Mặc kệ tình huống trong phòng như thế nào, quản lý giấu kín công lao và tên tuổi, dẫn theo tay chân đi ra ngoài.
Hôm nay anh ta nhận được một nhiệm vụ từ cấp trên, bảo rằng hôm nay có buổi họp mặt bạn học nâng hạng phòng, kêu anh ta đi thông báo chút ít tình hình với một vị khách.
Quản lý vừa nghe, đã hiểu!
Này chẳng phải là thay em chống đỡ cả một vùng sao? Anh ta gặp qua nhiều loại chuyện sĩ diện như vậy rồi.
Đương nhiên là càng phách lối càng tốt, thái độ của anh ta càng cung kính nịnh nọt thì càng toẹt vời.
Nhóc con[1]! Coi anh ta nắm không vững chắc!
[1] Gốc là 小样: đây là từ mang tính xúc phạm, nhưng nếu giữa hai người thân thiết thì cũng có thể dùng như để mắng yêu.
Vì thế anh ta hỏi: "Có ảnh chụp của vị khách đó không ạ?"
Cấp trên nói: "Không có, ông chủ bên đó nói kêu cậu tìm người nào đẹp nhất ấy.
"
Quản lý: "! ! "
Thời điểm anh ta tiến vào phòng còn hơi thấp thỏm, vậy nếu nhận nhầm người, anh ta làm không tốt là tèo đời?
Nhưng cũng may, vừa bước vào, bất luận nam hay nữ, thì cái vị đẹp mắt nhất kia đẹp vô cùng nổi bật, là kiểu mà gần như bằng cái nhìn đầu tiên đã có thể thu hút ánh mắt của người khác.
Anh ta an tâm hẳn, ổn rồi!
-
Mặt Tang Gia Ý nháy mắt đỏ lên, tiếp đó vào thời điểm nhìn thấy Lý Trì Hạ, giật mình một cái, lớn tiếng:
"Phải, tôi kết hôn rồi!"
Giáo sư Lý nhất thời không biết nên hỏi tình hình của Tang Gia Ý trước, hay là mắng thằng cháu theo đuôi tới.
Có người lần lượt chào hỏi với Lý Trì Hạ: "Chào đàn anh ạ.
"
Lý Trì Hạ ngu ngu đần đần đi tới, vì có chút do dự nên không chào hỏi với mọi người.
Hắn tùy ý tìm một chỗ rồi ngồi xuống, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt trong trắng lộ hồng của Tang Gia Ý.
"Tiểu Ý, sao đã kết hôn rồi? Chuyện từ lúc nào thế?"
Tang Gia Ý nhìn những ánh mắt tò mò ở xung quanh, thực ra cậu không muốn kể mấy chuyện này trước mặt quá nhiều người cho lắm, nhưng đây là một cơ hội tuyệt vời để cắt đứt tâm ý của Lý Trì Hạ.
Chẳng phải hắn vẫn luôn nói mình độc thân, cho nên có quyền theo đuổi mình à?
Tang Gia Ý bèn cười cười: "Là chuyện vào dịp tết, trước đó đã quen nhau một khoảng thời gian rồi, cảm thấy sống chung với nhau rất tốt, nên kết hôn luôn.
"
Có người cười trêu chọc: "Vậy đúng là hôm nay chúng ta ké ánh sáng của Tang Tang rồi, có thể ăn thỏa thuê một bữa ở đây ha.
"
Người đó nói rồi nâng nâng ly về phía Tang Gia Ý.
ngôn tình ngược
Tửu lượng của Tang Gia Ý kém, liền lấy trà thay rượu đáp trả lại.
Sau một tràng lúc này mới náo nhiệt hẳn lên, Tiêu Tiêu ngốc ngốc vỗ vỗ cánh tay của Tang Gia Ý ở bên cạnh: "Sao cậu không nói cho tui biết thế?"
Tang Gia Ý có chút ngại ngùng: "Xin lỗi xin lỗi, tôi thật sự không biết anh ấy làm chuyện này.
"
Tiêu Tiêu cười chọc nghẹo: "Này là tới chống đỡ một trận cho cậu á nha.
"
Tang Gia Ý cảm thấy có hơi xấu hổ, không nói nữa.
Sau đó ánh mắt cậu xẹt qua vẻ mặt ảm đạm từ trên người Lý Trì Hạ, Tang Gia Ý cảm thấy lúc bản thân nói phải gặp mặt bạn học, Giản Tế đã đoán ra cái gì rồi.
Nghĩ đến đây, cậu cầm di động lên, gửi tin nhắn cho Giản Tế bên kia.
Thời điểm Giản Tế đang ở trong phòng ăn cơm với người ta, di động trên bàn liền rung lên một cái:
【Hựu Hựu:!!!】
Giản Tế không hiểu đây là ý gì cho lắm, suy tư một hồi, anh nói với trợ lý Trần ở bên cạnh, sau đó trợ lý Trần liền đi ra khỏi cửa.
