Thời điểm kết thúc bữa tiệc là vào khoảng 21 giờ tối. Các vị khách lần lượt lục đục chào hỏi nhau và ra về Tuy nhiên, có một vị khách vẫn đứng yên lặng ở một góc, dường như không có ý định rời khỏi đây ngay.
Đợi tất cả mọi người ra khỏi căn phòng, Đình Phong chậm rãi bước lại gần Denis Trần và Khả Hân, không rào trước đón sau mà nói thẳng: “Tôi có chuyện muốn hỏi cô, có thể dành cho tôi ít phút được không?“ Giọng nói của Đình Phong có chút gấp gáp xen lẫn mong đợi. Ở cự ly gần, anh càng cảm thấy Julia Trương chính là Khả Hân.
Bởi vậy, anh chẳng thèm để ý đến ánh mắt sắc bén của Denis Trần, công khai nhìn chằm chẳm Khả Hân không rời.
“Anh Đình Phong, anh không nhận thấy yêu cầu của mình có chút làm người khác khó xử à?“ Denis Trần lên tiếng, bàn tay càng siết chặt chiếc eo thon nhỏ của Khả Hân như muốn đánh dấu chủ quyền.
Ánh mắt Đình Phong lóe lên một tia tối tăm rồi biến mất nhanh chóng. Anh lạnh nhạt đáp lời: “Tôi nghĩ điều này nên để cô Julia trả lời thì đúng hơn. Dù sao thì anh cũng đâu phải cô ấy.” Bầu không khí giữa ba người trở nên cực kỳ căng thẳng. Giữa lúc ấy, Khả Hân nhẹ nhàng quay sang nói với Denis Trần.
“Denis, có lẽ anh ta chỉ muốn làm rõ chuyện em có phải là cô gái tên Đặng Khả Hân hay không mà thôi, anh lên phòng thay đồ trước di, mệt mỏi cả một buổi tối rồi.“ Giọng nói ấm áp quan tâm của Khả Hân dành cho Denis Trần khiến cõi lòng Đình Phong chua chát. Anh kìm nén cảm xúc, chờ đợi người đàn ông đối diện biển đi cho khuất mắt.
Thấy Khả Hân đã nói như vậy nên Denis Trần cũng không tiện bác bỏ ý kiến của cô. Hắn cầu của mình có chút làm người khác khó xử à?” Denis Trần lên tiếng, bàn tay càng siết chặt chiếc eo thon nhỏ của Khả Hân như muốn đánh dấu chủ quyền.
Ánh mắt Đình Phong lóe lên một tia tối tăm rồi biến mất nhanh chóng. Anh lạnh nhạt đáp lời: “Tôi nghĩ điều này nên để cô Julia trả lời thì đúng hơn. Dù sao thì anh cũng đâu phải cô ấy.” Bầu không khí giữa ba người trở nên cực kỳ căng thẳng. Giữa lúc ấy, Khả Hân nhẹ nhàng quay sang nói với Denis Trần.
“Denis, có lẽ anh ta chỉ muốn làm rõ chuyện em có phải là cô gái tên Đặng Khả Hân hay không mà thôi, anh lên phòng thay đồ trước đi, mệt mỏi cả một buổi t Giọng nói ấm áp quan tâm của Khả Hân dành cho Denis Trần khiến cõi lòng Đình Phong chua chát. Anh kìm nén cảm xúc, chờ đợi người đàn ông đối diện biến đi cho khuất mắt.
Thấy Khả Hân đã nói như vậy nên Denis Trần cũng không tiện bác bỏ ý kiến của cô. Hắn tốc độ không phải nói chơi, Nhất là anh lại tập kích quá bất ngờ nên thiếu chút nữa đã tóm được Khả Hân.
Trên tay Đình Phong lúc này cầm một chiếc ghim cài tóc khảm đá quý, chính là món đồ trang sức cố định mái tóc búi cao của Khả Hân.
Thiếu đi món đồ này, mái tóc màu xanh lam với những lọn sóng mềm mại rũ xuống, càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt vời của Khả Hân.
Nụ cười xã giao trên môi của cô vụt tắt, thay.
vào đó là vẻ lạnh lùng châm chọc “Anh làm thế là có ý gì?” Đình Phong bóp chặt chiếc ghim cài tóc đến.
mức biến dạng. Răng cưa sắc bén đâm vào da thịt khiến vài giọt máu chảy ra tay.
Nhưng có vẻ Đình Phong không hề quan tâm đến hành động tự làm tổn thương của bản thân bởi vì anh đang cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Vốn dĩ, anh chỉ muốn túm Khả Hân lại gần để kiểm tra chiếc bớt nhỏ hình trăng lưỡi liềm của cô.
Nếu trên vai trái của Julia có dấu vết đó thì anh có thể chắc chắn cô chính là Khả Hân. Họ từng ân ái vô số lần, điều anh thích làm nhất chính là hôn lên vết bớt xinh đẹp ấy, vì thế anh tuyệt đối sẽ không nhận lầm.
Chẳng ngờ, Đình Phong lại phát hiện ra thân thủ của cô gái này không hề tầm thường, thậm chí có thể nói là cao thủ.
Anh ra tay nhanh đến thế mà Khả Hân vẫn có thể nhạy bén phát hiện, khiến cho anh chỉ có thể đụng được vào mái tóc của cô.
Hai hàng lông mày nhíu chặt lại, Đình Phong lại một lần nữa bất ngờ tấn công. Lúc này, Khả Hân đã cảnh giác hơn, hơi thở trên người cô biến đổi tức thì Cô hóa giải những hành động áp sát của Đình Phong, thậm chí không ngần ngại đánh trả làm đôi lúc anh phải lùi lại để né đòn.
Càng lúc trận đánh càng ác liệt. Hai bóng dáng mảnh mai và cao lớn đen xen nhau tạo thành những hình ảnh đi đẹp mắt.
“EFFll Thân thể Khả