Hôm nay đầu tuần mới.
Tập đoàn Mặc Thị văn phòng của Mặc Tử Kỳ đang có mấy người bạn của anh đang ngồi ở đây, sáng sớm anh đã gọi điện thoại kêu ba người này với anh thư ký vào phòng để bàn đối sách cua gái cho anh.
Cả bốn anh anh chàng nhìn nhau rồi nói với Mặc Tử Kỳ.
"tụi mình còn độc thân đó lấy ra đâu cách để chỉ hả.
Mặc Tử Kỳ nhìn Lý Bạch nói.
" nè Lý Bạch cậu là tên sát gái nhất ở đây nên cậu cho mình ý kiến đi?
Lý Bạch nhìn Mặc Tử Kỳ rồi nói"tôi không như cậu đâu mấy cô đó tự dân đến thì tôi đây chỉ cần hưởng thụ thôi nên không biết cách cua gái gì đâu.
Lục Ân nói " mà nè Tử Kỳ chẳn lẽ cậu yêu Hứa Tiểu Mai hả, rõ ràng ngày xưa cậu đâu như bây giờ đâu?
Lục Tuấn biểu cảm đồng ý với anh trai mình cũng nói thêm," ngày xưa sống chết bị Tử Kỳ cậu xua đuổi thế nào Hứa Tiểu Mai vẫn yêu cậu, rồi giờ người ta không ngó tới cậu thì cậu nên vui chứ sao lại phải như vậy?
Thư ký Tô," đúng đó sếp hình như em thấy sếp khác rồi,đối với Hứa tiểu thư dịu dàng hơn xưa nhiều nữa kìa.
Mặc Tử Kỳ giọng lạnh lùng nói," các cậu sao vậy hả tôi chỉ kêu các cậu cho tôi ý kiến thôi mà sao giờ nói mấy lời đó hả! ngày xưa khác bây giờ khác, đúng giờ tôi đã yêu Hứa Tiểu Mai rồi đó nên các cậu giúp tôi đi.
Bốn anh chàng lại nhìn nhau lắc đầu sao đó Lý Bạch lên tiếng," này không ấy cậu tặng hoa đi tìm loại hoa Tiểu Mai thích đó rồi tặng!
Lục Tuấn,Lục Ân cùng nói," hay cậu rũ Tiểu Mai đi xem phim đi ?
Thư ký Tô nói,"sếp hay sếp rũ Hứa tiểu thư đi ăn rồi tặng quà gì đó đi.
Mặc Tử Kỳ nghe bốn anh chàng này nói cũng có lý và đuổi cả bốn ra khỏi phòng để anh là bắt đầu kế hoạch đi tặng hoa trước đã, lúc này anh mới nhớ ra là anh không biết cô thích loại hoa nào cả sao mà tặng đây, Mặc Tử Kỳ ảo não nghĩ thôi mời cô đi ăn rồi thăm dò cô thích hoa gì đã.
Mặc Tử Kỳ liền lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Tiểu Mai điện thoại đổ chuông đầu dây bên kia.
" Alo.
Mặc Tử Kỳ nghe giọng cô mà vui trong lòng nên anh nói thẳng vào vấn đề luôn," Tiểu Mai trưa nay đi ăn cùng anh nhe anh có chuyện muốn nói với em.
Hứa Tiểu Mai nghe anh nói mà mày đẹp khẽ nhăn lại nói,"tôi bận rồi nên không thể đi ăn cùng Mặc thiếu gia được.
Mặc Tử Kỳ," em đừng từ chối mà chưa anh qua đón em đi ăn vậy nhe bye em.
Mặc Tử Kỳ cố ý tắt máy trước khi cô từ chối đi ăn cùng anh, bên Hứa Tiểu Mai thì cô ngơ ngác nhìn điện thoại đen thui mà câm nín luôn, cô bắt lực trước con người này sao bao năm gặp lại giờ anh ta đối sử với cô tốt hơn rất nhiều không biết anh ta định bày trò gì đây.
Cô gạt bỏ si nghĩ rồi tiếp tục làm việc mà quên luôn là giờ cơm chưa đến rồi, mãi lo làm việc thì cửa phòng làm việc cô có tiếng gõ cửa,cốc cốc.
Cô lạnh lùng nói ,"vào đi "rồi tiếp tục cấm cuối làm việc.
Người từ ngoài mở cửa phòng bước vào đi đến bàn làm việc cô lấy tay chặn lại không cho cô làm việc nữa anh nói,"tôi đến rước em đi ăn trưa nè ở đó mà làm việc!
Cô ngước lên nhìn kẻ nào dám to gan vậy đến khi cô nhìn kỹ thì ôi làm cô giật mình người đứng đó là Mặc Tử Kỳ, anh nhìn cô cô nhìn anh.
Mặc Tử Kỳ không chịu nổi nữa nên lên tiếng nó," đi ăn thôi đừng làm việc nữa.
Hứa tiểu Mai nhìn anh nói," anh đi đi tôi