Khả Hân đến văn phòng của Nhật Dương
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
Ñ[ÕÏ)gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?”
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu
Khả Hân đến văn phòng của Nhật Dương
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc.
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
ÑNGï’gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?“
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu cây và bồn hoa nho nhỏ do Nhật Dương tự tay.
trồng và chăm sóc. Nội thất trong phòng tuy đơn
giản nhưng đầu là những đồ đắt tiền, được bài trí |
một cách thông minh giúp không gian trở nên |
hiện đại và sống động hơn nhiều.
“Em uống nước cam cho mát nhé.”
Nhật Dương mở tủ lấy một bình nước cam,
rót vào chiếc ly xinh xinh cho Khả Hân. Thực ra
Khả Hân không biết rằng, từ khi phát hiện một
vài sở thích nhỏ của cô, trong phòng anh lúc nào
cũng có những thứ đấy. Giống như anh muốn
clitẩn bị sẵn để bất cứ khi nào cô đến cũng có
{iiể dùng.
“Cám ơn anh.”
Đôi mắt Khả Hân sáng lên, cô mấp máy môi
ba chữ đơn giản, đưa tay ra đón ly nước từ tay
Nhật Dương.
Khi những ngón tay trắng muốt mềm mại
của Khả Hân vô tình chạm vào tay Nhật Dương,
anh cảm thấy thân thể run lên. Dường như có
một dòng điện vừa chạy qua người anh từ những.
ngón tay nhỏ nhắn ấy.
… : =i
{Theo đuổi vợ câm} ‘Chướng B8…ủa Nhật Dương.
Khả Hân không nhận ra sự thái độ bất |
thường của Nhật Dương, cô tủm tỉm ngắm chiếc
ly có in hình chibi xinh xắn, sau đó uống một |
ngụm. |
Vị chua chua ngọt ngọt và mát lạnh khiến
Khả Hân cười híp mắt vì sung sướng. Biểu cảm
đáng yêu của cô bị Nhật Dương thu hết vào mắt,
anh cũng cười, trong lòng dâng lên niềm vui rạo
rực.
“Đầu gối em thế nào rồi?”
Đợi Khả Hân uống xong, Nhật Dương bèn
fẾT điều mà anh quan tâm suốt mấy ngày nay. Từ
ẨÄ@jm ở nhà Khả Hân về rồi đi uống rượu say
khướt với Duy Anh, Nhật Dương không dám liên
lạc với cô để hỏi thăm tình hình.
Một phần vì tâm trạng rối bời, một phần
cũng vì anh muốn suy nghĩ nghiêm túc về tình
cảm của anh với cô. Suốt mấy ngày nay, bóng
hình cô luôn xuất hiện trong tâm trí anh, khiến
anh một lần nữa cảm nhận được nỗi tương tư
dẫn vặt.
“Đỡ hơn rồi, đang lên da non nên ngứa lắm.”
T3 “=am†
(Theo đuấi vợ câm} ` €hương 68, ..ùa Nhật Dường |
l
Khả Hân chớp đôi mắt to tròn, giơ tay làm _
vài ký hiệu diễn tả cho Nhật Dương hiểu. |
“Vậy là tốt rồi.“
Nhật Dương gật đầu. Anh thực sự rất muốn |
vén chiếc váy của Khả Hân lên để kiểm tra vết
thương của cô nhưng anh biết hành động này là
cực kỳ đường đột. Lần trước sở dĩ Khả Hân đồng.
ý cho anh làm vậy bởi vì vết thương bị va đập.
chảy máu.
“Cái này cho em dùng, trị sẹo cực tốt.’
Nhật Dương vươn tay mở ngăn kéo để lấy ra
[hột tuýp kem trị sẹo. Thứ này là anh đặc biệt
ÑHð người tìm, nghe nói chỉ cần bôi lên vết sẹo
non là có thể khiến vết sẹo biến mất hoàn toàn.
Khả Hân quan sát tuýp kem Nhật Dương vừa
đưa. Cô chợt nhận ra nó rất giống với tuyp kem
chị An mua cho mình, nhưng nghĩ đây là tấm
lòng của Nhật Dương nên cô quyết định nhận.
“Cám ơn anh nhiều lắm, anh đúng là một
người bạn tốt.“
Khả Hân cười tươi rói, hai chiếc lúm đồng tiền như ẩn như hiện làm trái tim Nhật Dương
khế nhúc nhích. Anh vội lắc đầu và nói:
“Đừng khách sáo.”
Tuy nhiên, khi nghe Khả Hân nói đến hai chữ
“bạn tốt’, ánh mất Nhật Dương lóe lên một tia
mất mát. Nếu có thể, anh rất muốn nói với cô
rằng anh không cần chỉ là một người bạn của cô
mà là…
Nghĩ đến đây, trong lòng Nhật Dương dâng
lên cảm giác buồn bã. Anh không biết bản thân
liệu có chút cơ hội nào đối với Khả Hân không,
fẾ /%ố mệnh đã chú định anh và cô vĩnh viễn chỉ
€ó thể là bạn bè. “Khả Hân, về chuyện lần trước…Đình Phong
không làm khó em chứ?”
Nhật Dương ngập ngừng hỏi. Anh khá lo
lắng cho Khả Hân sau buổi hôm đó. Nhưng đồng
thời cũng có chút tâm tư nho nhỏ.
Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng đó lại là sự.
thật. Một mặt, anh mong Đình Phong không làm
gì khiến cô bị tổn thương. Mặt khác, anh lại hi
vọng hắn ta nổi điên mắng mỏ hoặc xúc phạm
\wngh “
(Theo đuổi \q cán) l 68…ủa Nhật Dương _Ì
cô. Bởi vì chỉ có như thế, Khả Hân mới càng hết
hi vọng và căm ghét Đình Phong hơn.
Khả Hân lắc đầu, thoáng nở một nụ cười
buồn. Đình Phong không làm gì cô cả, chỉ là lạnh
nhạt với cô và đi công tác luôn vào ngày hôm
sau cùng với Ngọc Nhi.
“Khả Hân, anh có thể hỏi em một điều
không?“ Nhật Dương không nhịn được lên tiếng
hồi.
Khả Hân thấy vẻ mặt Nhật Dương đột nhiên
trở nên nghiêm túc. Tuy không biết là chuyện gì
I Wfg cô vấn gật dầu.
“Em…yêu Đình Phong sao?”
Câu hỏi trực tiếp của Nhật Dương khiến Khả
Hân sửng sốt, cô không ngờ điều anh muốn hỏi
lại là điều này.
Mặc dù Nhật Dương cũng cảm thấy mình hơi
đường đột, nhưng anh hoàn toàn không hối hận
khi hỏi điểu này. Anh muốn biết cảm xúc thật sự
của Khả Hân.
Nếu cô chỉ là bị ép buộc làm vợ của hắn mà
{Theo đuổi