Chỉ chốc lát sau, người đã tiến vào, khom lưng nói nhỏ bên cạnh Giản Tế, giải thích tình huống một chút.
Sau khi Giản Tế nghe xong, trực tiếp bật cười.
Quản lý này đúng là nhân tài.
Thật ra Giản Tế không muốn làm lối như vậy, sợ đứa nhỏ không có đất mà trốn.
Thế nên thời điểm anh tìm người truyền vài lời cho quản lý, ý tứ chính xác như bề ngoài, bảo anh ta nói rõ sự việc cho Hựu Hựu, tránh để người không nắm được đây là tình huống gì.
Về phần có cho mọi người biết tình hình phòng bao, hoặc là cho người biết cậu đã kết hôn hay không, đều do đứa nhỏ tự quyết định.
Trái lại không ngờ rằng quản lý kia tuôn cả ra như vậy.
Vương tổng phía đối diện cười ra tiếng: "Là nảy sinh chuyện tốt gì à? Thoạt nhìn tâm tình của Giản tổng không tệ.
"
Giản Tế uống một ngụm rượu, cười rồi nói: "Không có gì, do nhớ tới vị kia trong nhà thôi.
"
Mấy người trên bàn đưa mắt nhìn nhau: "Giản tổng đây là! ! có người ở bên rồi.
"
Giản Tế sửa lại cách nói của bọn họ cho đúng: "Không phải có người bình thường, là kết hôn rồi.
"
Trợ lý Trần ở bên cạnh uống vào ngụm rượu, áp chế sự sợ hãi, là hai ngày gần đây lúc anh ta thay ông chủ nâng hạng phòng cũng mới biết chuyện này.
Một người đàn ông tàn nhẫn như vậy, có vợ sao?"
Có người đùa giỡn nói: "Vậy chúc mừng Giản tổng có vợ nhỏ nhé.
"
Giản Tế đã uống chút rượu, không hề say, nhưng lại khiến cho cả người uể oải một chút, anh dựa vào lưng ghế, ngón tay nắm lấy cái ly đựng chất rượu trong suốt chậm rãi chuyển động.
Nghe thấy câu nói này thì khựng lại, nhớ đến đứa nhỏ mới hai mươi hai tuổi, rũ đầu cười: "Quả thực là vợ! ! nhỏ.
"
Chữ "nhỏ" của anh gằn có chút nặng.
Mà trong phòng bao bên kia.
Giáo sư Lý đã lớn tuổi, thanh niên thì muốn chơi thâu đêm một chút, vả lại có ông ở đây, mấy đứa nhỏ này cũng chơi không xõa, liền dứt khoát rời đi trước sau khi ăn xong.
Lúc chuẩn bị dẫn Lý Trì Hạ đi, đã thấy thằng cháu nội kia của ông đang buồn bực uống rượu không lên tiếng.
Trong lòng giáo sư Lý thở dài một hơi, nghĩ bây giờ Lý Trì Hạ không muốn buông cũng phải buông rồi, cứ để hắn uống chút rượu giải sầu đi.
Đợi người đi rồi, trong phòng hoàn toàn thả lỏng, ồn ào đòi chơi nói thật lòng hay đại mạo hiểm.
Đều là người mới tốt nghiệp chưa lâu, hơi thở học trò thanh xuân trên thân vẫn còn hơi nặng, dốc sức chơi đùa, lại mang theo chút chừng mực của người trưởng thành.
Cuối cùng, chai rượu chỉ về phía Tang Gia Ý.
Tang Gia Ý cười đáp: "Nói thật, mấy cậu hỏi đi.
"
Một nam sinh hỏi: "Xin hỏi cậu có thả thính đàn anh Lý Trì Hạ không?"
Thanh âm lộ ra chút ác ý.
Cả gian phòng đột ngột yên tĩnh lại, ánh mắt Tang Gia Ý trực tiếp nhìn về phía đối phương, là một nam sinh thanh tú đẹp mắt.
Thực ra vào thời đại học, Tang Gia Ý cũng không phải là một người chịu khó giao tiếp, cho nên đối với rất nhiều người, sự hiểu biết của cậu về đối phương chỉ giới hạn ở cái tên.
Nam sinh ở đối diện kia là, hình như tên Mạnh An, nếu nói thêm về một chút ấn tượng, chính là đối phương vẫn luôn thích cạnh tranh với cậu.
Tang Gia Ý cũng không biết đang tranh mấy cái gì, từ trước đến nay đều không đặt trong lòng.
Vào lúc này, Tang Gia Ý mới bất giác ý thức được, có lẽ Mạnh An thích Lý Trì Hạ.
Lý Trì Hạ trước mặt đã uống một hàng rượu, nghe vậy thì ánh mắt dừng lại trên người Tang Gia Ý.
Tang Gia Ý mỉm cười: "Nếu như có thính, sẽ chẳng công bố chuyện tôi đã kết hôn rồi.
"
Từ