Kiều Linh Nhi chớp mắt ra chiều nghi hoặc.
Chân mày Tư Đồ Dật nhíu lại, sao bọn họ lại đến đây? Hiện tại là lúc cần phải cẩn trọng, bọn họ còn không biết an phận, nếu xảy ra chuyện gì thu hút sự chú ý của kẻ khác, đến khi ấy xem bọn họ thu dọn tàn cuộc thế nào.
Vân Lam vẫn nhíu mày như trước, do dự không biết có nên nói cho tiểu thư biết ba người kia là…
“Tiểu thư, ba vị tiểu thư ngoài cửa chúng ta đã gặp họ trên đường hôm trước.” Thời Thiến thấy Vân Lam do dự bèn lên tiếng thay.
Kiều Linh Nhi đã sớm biết, nếu ba cô gái trên đường đều đã nói bản thân đến từ Thất vương phủ, tất nhiên là họ sẽ xuất hiện ở đây rồi.
Trong khi đó, từ trước đến nay rất ít nữ nhân ra vào Thất vương phủ, bọn họ làm vậy tất sẽ khiến người ta chú ý đến, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Hơn nữa, khi Tư Đồ Dật phối hợp với nàng, nàng đã thấy ba người kia đang bước đến.
Chân mày Tư Đồ Dật càng nhíu chặt, không ngờ người mà Tự Khúc Doanh nhắc đến hôm trước lại là Kiều Linh Nhi, chẳng trách Thất ca không đứng ra làm chủ cho nàng ta, đã thế sau đó tâm tình huynh ấy còn tốt lên hẳn.
Ạch, không phải là Thất ca đã gặp nàng từ lúc ấy chứ?
“Linh Nhi, cô đã gặp Thất ca từ trước sao?”
Kiều Linh Nhi lắc đầu, “Lúc ta gặp mặt Thất gia chẳng phải Thập tam gia cũng ở đó sao? Thập tam gia, ta muốn tiếp khách, không biết Thập tam gia có tiện lánh mặt một lát?”
Nàng ta thẳng thừng đuổi người!
“Nếu vậy xin cáo từ, ta chợt nhớ ra còn một số chuyện cần thương lượng với Thất ca.” Tư Đồ Dật không phải người không biết điều, nói xong liền xoay người rời đi.
Khóe miệng Kiều Linh nhi khẽ giật một cái, không phải anh ta muốn đi tố cáo nàng đấy chứ? Tư Đồ Hiên giữ mấy cô gái này trong phủ, nàng cũng không biết rõ lắm về gia cảnh của họ, không phải là bọn họ lo lắng nàng sẽ đụng chạm đến mấy cô nương này, sau đó…
Dù sao mục tiêu của nàng trong chuyến đi này cũng đã rõ, mục đích chưa đạt được nhất định không bỏ qua chính là tính cách của nàng, dù có bị Tư Đồ Hiên trách cứ cũng chẳng hề gì, như vậy càng dễ dàng đoạn tuyệt.
“Gọi các nàng vào đi.” Kiều Linh Nhi xoay người bước đến hoa viên trong viện.
Vân Lam đi mời khách, Thời Thiến theo sau bồi Kiều Linh Nhi.
Mấy ngày nay, Tự Khúc Doanh ở Thất vương phủ được tùy nghi đi lại, nhưng hôm nay đến gian này lại bị chặn cửa, nói rằng không có sự đồng ý của tiểu thư thì bất luận kẻ nào cũng không được vào.
Tiểu thư? Chẳng lẽ là nữ nhân vào phủ ngày hôm nay? Nàng ta là cái thá gì chứ?
Nàng ta nhận ra nha đầu dẫn đường chính là tiểu nha hoàn đụng phải hôm nọ, không ngờ các nàng cũng quen biết Thất vương gia.
“Tiểu thư, người đến rồi.” Vân Lam dẫn người vào tiểu đình, cúi đầu bẩm báo.
Kiều Linh Nhi gật đầu, lúc này nàng mới xoay người nhìn ba người nọ.
Ánh mắt lạnh lùng thoáng lướt qua khiến lòng Lương Tâm Nghê run lên, không khỏi cảm thán một tiếng: khí phách toát ra từ cô gái này quá mạnh!
Tự Khúc Doanh cũng sững sờ, cô gái trước mắt nàng ta sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, vẻ mặt lãnh đạm, đôi mắt ngọc lóe ra vầng sáng, so với hôm gặp phải trên đường còn xuất sắc hơn.
“Chẳng hay mấy vị tìm ta có việc gì?” Kiều Linh Nhi từ tốn hỏi, đây coi như là tiên hạ thủ vi cường.
Tự Khúc Doanh tự trấn an, miễng cưỡng nói: “Nghe nói trong phủ có một vị muội muội vừa đến, không ngờ lại là cô.”
Muội muội?
Ạch, xưng hô thân thiết thế này, Kiều Linh Nhi nàng nào có thích, làm sao đây?
Không biết là nếu nàng đùa giỡn với mấy vị mