Trương Đông đột nhiên nhận ra rằng Trương Dũng và chị dâu đều hiếu thảo.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi có sự thay đổi như vậy.
Trương Dũng và vợ anh ta chỉ có thể sinh một con, và có lẽ họ có một chút áy náy.
Chỉ là Trương Đông cảm thấy là lạ, khi Trương Dũng coi anh là một con lợn giống.
“ Vì vậy cậu kiềm chế lại đi! “
Trương Dũng thở dài và nói: “ chị dâu rất tốt với cậu, ít nhất cũng suy nghĩ cho cha, cậu không thể tiếp tục chơi bời lêu lổng nữa, hãy đi làm một số công việc và sau đó kết hôn sinh con đi, để anh và chị dâu không cần phải cả ngày lo lắng cho cậu.
“ rồi, trở về rồi hãy nói đi.
“
Trương Đông thè lưỡi và nói: “ Bây giờ nói cũng không rõ.
Dù sao, em hứa với anh là sẽ không đi Thiên Môn nữa (* không biết chỗ nào).
Nhưng mà trình độ kiến thức của em thì anh cũng biết biết, đừng kỳ vọng quá nhiều.
“
“ được rồi, cuối tuần gặp lại.
“
Trương Dũng vừa muốn cúp điện thoại, đột nhiên do dự, lúc này mới nói: “ đúng rồi, mang theo cả cháu gái đi (ở đây chỉ Trần Nan chứ không phải con của Trương Dũng), tôi cũng muốn gặp nó.
“
“ được.
“
Trương Dũng cúp máy.
Mặc dù Trương Dũng luôn rất nghiêm túc, nhưng Trương Đông biết rằng anh và chị dâu của mình sống rất có tình cảm, nếu không họ cũng sẽ không áy náy vì chuyện của cha, thậm chí suy nghĩ cũng đã quay ngoắt 180 độ.
Kinh doanh? Làm ông chủ? Trương Đông đang nằm trên giường.
Anh thực sự không biết mình phải làm gì.
Ngôi nhà anh đã sống hơn 20 năm cũng bị phá hủy.
Nơi mà những ký ức tuổi thơ bị bỏ lại không thể nhận ra.
Trương Đông đột nhiên có chút thất vọng, cùng một chút mù mịt.
Bối rối và bất lực, buồn ngủ, Trương Đông thở dài và nhắm mắt lại.
Trong hai hoặc ba ngày này, Trương Đông đều chơi bời cho qua.
Mặc dù thỏa thuận với Từ Hàm Lan đã đạt được, giá cả đã được giải quyết, nhưng trước khi tư liệu được lấy về, thì nó chưa được tính.
Từ Hàm Lan nói rằng anh có thể chuyển đến biệt thự để sống, nhưng Trương Đông không ngu ngốc.
Ngoại trừ việc yêu cầu mọi người dọn dẹp, anh cũng không chuyển đi.
Trần Ngọc Thuần đã mua rất nhiều quần áo đẹp, mặc quần áo đẹp mỗi ngày và lủng lẳng trước mặt Trương Đông.
Hình dáng trẻ trung động lòng người khiến Trương Đông bị chảy máu mũi nhiều lần.
Thật không may, khách sạn đều bận rộn trong những ngày này.
Không có cơ hội để yêu đương vụng trộm.
Lâm Yến cũng không đề cập đến, Mụ Lý và Từ Hàm Lan gần đây rất bận rộn.
Họ gần như bắt đầu Đại chiến tranh, và Trương Đông không thể tìm thấy cơ hội để ra tay.
Cô câm và Trần Nan sống trong phòng của Trương Đông.
Họ không đi đâu ngoài việc giúp đỡ một số việc nhà.
Trong hoàn cảnh như vậy, Trương Đông thậm chí còn khó khăn hơn để tìm cơ hội để yêu đương lén lút.
Dù sao thì, mọi người đến và đi cả ngày trên tầng ba.
Mọi người ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu sẽ thấy.
Trương Đông muốn làm loạn thì cũng không có cách nào.
Vì môi trường cho chỗ ở ở tầng dưới thực sự tồi tệ, Trương Đông chỉ đơn giản là ngủ trong hành lang trên tầng ba.
Đối với việc này cô câm có chút băn khoăn, nhiều lần muốn gọi Trương Đông lên giường, để họ ngủ dưới sàn, nhưng tất cả đều bị Trương Đông từ chối.
Về phần Lâm Yến, không cần phải trông chờ điều đó trong một thời gian, mặc dù Trương Đông luôn có cơ hội ôm ấp, và thỉnh thoảng hôn cô ấy, nhưng thật không hay khi ngủ trên ghế sofa phòng khách của cô ấy, dù sao thì Lâm Linh cũng ở chỗ đó.
Làm người chị gái, cô cũng có một chút không yên, Trương Đông cũng không có cách nào.
Sau khi đếm ngày, đã đến thời gian đi một chuyến đến thành phố.
Trong thời gian này, Từ Hàm Lan dường như không quan tâm mấy, nhưng Từ Lập Tân và chồng cô đã thúc giục.
Khi cô đến chơi mạt chược, cô dường như vô tình hỏi, mặc dù về bề ngoài không lo lắng lắm, nhưng tâm lý cũng có chút khẩn trương.
Với rất nhiều lợi ích như vậy, Trương Đông không phải không muốn kéo lưới, nhưng làm gấp gáp như vậy, thì có vẻ như quá dễ dàng, vì vậy mỗi khi Từ Hàm