Theo Chiều Gió Full

Chương 1




Harry là một đứa trẻ rất im lặng, im lặng như tưởng chừng là cậu bị câm .

---------------------------------------

" Anh à hình như em nghe tiếng trẻ con khóc " Một đôi vợ chồng đi dạo trên đường phố Anh lúc sáng sớm, người phụ nữ như nghe tiếng động gì đó liền nói với người chồng.

" Chắc em nghe lầm rồi " Người chồng hơi nhìn qua vợ mình, hai người không nói gì chỉ tiếp tục đi nhưng có lẽ người phụ nữ đã đúng vì khi họ càng đi thì càng nghe rõ.

" Ôi chúa ơi, có một đứa bé " Người phụ nữ hoảng hốt khi thấy một chiếc rổ nằm trên bật thềm nhà trong đó có một đứa trẻ nhỏ đang khóc nấc.

" Ôi bé con thật tội nghiệp " người vợ đi tới ẩm đứa nhỏ trong nôi lên , bà cố dỗ cho đứa nhỏ nín khóc .

" Ai lại độc ác như thế, sao có thể bỏ 1 đứa trẻ ở đây " Người chồng đi tới xót xa cho đứa trẻ

" Leo hay là ta nuôi đứa nhỏ đi " Người vợ hơi trầm ngâm rồi nói =)

" Nhưng đứa bé ...." Người chồng ngăn cản nhưng bị cắt ngang " Anh không nói em không nói thì sẽ không ai phát hiện " Người vợ ánh mắt lấp lánh nhìn vào đứa nhỏ

"......Được anh mong em sẽ yêu thương nó như con mình " Người chồng trầm ngâm nói lại .

-------- 5 năm sau ---------------


" Harry con mau gọi mẹ Wan xuống ăn tối " người chồng tên Leo nói. Harry đang ngồi trên ghế đọc sách liền gật đầu, cất cuốn sách cậu liền chạy lên cầu thang .

Harry năm nay đã 6 tuổi theo những gì hàng xóm nhận xét thì Harry là một đứa trẻ nhu thuận và ngoan ngoãn hơn so với những đứa trẻ khác nhưng cậu rất im lặng hầu như ai cũng tưởng cậu bị câm, Harry là một đứa nhỏ rất dễ thương cậu có đôi mắt màu xanh to lúc nào cũng lấp lánh, khuôn mặt trắng nõn bụ bẫm , môi nhỏ hồng hào, Harry là một đứa trẻ im lặng nhưng rất tò mò khi nhìn thấy cái gì kỳ lạ thì Harry luôn nghiên đầu ánh mắt sáng lắp lánh nhìn chúng khiến cho những người lớn phải ôm cậu vào lòng mà xuýt xoa.

" Cốc cốc " Harry gõ chiếc cửa gỗ cuối dãy, đợi một lúc Harry liền nghe tiếng của mẹ mình " Harry là con à? mau vào đi "

Harry đi vào phòng, căn phòng này đầy sách và trong đây chỉ có một chiếc ghế và bàn duy nhất , trên chiếc ghế có một người phụ nữ tóc nâu. Harry thấy mẹ mình liền chạy tới.

" Mẹ ơi.. Papa....ăn tối " Giọng Harry nhỏ đến đáng sợ hầu như là tiếng mũi kêu hơn nữa cậu bé còn lắp vấp rất nhiều như là mới biết nói. Người phụ nữ nghe Harry nói chuyện liền một phát buôn những mảnh giấy trên tay ra ôm Harry vào lòng

" Harry của mẹ con phát âm được nhiều chữ hơn rồi " Người phụ nữ cười tươi vui vẻ nói, đúng vậy Harry không bị câm chỉ là giọng nói của cậu rất yếu, lúc khi vợ chồng nhặt Harry về thì cậu đã hầu như khóc suốt cộng với buổi tối đó Trời đầy gió khiến cho cổ họng yếu Đi làm cậu không nói được nhiều, vợ chồng đã dẫn Harry Đi khám bác sĩ nhưng họ lại nói Harry còn có thể nói chuyện là một sự may mắn rất lớn.

" Anh à Harry nói được nhiều một chút rồi nè " Người vợ vui vẻ ẩm Harry vào bàn ăn

" Ô Harry của papa thật giỏi " Leo cười tươi rói nói, Harry cũng cười gật đầu.

" Ôi Harry của mẹ con dễ thương quá " Wan vui vẻ cọ mặt cậu, Harry cũng hưởng ứng động tác của bà mà cọ lại. Leo nhìn thấy cảnh này mà cười cười.

" Nào hai mẹ con mau ăn tối " Leo vui vẻ cởi tạp dệt ra ngồi xuống

" Wan hôm nay Harry giúp anh nấu ăn đấy " Leo vừa cười vừa gấp rau vào chén vợ và con trai mình.

