Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Bởi vì em đã không còn là Đường Ninh mặc người chém giết lúc trước, cũng bởi vì em đã có anh." Đường Ninh bình tĩnh trả lời, nhưng trong bình tĩnh, có mang theo vài phần tự tin.
"Nếu không phải vì bây giờ đang ở trên máy bay... Anh nhất định sẽ hôn em đến nỗi không thể hô hấp." Mặc Đình cố gắng kìm nén xúc động muốn hôn, chỉ ôm Đường Ninh thật chặt, hít thở mùi thơm ngào ngạt đặc hữu trên người cô.
Mà trong thời gian này, trợ lý của Mặc Vũ Nhu, ý đồ muốn biết tình hình của Đường Ninh ở khoang hạng nhất, nhưng, anh ta bị tiếp viên hàng không ngăn ở bên ngoài khoang hạng nhất, không có cơ hội đi vào.
Cuộc hành trình dài đến mười hai tiếng, rốt cục máy bay cũng hạ cánh xuống nước Mỹ vào chín giờ sáng, chị gái ruột của Hàn Vũ Phàm, Hàn Nhược Tuyết nhận điện thoại ở sân bay, nhìn thấy mấy người xuất hiện, cô ta tràn ngập nhiệt tình ôm tất cả mọi người, ngay cả Đường Ninh cũng không ngoại lệ.
Mặc dù cô ta mang gương mặt phương đông, nhưng dáng người cao gầy, không khác người phương Tây là mấy, trang phục trên người, tất cả đều là hàng giới hạn, độc nhất vô nhị.
Nhưng, cô ta có một khuyết điểm lớn nhất chính là ngoại hình thường thường, nếu không, cũng có thể lập ra một mảnh trời riêng trong giới giải trí, thế nhưng ánh mắt của cô ta rất sắc sảo, nghệ nhân trong tay mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng ở vùng Âu Mỹ, cũng có địa vị vô cùng quan trọng.
Mấy năm Đường Ninh ở bên Hàn Vũ Phàm, tổng cộng từng gặp Hàn Nhược Tuyết hai lần, cô không thích người phụ nữ thích khống chế người khác lắm, mà Hàn Nhược Tuyết lại có dục vọng khống chế cực kỳ mạnh.
"Đường Ninh, thật ra chị đã nghe về chuyện của em và Vũ Phàm, chị đã giúp em mắng nó, nhưng... Tình cảm là tình cảm, công việc là công việc, em không thể lấy việc công làm việc tư để làm khó Vũ Phàm, điều này quá thất đức." Hàn Nhược Tuyết ngay ở trước mặt mấy người, chỉ trích Đường Ninh, rất rõ ràng là muốn lập uy với cô.
"Lần này quay chụp cho tạp chí Secret, em hãy cho chị Tuyết mấy phần mặt mũi, ngoan ngoãn phối hợp với yêu cầu của tạp chí, đừng gây phiền toái cho Vũ Phàm, được chứ?"
Chị Long nghe Hàn Nhược Tuyết nói thế, trong lòng vô cùng tức giận, sao Hàn Nhược Tuyết không dạy dỗ Mặc Vũ Nhu, mà lại nhằm vào một mình Đường Ninh? Chẳng lẽ cô ta cho rằng, lừa người qua bên đây rồi, coi như đến địa bàn của mình, thì có thể tùy tiện bắt Đường Ninh chịu tủi nhục?
Vẻ mặt Đường Ninh hơi lạnh nhạt, chỉ khẽ cười với Hàn Nhược Tuyết, không nổi giận cũng không gật đầu trả lời, điều này khiến Hàn Nhược Tuyết không đoán được rốt cuộc trong lòng Đường Ninh đang có tính toán gì.
Mấy người đi ra ngoài sân bay, mà lúc này, Mặc Đình và mấy lãnh đạo cấp cao của các công ty con ở nước Mỹ cũng đi ra đại sảnh.
Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy Mặc Đình, như thể phát hiện ra minh tinh, giẫm giày cao gót đuổi theo Mặc Đình, bởi vì anh thật sự quá nổi tiếng, giống như đế vương trời sinh, loá mắt hơn bất kỳ minh tinh nào...
"Mặc tổng... Mặc tổng..."
Nghe thấy tiếng gọi của Hàn Nhược Tuyết, Mặc Đình quay đầu, nhìn thấy đoàn người Hàn Vũ Phàm, anh đặt ánh mắt ở trên người Đường Ninh, hai người mắt đưa mày lại, Đường Ninh hiểu rõ ý của Mặc Đình, muốn cô tìm cơ hội chuyển ra ngoài, anh rất muốn cô ở bên cạnh anh.
Đường Ninh cười cười, hai con ngươi sáng rõ, bày tỏ mình sẽ cố hết sức.
Lâm Vi và chị Long biết vì sao Mặc Đình lại quay đầu, đương nhiên cũng biết, Hàn Nhược Tuyết chạy tới như thế, sẽ bị ngăn ở khoảng cách cách Mặc Đình hai mét...
Quả nhiên, Mặc Đình quay đầu nhìn Đường Ninh xong, liền xem như không nhìn thấy Hàn Nhược Tuyết, bước lên chiếc xe Lincoln...
Mà Hàn Nhược Tuyết, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mặc Đình rời đi.
Nói nhảm! Chị Long cười lạnh ở trong lòng, cô cho rằng ai cũng có thể tới gần đại BOSS của Đường Ninh nhà tôi sao!
Mặc dù Hàn Nhược Tuyết không được tiếp xúc với thần tượng như mong ước, nhưng nội tâm cô