Editor: Dánh
Hình như anh lại chọc cô gái nhỏ giận nữa rồi.
Thương Yến cúi đầu, nhìn đôi tay đã được rửa sạch sẽ, hương vị đặc trưng thuộc về cô gái nhỏ trên đó đã không còn.
Nhớ lại bộ dáng cô gái nhỏ khóc lóc xin tha vừa rồi, thân thể Thương Yến nhịn không được nóng lên. Cô gái của anh cho dù bây giờ cả người tròn tròn, vẫn mềm mại đáng yêu như vậy, khiến anh khó có thể khống chế.
Lau khô nước trên tay, Thương Yến rời khỏi phòng tắm.
Kiều Nguyệt đang ngồi trên giường, nhẹ nhàng xoa bụng, mím môi, trên mặt tức giận thở phì phì, mặt mày vẫn mang nét kiều diễm mị hoặc.
"Nguyệt Nguyệt." Thương Yến ngồi bên cạnh cô, cẩn thận đỡ eo cô, đặt tay lên bụng cô.
Kiều Nguyệt không quá tự nhiên nhúc nhích người, nhẹ trừng anh một cái, đỏ mặt hừ vài tiếng, mềm mại dựa vào người anh.
Không khí giữa hai người yên tĩnh, Kiều Nguyệt nhịn một lúc, khóe mắt thoáng nhìn tay đặt trên bụng cô, mặt cô nóng lên, vài giây sau nhỏ giọng nói: "Vừa rồi anh có thoải mái không?"
Vừa rồi thần sắc anh thỏa mãn như vậy, hô hấp so thường ngày càng thêm nóng rực.
Thương Yến ngây ra, ngốc ngốc nhìn cô gái nhỏ, không nghĩ tới cô sẽ chủ động hỏi cảm giác của anh. Trước kia cô gái nhỏ cực ít hỏi anh loại vấn đề này, cô không chỉ không hỏi, mà mỗi lần anh chủ động nhắc tới, cô cũng sẽ một bộ tức giận.
Trong lòng anh rung động, bám vào bên tai cô gái nhỏ, thấp giọng nói: "Nguyệt Nguyệt, vừa rồi anh rất thoải mái. Anh thích em làm như vậy."
Kiều Nguyệt nhỏ giọng hừ hừ, "Anh đương nhiên thích rồi, vừa rồi em kêu anh dừng anh cũng không nghe em."
"Nguyệt Nguyệt," Thương Yến hôn mặt cô, "anh nhịn lâu lắm rồi, thật sự không thể khống chế được bản thân."
Hơn nửa năm không chạm vào cô gái nhỏ, anh tự nhận vừa rồi anh đã rất khống chế.
Kiều Nguyệt nhớ lại vừa rồi anh kích động đến cả người khẽ run, mềm lòng ôm cổ anh, "Anh cúi đầu đi."
Thương Yến nghe lời khom lưng cúi đầu xuống.
Anh nghe lời như vậy, Kiều Nguyệt đỏ mặt hôn mặt anh, lại hôn khóe miệng anh, dịu dàng nói: "Em biết anh nhịn rất vất vả, nhưng bây giờ em không tiện, chỉ có thể dùng cách khác giúp anh."
Cô cảm giác cả người mình đều đang nóng lên, cắn môi nói tiếp: "Anh không phải rất thích những tư thế kì quái kia sao? Chờ sinh con xong, cái gì em cũng tùy anh."
Thương Yến là người đàn ông của cô, tuy rằng bây giờ anh giống như sẽ không ăn vụng sau lưng cô, nhưng ở thời điểm mấu chốt này, cô vẫn muốn thỏa mãn một chút ý nghĩ nào đó của anh, cho anh một chút mong chờ.
"Sao anh lại không nói chuyện?" Kiều Nguyệt ngước mắt, kì quái nhìn người đàn ông đang ngây ngốc.
Thương Yến còn đang suy nghĩ lời nói vừa rồi của Kiều Nguyệt. Anh nhẹ nhàng nâng mặt cô gái nhỏ, suy nghĩ thật lâu mới nói: "Nguyệt Nguyệt, trước kia em cũng không chịu cùng anh thử tư thế khác."
Cô gái nhỏ quá ngại ngùng, cho dù anh dỗ như thế nào, có vài chuyện trước sau cô cũng không chịu.
"Vì em thương anh đó." Kiều Nguyệt bắt lấy cách tay anh, "Em biết anh rất thích làm loại chuyện này, mấy tháng này anh vẫn luôn nhịn, em cũng thấy được. Chuyện gì anh cũng suy nghĩ vì em, em nguyện ý nghe theo anh."
Thương Yến trầm mặc một lúc, nhẹ giọng kêu: "Nguyệt Nguyệt."
"Ừ." Kiều Nguyệt nhìn hắn, "Sao?"
Ngữ khí Thương Yến khẳng định, "Em đau lòng anh."
"Đúng rồi."
"Em đã rất thích anh." Hai mắt Thương Yến hiện lên vui sướng.
Kiều Nguyệt dỗi liếc anh một cái, nhẹ nhàng gật đầu. Người đàn ông này có phải lại bắt đầu ngáo ngơ?
"Bây giờ em đã rất yêu anh." Thương Yến hôn một cái lên vành tai cô, ngữ khí hưng phấn.
"Thương Yến!" Kiều Nguyệt nũng nịu rống anh một tiếng.
"Ừ, anh đây." Cẩn thận ôm cô gái nhỏ, ánh mắt Thương Yến sáng quắc nhìn chằm chằm mặt cô.
Kiều Nguyệt chịu không nổi ánh mắt anh, hai chân giật giật làm nũng nói: "Chân em bị tê rồi."
"Anh giúp em xoa." Thương Yến lập tức cúi đầu, nhẹ nhàng xoa bóp cho cô.
Kiều Nguyệt dựa vào thành giường nhìn bộ dáng Thương Yến nghiêm túc cúi đầu. Kĩ thuật mát xa của người đàn ông này thật là ngày càng tốt.
"Nguyệt Nguyệt," Thương Yến ngẩng đầu, "em đừng nhìn anh như vậy."
Kiều Nguyệt trừng anh, "Em nhìn anh thì sao?"
"Anh nhịn không được." Thương Yến hôn môi cô, ngữ khí khàn khàn trầm thấp, xoa mặt cô, "Nguyệt Nguyệt, em đẹp như vậy, còn chăm chú nhìn anh, nơi này của anh chịu không nổi."
"Sao anh lại như vậy chứ?" Kiều Nguyệt muốn rút tay về, lại bị anh gắt gao giữ lại, cô đầy mặt ửng đỏ ngượng ngùng, "Vừa rồi em mới giúp anh mà."
Hơn nữa bây giờ cô đẹp chỗ nào, cả người tròn tròn, thịt trên mặt cũng rất nhiều, cô cũng không dám soi gương.
Yết hầu Thương Yến nghẹn thanh, nhẹ nhàng nửa ôm cô gái nhỏ, cúi đầu hôn vài cái lên chóp mũi cô, "Không