Nghiêm Tư Ngâm ngừng động tác , nghiêng đầu nhìn về phía Ôn Noãn.Ôn Noãn tự giễu cười cười, đóng bởi vì mùi rượu mà mê ly đôi mắt, giấu đi đã uân nhân ra hơi nước mỏng ...…Cô quá mệt mỏi , chính là, cô lại chỉ có thể chống, chẳng sợ căng không đi xuống.“Mình thật sự tưởng hắn……” Ôn Noãn lộ ra âm thanh nghẹn ngào, “Mình đến bây giờ đều không thể tin tưởng, hắn thật sự rời đi.”Nghiêm Tư Ngâm bị Ôn Noãn bi thương làm cho khổ sở lên, tiến lên liền ôm lấy cô, “Noãn bảo bối, không phải cậu còn có tớ sao?”Ôn Noãn khóe miệng câu chua xót cười, “Đúng vậy,” cô mở to mắt, “Tớ còn có cậu bên cạnh.”“Bọn đàn ông đều là cái rắm, chỉ có bạn bè mới là cả đời……”Nghiêm Tư Ngâm nghĩa khí nói xong, trực tiếp cùng bartender muốn một lọ rượu mạnh, “Hôm nay chúng ta không nói tới bọn họ, chúng ta uống rượu thôi!”Ôn Noãn khóe miệng tràn ra mê ly cười…… Ở quán bar ảm đạm ánh đèn lung linh, phá lệ mê người.Rượu này mạnh thật , tràn ngập cả cơ thể cô, cũng gây tê suy nghĩ……Hai bọn họ ngồi một hồi đến chung cư của Ôn Noãn, liền lập tức ngã xuống giường.Sáng sớm đồng hồ báo thức vang lên, Nghiêm Tư Ngâm trở mình,còn Ôn Noãn chống tay chống cả cơ thể mệt mỏi do hôm qua say rượu đau đầu mà rời giường.Cô rửa mặt, sửa sang lại, trang điểm nhẹ nhàng lên khuôn mặt. Ôn Noãn từ phòng tắm ra bên ngoài, người đã rực rỡ hẳn lên, hoàn toàn đã không còn bộ dáng mềm yếu bi thương như tối hôm qua.“Tớ đi làm, cậu đi nhớ khóa cửa lại.” Ôn Noãn một bên hướng tới phòng ngủ rống, một bên thay giày phía bên ngoài. Không thấy tiếng người trong phòng đáp lại, Ôn Noãn cũng không quản, đi thẳng ra cửa đi làm.Buổi sáng , tài vụ chủ quản Cố Đan Ni từ trên lầu mở cuộc họp xong xuống bên dưới, đã kêu Ôn Noãn đến văn phòng.“Công ti Á Đông có ký tên không?”“Vương tổng không biết vì cái gì mà đã từ chức rồi chị ạ,” Ôn Noãn bình tĩnh trả lời, “Sở hữu khoản tiền phải đượcTống tổng trọng phê.”“Vậy bản hợp đồng được kí tên đâu?” Cố Đan Ni hỏi cô: “Chị chỉ cần kết quả, không cần nguyên nhân.”“Tống tổng không phê.” Ôn Noãn nói thẳng rồi kết quả.Nghĩ đến hôm qua cô đến ‘ Kim Say ’ , Ôn Noãn cảm thấy cô không có cái năng lực để trở thành cái gì mà "người phụ nữ của Kiêu thiếu".Cái cho vay này, hẳn sẽ không diễn.“Thứ sáu tuần trước liền làm tích hiệu thưởng xin, em lúc này lại nói với chị rằng không xin được.”Tài vụ chủ quản trong văn phòng, truyền đến những lời giận dữ đối với cô. Bên ngoài đồng thời một đám người đi qua ngó vào bên trong, vẻ mặt đồng tình nhìn bóng dáng của Ôn Noãn. Cô không lên tiếng, tùy ý để Cố Đan Ni mắng, dù sao cô cũng biết trước được việc này.“Chị mặc kệ em làm bằng biện pháp gì,” Cố Đan Ni cười lạnh nói, “Nếu Á Đông cho ký bản hợp đồng đó, Ôn Noãn, chị cũng sẽ không chịu trách nhiệm đâu Chính em làm thì nhìn lại đi!”“Em sẽ nghĩ cách……” Ôn Noãn nói xong, xoay người đi ra khỏi văn phòng của Cố Đan Ni.Ôn Noãn mới trở về công tác, Giả Duyệt Văn liền đi tới trước mặt cô, “Noãn, có chuyện gì xảy ra sao? Không phải bản hợp đồng đã được phê sao?”“Ai biết được?!” Ôn Noãn không nói thêm gì.“Noãn,” Giả Duyệt Văn đè thấp âm thanh, “Công ty của chúng ta đang bị liên lụy về hạng mục vấn đề tài chính, mấy cái ngân hàng không thể hiểu được đều nói muốn một lần nữa xét duyệt cho vay xin.”“Tình huống như thế nào?” Ôn Noãn có chút ngốc.Giả Duyệt Văn lắc đầu, “Không biết, tôi vừa mới từ trên lầu xuống , nghe nói giống như chúng ta đang đắc tội người nào.” Ôn Noãn trong lòng có chút lo sợ bất an, không tự chủ mà nhíu mi.“Nếu thật là chúng ta đắc tội với họ,” Giả Duyệt Văn