“Cuối cùng thì cô cũng tỉnh.”
Bà Kim Nhã thong thả tiến lại gần giường
bệnh của Khả Hân và ngồi xuống. Sau đó, bà vấy.
tay gọi Hoàng Ly.
Ly, con cũng tới đây ngồi đi, đang mang
thai đừng đứng mãi như vậy.”
“Vâng, thưa mẹ.”
Hoàng Ly ngoan ngoãn bước tới, kéo ghế và
ngồi xuống bên cạnh bà Kim Nhã. Giọng nói của
cô vốn dĩ đã trong trẻo du dương, nay xưng hô
tiếng “mẹ” càng trở nên ngọt ngào hơn bao giờ
hết.
Khả Hân nhìn hình ảnh mẹ con thân thiết
được bà Kim Nhã và Hoàng Ly biểu diễn, chỉ cảm.
thấy một trận châm chọc.
Cô biết Đình Phong vẫn chưa làm lễ đính
hôn với Hoàng Ly, nhưng dường như cô gái này
không kịp chờ đợi mà nhanh chóng thay đổi
cách xưng hô với bà Kim Nhã.
Vẻ thờ ơ của Khả Hân bị Hoàng Ly thu hết
vào đáy mắt. Cô cứ nghĩ sau khi nghe xong thì
Khả Hân ít nhiều cũng tỏ ra không thoải mái
hoặc khó chịu. Đáng tiếc, cô ta chẳng có biểu
hiện gì cả, thật là không thú vị.
Bà Kim Nhã cũng ngầm quan sát Khả Hân.
lần gặp cô ở bệnh viện lúc Hoàng Ly bị chấn
thương và quăng cho cô một cái tát, bà không
hề trông thấy cô nữa.
Hiện tại, nhìn Khả Hân, bà có cảm giác cô đã
thay đổi. Mặc dù thân hình gầy yếu hơn trước,
nhưng trong ánh mắt cô toát lên sự điểm tĩnh
cùng quật cường. Điều mà khi còn là dâu con
trong nhà, cô chẳng bao giờ dám biểu hiện.
Chẳng qua, mặc kệ Khả Hân thay đổi đến cỡ
nào, bà cũng không thể chấp nhận việc cô tiếp
tục dây dưa với Đình Phong, ngay cả khi cô đang
mang trong mình giọt máu của con trai bà.
Lúc trước, bà còn có thể vì bé Bin mà mắt
nhắm mắt mở bỏ qua chuyện Đình Phong lén lút
bao dưỡng Khả Hân như tình nhân bí mật.
Nhưng hiện tại Hoàng Ly đã có thai, so với
đứa bé trong bụng Khả Hân thì bà càng coi trọng
đứa bé này hơn gấp ngàn lần.
Bà có thể chấp nhận cho Khả Hân sinh xong
đứa bé này rồi lập tức cuốn xéo khỏi cuộc đời
Đình Phong, vĩnh viễn không bao giờ được phép
trở lại nữa.
Tôi tới đây là có chuyện muốn thương
lượng với cô”
Bà Kim Nhã liếc phần bụng bằng phẳng của
Khả Hân, thái độ nhu hòa hơn một chút. Chẳng
phải bà thay đổi cách nhìn với cô, mà là vì đứa
bé trong bụng cô.
Khả Hân nhìn biểu hiện của bà Kim Nhã,
khóe miệng cong lên cười nhạo. Cô thừa biết bà
ta định nói gì, muốn đánh chủ ý đến con của cô
sao? Nằm mơ,
Liếc một vòng để tìm kiếm thứ gì đó, ánh
mắt Khả Hân bống sáng khi trông thấy quyển sổ
và chiếc bút ở đầu giường. Cô chống tay ngồi
dậy, với lấy và bắt đầu viết nguệch ngoạc vài chữ.
“Bà lại muốn dùng tiền để bắt tôi từ bỏ đứa bé?”
Bà Kim Nhã có chút sửng sốt vì xưng hô mới
của Khả Hân, khuôn mặt bà lập tức trầm xuống,
đanh giọng nói:
“Thái độ xấc xược này của cô là sao? Cô
nên nhớ tôi cũng từng là mẹ chồng của cô đấy:
Vậy có lúc nào bà coi tôi là con dâu chưa?
năm lân bảy lượt bà ép tôi rời khỏi Đình Phong
và cu Bin. Hiện tại tôi đã làm theo lời bà, bà còn
muốn cướp nốt đứa trẻ này hả?”