" Ô vậy mẹ phải ăn thật nhiều mới được , con nấu ăn ngon lắm Harry " Wan vui vẻ xoa đầu Harry, Harry để cho mẹ xoa đầu còn mình thì viết cái gì đó vào một quyển sách nhỏ

* Mẹ và papa ăn ngon là con rất vui * Harry giơ cuốn tập lên, trên đó chính là những dòng chữ nắn nót xinh đẹp. Hai vợ chồng thấy Harry ghi vậy liền nhìn nhau cười, sau đó họ cùng nhau vui vẻ ăn hết bữa ăn đó.

" Harry con muốn Đi học không? " Leo nhẹ nhàng cắt một miếng bánh táo để vào dĩa Harry.

* Đi học? * Harry nhanh chóng ghi lại câu trả lời

" Đúng vậy Harry là Đi học, ở đó con sẽ học được nhiều thứ và sẽ kết được rất nhiều bạn " Wan dùng ánh mắt trìu mến nhìn con trai

* Bạn bè giống như con và Den?* Harry nghiên đầu mắt lắp lánh nhìn hai người

" ..... Ùm Harry giống con và Den, Den hiện giờ cũng học chỗ đó đấy " Leo chảy mồ hôi hột nói, < Harry con thật ngây thơ > suy nghĩ của mổ cha nào đó khi nhiều lần nhìn thấy con mình bị dụ kết hôn từ nhỏ. ( T/g: Chú à em nó mới 6 tuổi đương nhiên là ngây thơ rồi)

* Con muốn Đi * Harry giơ cuốn sách ra , lòng cương quyết sẽ kết được thật nhiều bạn .

" Vậy được rồi ta sẽ làm thủ tục cho con " Wan cười vui vẻ nhìn con trai của mình.


------------- 4 năm sau ------------------

Bọn trẻ ùa ra ngoài khi đã kết thúc buổi học, ở ngoài cha mẹ của bọn nhỏ đang đứng đó chờ đợi.

Harry hôm nay rất vui vẻ vì cô giáo cho cậu 3 điểm A+ còn khen cậu rất nhiều, Từ lúc khi Harry bắt đầu đi học thì cậu hiểu thêm về thế giới bên ngoài rất nhiều, tuy không kết được nhiều bạn nhưng Harry rất vui vẻ , cậu soạn lại tập vỡ sau đó liền Đi ra ngoài với đám nhóc.

Trên đường Đi cậu liền thấy một bóng dáng quen thuộc, Harry im lặng đi tới đó, chạy tới cậu đẩy nhẹ vai

" Harry là cậu à " Một cậu bé tóc đen mắt xanh biển hơi giật mình vì động tác của Harry.

* Den vì Sao cậu lại đứng đây vậy * Harry nhanh chóng viết chữ vào sổ, Nhìn dòng chữ nắn nót xinh đẹp

Den hơi buồn rầu.

" Harry có lẽ tớ phải chuyển trường " Den buồn rầu nói .

* Vì Sao vậy?? * Harry hốt hoảng nhanh chóng ghi ra câu hỏi

" Cha mẹ tớ phải chuyển công tác nên tớ phải Đi theo, Harry tớ sẽ nhớ cậu lắm " Den buồn rầu ôm cô vợ nhỏ của mình.

" Den ....Harry...... Nhớ cậu " Harry hơi lắp vấp nói nhỏ bênh tại Den .

Sau cuộc chia tay đó Harry cảm thấy rất buồn , không còn ai chơi với cậu cả, mặc dù cố gắng được nhiều điểm A+ hay là ba mẹ khen Harry cũng chỉ vui được một chút.

Hôm nay là bắt đầu nghỉ hè nhưng Harry cũng không vui chơi như những đứa nhỏ khác mà ở trong phòng đọc sách, Harry rất thích tìm hiểu thế giới bên ngoài nên Đi đâu ngoài một quyển sổ và viết thì Harry phải có ít nhất là hai quyển sách dày cộm trên tay.

" Harry hôm nay con đem bữa trưa cho mẹ nhé " Leo nhìn Harry đọc sách nói, Harry ngẩn đầu lên gật gật.

" Harry nhớ nhé nếu gặp ai lạ mặt mà dắt con đi thì hãy 1 Là túm lấy người nào đó trên đường, 2 Là tạo ra những tiếng động thật lớn, 3 nếu không có ai ở đó thì hãy cắn vào tay người dắt con " Leo không an tâm nhắc nhở đứa con của mình lần đầu Đi ra ngoài một mình, nếu không phải hôm nay cần giải quyết việc đó gắp thì anh cũng không nhờ đứa con bé bỏng của mình.

Harry gật đầu nghe kỷ lời dặn dò của Leo cậu hơi nghĩ nghĩ sau đó viết vào sổ * Con có cần đem theo đồ chích điện không *

" Đương nhiên là cần " Leo mãnh liệt gật đầu sau đó đứng lên Đi lấy đồ cho con mình.

" Nếu con gặp được mẹ thì cứ ở đó với mẹ nhé " Harry gật đầu sau đó cầm theo bữa trưa rời khỏi nhà.

Harry rất cẩn thận ,đi trên đường cậu luôn quan sát xung quanh, khi thấy công ty của mẹ trước mắt cậu liền thả lỏng vui vẻ đi vào. Nhưng có vẻ cậu đã thả lỏng quá sớm vì từ đằng sau Harry là một bóng người cao lớn, hắn nhanh chóng bịt lấy miệng Harry, ngay lúc đó Harry liền dãy giụa.

