Nhờ Tuấn Xoăn vận dụng một số mối quan
hệ nên Đình Phong mới thành công bảo lãnh Khả
Hân ra ngoài.
Tuy nhiên, cô vẫn phải chịu sự giám sát của
cơ quan điều tra và không được phép rời khỏi nơi
cư trú.
Suốt quãng đường từ đồn công an tới nhà
Thanh Sơn để đón bé Bin, hai người không nói
với nhau lời nào, hay chính xác hơn là nhiều lần
Đình Phong muốn mở miệng nhưng đều bị Khả
Hân làm lơ.
Thái độ của cô khiến Đình Phong hết sức
tức giận, đồng thời trong lòng anh dâng lên cảm
giác thất bại.
Chẳng lẽ Khả Hân không biết rằng, anh
đang cảm thấy rất mệt mỏi và thất vọng sau tất
cả những điều cô gây ra. Vậy mà cô còn nỡ lòng
cư xử như thế.
Tình trạng này còn tiếp tục kéo dài cho đến
khi Khả Hân nhìn thấy bé Bin, thái độ lạnh lùng
được thay thế bằng những giọt nước mắt lăn dài trên má.
“Ô… ö mẹ xinh đẹp…mẹ có đau không? Bin
thổi thổi cho mẹ.”
Bé Bin vừa khóc thút thít, vừa ôm lấy cổ Khả
Hân và ghé vào gần khuôn mặt đầy vết thương
của cô để thổi.
Dường như cậu nghĩ rằng chỉ cần làm vậy là
những vết thương đó sẽ biến mất và mẹ xinh đẹp
của cậu sẽ hết đau.
Đứng bên cạnh hai mẹ con, bà Thanh Hà
xúc động chấm nước mắt. Nếu lúc này Thanh
Sơn có mặt tại đây chắc chắn sẽ nhảy dựng lên
và không tin nổi người phụ nữ đa sầu đa cảm đó
là mẹ mình.
Trương Thanh Hà, vợ của trùm xã hội đen
khét tiếng đất Sài Gòn, lăn lội trong giang hồ với
biệt hiệu Hà La Sát từ năm 18 tuổi.
Bà đã từng khiến không biết bao nhiêu
người chao đảo vì nhan sắc cũng như thủ đoạn
của mình, chỉ có điều, đã rửa tay gác kiếm sau
khi sinh Thanh Sơn.
“Cảm ơn cô đã giúp chúng cháu trông bé
Bin một ngày
Đình Phong nhìn bà Thanh Hà với ánh mắt
đầy cảm kích khiến bà vội gạt đi.
“Khách sáo gì chứ, thằng bé ngoan lắm,
chắc đêm qua bị sợ hãi và nhớ mẹ nên mới kích
động như vậy
Nói rồi, bà âu yếm nhìn bé Bin đang dựa sát
vào lòng Khả Hân, bộ dạng Ì lại không muốn xa rời
Trước đây, bà có nghe Thanh Sơn nhắc đến
cô vợ câm bị dấu diếm của Đình Phong. Đã có
kinh nghiệm nghe con trai khoác lác nên bà
không để tâm lắm đến lời nói khinh khinh của
hắn về Khả Hân.
Hôm nay có dịp gặp gỡ, bà lại cảm thấy Khả
Hân không giống như loại người mưu mô xảo
quyệt. Do vậy, thái độ của bà với Khả Hân tương
đối hiền lành.
Khả Hân cũng nở nụ cười và cúi đầu thể hiện
sự biết ơn với người phụ nữ trước mặt. Cô biết
thân phận của bà nhưng lại không hề sợ hãi.
Ngược lại, Khả Hân cảm thấy bà rất dễ gần.
May mắn là bà Thanh Hà và Đình Phong
không đọc được suy nghĩ của cô, nếu không, bà
Thanh Hà chắc chắn sẽ phá lên cười như điên
còn Đình Phong thì hóa đá
Dễ gần ư? Đấy là cô chưa được nhìn thấy
những lúc bà Thanh Hà cầm dao rượt Thanh Sơn
hoặc đánh con trai đến bầm dập cả mặt mũi chỉ
vì dám cười nhạo đôi lông mày mới sửa của bà.
Sau khi tạm biệt mẹ Thanh Sơn và trở về
nhà, Khả Hân tiếp tục làm mặt lạnh với Đình
Phong. Cô ôm bé Bin đã thỉu thiu ngủ trong lòng
mình lên phòng, đóng sầm cánh cửa trước mặt chồng
Bất đắc dĩ, Đình Phong chỉ có thể cáu kỉnh
trở về phòng ngủ của hai vợ chồng, gặm nhấm
nỗi tức giận đang trào dâng trong lòng.
Đến bữa tối, chị An ngạc nhiên khi cả hai vợ
chồng đều không xuống dùng cơm. Chị không
biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ dám âm thầm suy
đoán mất vết thương trên mặt Khả Hân là do bị
Đình Phong đánh.
Nghĩ đến đây, chị có chút thở dài, thương
xót cho số phận của Khả Hân.
Đến lúc này, Đình Phong không thể chịu
đựng nổi nữa. Anh xổng xộc chạy vào phòng bé
Bin, bất chấp việc con trai đang ngủ ngon lành,
lôi Khả Hân đang nằm cạnh ra ngoài.
“Thái độ của em như vậy là sao?”
Cảm xúc bị đè nén nên giọng nói của Đình
Phong lạnh như băng. Nếu như lúc trước nghe
thấy thế Khả Hân sẽ lập tức co rúm người run sợ.
Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện, cô giống
như mạnh mẽ hơn rất nhiều.
“Em không có gì để nói với anh hết. Nếu anh.
muốn tiếp tục bắt em cầu xin Hoàng Ly tha thứ
thì xin lỗi, em không làm được.”
Khả Hân ra hiệu một cách dứt khoát. Nỗi
thất vọng vì việc Đình Phong lựa chọn tin Hoàng
Ly chứ không phải cô khiến trái tim cô nguội lạnh.
Tất nhiên, đau đớn là điều khó tránh khỏi,
nhưng ít ra lần này cô có thể thản nhiên đối diện
chứ không còn