta?”
“Có lẽ vậy.” Cô gái nhún vai, đứng dậy nghiêm túc nói, “Tôi đi đây, trong khoàng thời gian này hướng gió trong công ty có chút không đúng, chính cậu để ý một chút, qua mấy tháng sau tôi sẽ trở về quê.”
Kế Thiên Kiệt ngồi phát ngốc một lúc lâu, mãi cho đến lúc Chung Trì Tân gọi điện thoại cho cậu.
“Ngày mai đi đoàn phim, hành lý tôi đặt ở ngay cửa, buổi sáng có thể trực tiếp lấy lên xe.”
“Em biết rồi, anh Tân.”
Ngày hôm sau, sang sớm Kế Thiên Kiệt đã tới biệt thự, kết quả ở cạnh cửa chỉ có một vali 24 inch rất nhỏ.
“Anh Tân, ở đây chỉ có một cái vali.” Kế Thiên Kiệt nói vọng lên trên lầu, “Đồ cần mang đi đủ rồi sao?”
Một lát sau, trên lầu mới truyền đến thanh âm: “Cậu kiểm tra một chút.”
“Vâng.”
Kế Thiên Kiệt mở vali ra, bên trong có mấy bộ quần áo để tắm rửa thay giặt, còn có một túi mỹ phẩm dưỡng da cho nam, hai đôi giày, thậm chí còn không chứa đầy cái vali.
Anh cậu ngày thường nhìn cao quý mong manh, kỳ thật thật đúng là không có cái giá của ngôi sao, cũng chỉ là ngày thường trầm mê âm nhạc, không quá thích nói chuyện.
Lần đầu đi đóng phim, Kế Thiên Kiệt so Chung Trì Tân càng khẩn trương,