Khóe mắt hắn khẽ giật nhẹ, chỉ nhàn nhạ đáp"Ân".Kỳ Phong nói xong thì xoay người ra ghế ngồi. Tống Đình Việt liếc mắt nhìn Long Kiêu, đem bài trong tay quăng ra ngoài, "Tôi cũng không tin lần này bị câu tính bài sai đâu.""Cậu thua !" Long Kiêu ung dung đen bài trong tay ném lên trên bàn.Tống Đình Việt nhìn lá bài trên bàn mà buồn bực: "Cùng Kiêu thiếu như cậu không thể chơi được, tôi vốn là thông minh, vậy mà...."Bèn lấy bên cạch một ly rượu lên uống, Tống Đình Việt bất mãn nhìn một đám gian trá ngậm cười, chờ xem hắn làm trò cười."Nói đi, điều kiệc chơi thế nào?"Tống Đình Việt ủ rũ nói.Qúy Mộ Thần liếc nhẹ Long Kiêu , cười nói:" Hoặc là, mở cửa đi ra ngoài hôn người đầu tiên, mặc kệ nam hay nữ, hôn môi""Chơi lớn như vậy sao?" Tống Đình Việt nhếch khóe miệng cười."Vậy thì uống đi" Qúy Mộ Thần vẻ mặt vui vẻ chuẩn bị xem kịch, nói: "Dù sao, có tôi ở đây, cậu cũng không sợ trúng rượu độc.""Mơ đi" Tống Đình Việt mắng lớn: "Ai nói tớ uống rượu? Tớ sẽ đi tìm người"Dứt lời, hắn nhìn trước sau không nói gì, đáy mắt nhìn Long Kiêu một cách thâm thúy.Âm thầm chửi thầm hắn, Tống Đình Việt xoay người liền hướng đi ra ngoài. Hắn yên lặng cầu nguyện, bên ngoài nhất định là một mỹ nữ xinh đẹp!Ít nhất hắn còn có thể được lời ha!Nghĩ như vậy, hắn cũng cảm thấy vui vẻ....Đáng tiếc, mọi người đều dừng tầm mắt ở Tống Đình Việt đang đứng ở cửa, nén cười, cho rằng bên ngoài kia là nam nhân.Từ đầu đến cuối chỉ có Long Kiêu lạnh lùng nhàn nhạ hiện trên nét mặt, không có một chút cảm xúc.Ôn Noãn đang đi tìm Tống Đình Việt, liền nhìn thấy hắn vô cùng sửng sốt.Hai người đều có chút ngạc nhiên nhìn đối phương, Ôn Noãn thấy hắn vừa mới mở miệng thì Tống Đình Việt đọt nhiên xoay người trở lại. Để lại Ôn Noãn một mình đứng không rõ lí do."Tống tổng " Ôn Noãn theo bản năng hô lên.Tống Đình Việt vẻ mặt ủ rũ, âm thầm hóa đá, nhìn nhũng người đang ngồi xem kịch vui, căn răng mà tức giận nói: "Tôi sẽ lựa chọn uống rượu!""Haizz....cậu đã lựa chọn rồi" Qúy Mộ Thần lập tức phản đối: "Cậu đã lựa chọn rồi, không thể đổi được.""Mẹ nó, nói đi tớ uống mấy bình?" Tống Đình Việt đen mặt: "Dù sao người bên ngoài tớ không gặp"Hắn thà lựa chọn nằm trên giường bệnh của Qúy Mộ Thần còn hơn bị Long Kiêu giết chết cũng không biết.Cố Bắc Thần có chút thất thần, cũng ý vị thâm trường nói: 'Việt đã nói như vậy, chính cậu muốn như vậy"Tống Đình Việt là người rất máu, nếu là nam nhân thì cũng không có khả năng "dọa" hắn thành ra như vậy?!"Tôi đi xem người nào lại dọa cậu thành ra như vậy?" Qúy Mộ Thần lập tức đứng dậy, quả thật tò mò.Hắn vừa đứng lên, liền nghe thấy tiếng gõ cửa của Ôn Noãn. Cô vốn không phải loại người liếc mắt một cái kinh diễm mỹ nữ nhưng trên người cô rất có khí chất, làm người khác không nhịn được mà nhìn lại, sau đó càng xem càng thuận mắt."Không tồi a?! Không phải cô ấy rất xinh đẹp sao!" Qúy Mộ Thần vừa mới nói xong, đột nhiên cảm thấy không khí có chút không thích hợp.Theo bản năng, hắn nhìn về phía Long Kiêu. Chỉ là, nét mặt nhạt còn cái gì cũng không nhìn ra. Ôn Noãn tiến vào, không tính toán