"A......"Trong căn phòng rộng lớn, truyền đến âm thanh của cô gái.Nhỏ nhẹ, nhưng lộ ra nhẫn nhịn chịu sự đau đớn."A...... đau....."Ôn Noãn rốt cuộc nhịn không được liền thống khổ kêu lên, trên nét mặt tràn ngập sự đau đớn, trán của cô tuốt ra mồ hôi lạnh.Hắn trói cô lại, trong tay cầm máy xăm, xăm lên tấm lưng bóng loáng trắng nõn phía sau của cô....Đèn thủy tinh sang trọng treo trên trần nhà phản chiếu lên khuôn mặt của hắn, góc cạnh khuôn mặt anh tuấn đến cực hạn, ánh mắt ma mị đến giết người.Hắn - một nửa thì giống như vị thần Apollo ấm áp, sáng ngời; nửa còn lại của hắn thì giống như Satan tàn độc, nhìn hắn vừa hiền lành ấm áp như thần, vừa lạnh lùng độc ác đến lạnh lẽo, hắn sở hữu khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ."Noãn, muốn chạy...... Tôi cho em một cơ hội để chạy thoát khỏi đây." Hắn ung dung đến mức làm người khác không thể nhìn thấu được cảm xúc của hắn, "Chỉ cần em có thể thoát được khỏi tôi......"Âm thanh trầm mang sự chiếm hữu đến phát sợ, dường như nhẹ nhàng chậm dãi như tiếng chơi đàn Cello.... Mê hoặc, lộ ra hơi thở nguy hiểm.Khi nói, đôi mắt dài hắn lạnh lẽo, không có nữa phần cảm xúc.Ôn Noãn khép đôi mắt, gắt gao cắn chặt hàm răng, tùy ý để cho hắn xăm xuống vị trí bờ vai của cô, tiếp tục mà xăm.....Cô chỉ cảm thấy buồn cười!Hắn ở trên người cô đã lưu lại dấu vết của hắn lên người cô rồi, làm sao cô có thể bỏ trốn được chứ ?Không thuốc tê, mỗi giây phút bị mũi kim xăm đâm vào người, mỗi một chút thốn khổ đều chui vào trái tim của Ôn Noãn.Rốt cuộc đã bao lâu rồi ?Mọi sự đau đớn khiến cô như bừng tỉnh, nghĩ lại cũng khiến cô cảm thấy đau đớn.Ôn Noãn hơi nghiêng người, nhìn chính mình trong gương.Ở vị trí xương bướm... bởi vì không khí khiến cho hình xăm dường như trở nên rõ ràng hơn.Là một hình dáng của đầu nâu, thứ tượng trưng cho một thế lực hắc ám, vương giả chuyên được sử dụng.Ôn Noãn chợt cười lên, khóe môi không khỏi cười lạnh, mọi suy nghĩ dường như tan biến..._________________"Vương tổng, đây là bản hợp đồng của ngày hôm nay..." Ôn Noãn tươi cười, đưa bản hợp đồng tới hướng đối diện, "Nếu như ngài cảm thấy không có vấn đề gì, có thể ký tên vào đây."Vương Thế Xuyên dùng ánh mắt yêu nghiệt nhìn Ôn Noãn, gã ta nắm cổ tay của cô."Tiểu Ôn à..." Vương Thế Xuyên cố ý sờ tay Ôn Noãn mà vuốt ve, " Phụ nữ làm những công việc như này thật sự không dễ dàng, đôi lúc phải hiểu được giá trị của bản thân mình chứ."Nói xong, hắn liền bắt lấy tay của Ôn Noãn không một chút khiêng nể."Vương tổng," Ôn Noãn cười nhạt, đáy mắt cũng lạnh dần, "Ngài đây là muốn là trái đi quy tắc của tôi?"Vương Thế Xuyên nhìn đôi bông đào bên trong áo sơ mi, vẻ mặt tham lam cười.Ôn Noãn hận không thể ném trực tiếp cốc cà phê lên mặt gã, nhưng nghĩ còn phải đợi đến lúc gã ký tên mà chỉ có thể chịu đựng.Ôn Noãn liếc nhìn đến cách đó không xa, có một người đàn ông, liền nghĩ ra cách để đối phó, "Bạn trai của tôi đang ở bên ngoài chờ tôi""Thật sao?"Ôn Noãn hơi bị xao động tầm mắt.Vương Thế Xuyên thấy thế liền giật mình, vội vàng buông Ôn Noãn ra, chỉ thấy người đàn ông đang ngồi uống cà phê, ánh mắt lạnh liếc gã một cái khiến gã không khỏi sợ hãi.Làm thế nào mà hắn lại có ánh mắt sắc bén đến như vậy ?!"Hừ!" Vương Thế Xuyên có thể có được chức cao như vậy cũng không phải ngu, " Cô nói như vậy, chắc gì hắn đã là