Bà Kim Nhã tức giận vì những câu chữ sắc
bén của Khả Hân. Cho dù tất cả điều này là
đúng, bà cũng không chấp nhận cho cô dùng nó
để chỉ trích bà.
“Dùng thủ đoạn đê tiện để bước vào nhà tôi,
cô nên sớm biết kết cục của mình như thế nào,
Muốn tôi coi cô là con dâu ư? Cô xứng sao?“
“Học thức thấp, năng lực kém, gia thế tầm
thường, tâm địa ác độc. Ngoại trừ việc sinh ra cu
Bin thì cô chẳng được tích sự gì hết.”
“Bỏ qua chuyện quá khứ, hiện tại cô đã ly
hôn với thằng Phong, biết nó sắp cưới Hoàng Ly
mã vẫn bám dính lấy nó, còn để mình mang
thai?“
“Đứa bé này sớm không xuất hiện, lại xuất
hiện vào đúng lúc này. Ai biết được mục đích của
cô là gì? Hay cô muốn lặp lại thủ đoạn trước đây |
đã’dùng để ép Đình Phong chịu trách nhiệm?” –
Bà Kim Nhã nói một tràng dài không ngừng
nghỉ chỉ để vạch trần bộ mặt xấu xí của Khả Hân
trong lòng bà. Hoàng Ly yên lặng ngồi bên cạnh,
không tỏ thái độ gì nhưng ánh mắt vui sướng đã
bán đứng cô.
Lần gặp gỡ Khả Hân ở bệnh viện sản, cô
không ngờ Khả Hân cũng mang thai. Hơn nữa,
cái thai đã hơn ba tháng, chứng tỏ Đình Phong
vẫn bí mật qua lại với Khả Hân trong lúc cô nằm
viện.
Hoàng Ly cảm thấy bản thân bị phản bội
phẫn nộ đến mức muổn tìm Đình Phong để trút
giận, chẳng ngờ, anh không thèm giải thích mà
chỉ nói vài câu đơn giản:
“Khả Hân là người quan trọng nhất trong
cuộc đời anh. Hoàng Ly, em nên hiểu, cuộc hôn
nhân sắp tới của chúng ta không phải điều anh
mong muốn.”
Lúc đó, thế giới như sụp đổ trước mắt
Hoàng Ly. Toàn bộ hi vọng của cô tan thành mây.
khói. Do vậy, ngay khi Văn Sẹo báo cho cô biết
Khả Hân rơi vào tay những kẻ buôn người, một
Kế hoạch lệch lập tức được hình thành trong đầu cô.
Khi còn dưới trướng Thanh Sơn, Văn Sẹo lén
lút tham gia vào đường dây buôn bán phụ nữ để
kiểm thêm những khoản tiền kếch xù. Do vậy
thông tin của hắn thường nhanh nhạy hơn so với
kẻ khác.
Biết được một nhóm buôn người từng hợp
tác làm ăn với hắn bắt được Khả Hân nên Văn
Sẹo lập tức báo với Hoàng Ly.
Cảm xúc của Hoàng Ly khi biết được tin này
chính là vui sướng. Phải, cô cực kỳ hả hê khi kẻ
thù sống còn của mình gặp nạn.
Khi được hỏi có muốn can thiệp vào chuyện
này không, Hoàng Ly không ngần ngại ra lệnh
cho Văn Sẹo:
“Tìm cách mua lại cô ta, sau đó bí mật xử lý,
Đừng trách cô tàn nhẫn, chỉ trách Khả Hân
chiếm lấy trái tim Đình Phong kể cả khi hai người
đã kết thúc.
Chỉ cần Khả Hân biến mất vĩnh viễn, Đình
Phong đau khổ một thời gian rồi cũng sẽ nguôi
ngoai. Lúc đó, cô tin chắc bản thân có thể bước
vào trái tìm anh một lần nữa
Không ngờ, kế hoạch hoàn hảo này lại thất
bại vì một con điếm tên Cát Tiên và cả Thanh Sơn.
Hai kẻ ngu xuẩn đó cứu Khả Hân hết lần này
đến lần khác. Cuối cùng, còn đánh đổi bằng cả
mạng sống.
Nghĩ đến đây, Hoàng Ly nhăn