Cậu thanh niên này vậy mà lại là Âm Sai?
Chẳng trách tay cậu ta lại lạnh như vậy, quanh người còn có một tầng sương đen, hẳn đó là âm khí.
Chỉ là… cậu ta nhìn ra thân phận của tôi không? Liệu có bắt tôi quay lại âm phủ không?
Tôi hơi lo sợ, vừa rồi còn muốn thoát khỏi Thi tiên sinh, hiện tại lại từ từ nhích lại gần về phía Thi tiên sinh.
Hai người bọn họ giờ là đối địch, nếu có gì xảy ra thì Thi tiên sinh sẽ che chở cho tôi.
“Tôi tìm anh không phải là để lấy lại cờ chiêu hồn, thứ đó anh thích thì tôi cho anh, có điều hiện tại mong anh giúp giải quyết một phiền phức lớn của tôi.” Tiểu Âm Sai thấy tôi quay lại với Thi tiên sinh nên cũng không để ý tới tôi nữa mà quay sang nói với Thi tiên sinh: “Anh dám trộm cờ chiêu hồn, vậy hẳn anh cũng sẽ đi bắt quỷ, liệu anh có thể bắt một con quỷ giúp tôi không?”
Lời này của cậu ta khiến tôi không khỏi sửng sốt, một Âm Sai lại nhờ người khác bắt quỷ giúp sao, thật khôi hài?
Tự cậu ta không thể bắt được sao?
Thi tiên sinh nghe cậu ta nói xong cũng thấy mù mờ, hỏi cậu ta có ý tứ gì.
“Chuyện là thế này, nói ra thì hơi mất mặt, nhưng hai người đừng chê cười tôi…” Tiểu Âm Sai bắt đầu tuôn như máy hát.
Hóa ra Âm Sai bọn họ cũng dựa vào từng đơn mà làm việc, cũng không phải quỷ hồn nào cũng có thể bắt, cần phải cầm theo đơn câu hồn mới có thể phụng mệnh bắt người, giống như cảnh sát muốn phá án phải ghi hình lại, xem như để ghi lại quá trình thực hiện công việc.
Hai ngày trước cậu ta nhận một đơn, phụng mệnh đi bắt một nữ quỷ tên là La Thanh La quay về âm phủ, không ngờ đơn này lại là một chuyến rất khó khăn.
Quỷ khác nhìn thấy Âm Sai đều dễ bảo, chỉ cần giơ đơn câu hồn lên thì phần lớn đều thành thật đi theo Âm Sai về Âm Phủ gặp Phán Quan.
Nhưng La Thanh La này không biết là chết không đúng giờ, hay trước khi chết có oan tình to lớn gì, sau khi chết vậy mà lại mở ra linh trí.
Khi Tiểu Âm Sai đưa ra đơn câu hồn, La Thanh La không cùng Tiểu Âm Sai quay về Âm Phủ mà còn đẩy Tiểu Âm Sai một cái rồi chạy.
Nghe tới đây, Thi tiên sinh cười cười hỏi cậu ta: “Âm Sai bây giờ làm sao thế? Còn để quỷ mới sinh ra chạy mất?”
“Cười thì trả cờ chiêu hồn lại cho tôi.” Tiểu Âm Sai nhăn nhó, dỗi như trẻ con nói.
Thi tiên sinh xua xua tay, ý bảo cậu ta tiếp tục nói đi.
“Quỷ mở ra linh trí thì phải là quỷ cấp thứ 3, dựa theo cấp bậc của tôi thì chưa được phân công đi bắt loại quỷ này.
Nhưng lão đại của chúng tôi nói nếu tôi đã nhận