"...." Mọi người trên đường vẫn di chuyển bình thường, Harry nhìn cảnh này liền sợ hãi cậu làm rớt hộp cơm xuống nhưng vẫn không ai chú ý, Harry cố sức giãy giụa trong tuyệt vọng nhưng mọi thứ đều vô ích vì tên đó đã kéo Harry vào trong hẻm tối.

" A một đứa trẻ Muggle xinh đẹp" Tên đó sau khi ép cậu lên tường liền khàn đặc mà nói.


"....." Harry cố hết sức nhưng không thể thét lên cậu mạnh mẽ giãy giụa nhưng tên đó liền kiềm cậu lại.

" Thật bướng bỉnh " Tên đó nói sau đó liền một phát xé rách chiếc áo của cậu, Harry cảm thấy khủng hoảng , tên đó đang áp mặt hắn vào cổ cậu, cậu cố gắng động não trong tình hình này cậu nhớ ra mình còn cái chích điện, liền nhân cơ hội hắn lỏng Tay cậu lấy chích điện từ túi quần ra, kích điện chích vào hong hắn.

" Arggg " Tên đó thả cậu ra ôm eo la lên, cậu liền nhân cơ hội đó chạy thật nhanh. Chạy mau, chạy mau đó là ý nghĩ duy nhất của cậu bây giờ , nhưng cậu chạy chỉ được một chút thì đột nhiên cơ thể căn cứng lại, cậu té sắp xuống đất.

" Không ngờ một thằng nhóc Muggle lại có thể làm ta đau đớn " Hắn gằn từng chữ nói, Harry cố sức mà không cử động được , Tên đó Đi tới nhìn vào đồ chích điện trên Tay cậu liền đá nó ra.

" Nhóc con bây giờ đừng hòng mà cử động " Sau đó hắn nằm xuống nằm áp lên lưng cậu, cậu có thể cảm nhận được sự đau đớn tột cùng khi hắn dùng vật nhọn gì đó rạch lên lưng cậu.

" Nga một đôi mắt xinh đẹp " Hắn xoay cậu lại nhìn vào đôi mắt cậu , hắn sờ quanh đôi mắt làm cậu sợ hãi , cùng lúc đó Harry liền cảm nhận được Tay mình có cảm giác.

" Đúng rồi thứ đẹp đẽ như vậy thì nên hủy " Sau đó hắn liền rút ra con Dao, một đường hắn rạch ngay mắt cậu một đường không thương tiếc.

" Aaa " Harry la lên nhưng rất nhỏ chỉ nhỏ như người bình thường, cậu đau đớn như kim châm đau đớn tột độ, nhưng hắn không dừng lại ở đó mà chuyển sang con mắt thứ hai, Harry đau đớn dùng tay đã cử động được kéo chiếc thùng rác kế cậu xuống. Đúng như hiệu quả chiếc thùng rác đổ xuống hắn và cậu tạo ra một tiếng động lớn trong hẻm nhỏ.

" Mày.... " Hắn chưa nói kịp thì liền bị một ánh sáng bắn vào văng ra, sau đó cậu nhìn thấy lờ mờ những người áo đen mặt nạ bạc Đi vào họ chỉ nhìn qua cậu một chút rồi Đi về phía tên đó , biến mất cùng lúc đó Harry bị đau đớn làm ngất Đi .

" Harry...... Cố lên..... Cố lên con yêu, ......con tôi... Con tôi " Cậu lờ mờ nghe và nhìn thấy mẹ, papa sau đó thì liền ngất xỉu.

" Ôi Harry con tôi " Wan đau đớn rống lên, Leo với vẽ mặt thì trắng bệt , anh thật ngu ngốc khi giao cho Harry nhiệm vụ đó. Vì lo lắng cho con nên khi làm việc xong anh liền Đi về phía công ty của vợ , tới nơi thì cùng lúc đó vợ Đi ra, hỏi thì mới biết Harry không đưa cơm cho vợ , bọn họ lo lắng liền Đi tìm kiếm, ở gần cái hẻm của công ty bọn họ thấy hộp cơm anh làm cho vợ bị đánh rớt, hai người cùng các đồng nghiệp khác Đi tìm, tới khi phát hiện ra con thì họ liền tá hoả, trên người Harry đầy rác, chiếc áo bị rách trên đó nhiều vết máu còn chảy hơn nữa ngay mắt của thằng bé máu chảy không ngừng, không ngừng. Bọn họ liền lập tức gọi cứu thương.

" Harry con ơi " Wan đau lòng khóc lên, đứa con bảo bối của họ thằng bé mà có việc gì mà có việc gì.......

Leo không nói gì ôm Wan vào lòng, ánh mắt hai người cùng lúc hằng lên những tia máu đỏ lói <Họ sẽ tìm tên đó dù là Muggle hay là phù thuỷ >

---------......--------......----------......----------
T/g: Cha mẹ của Harry không phải người bình thường.






Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện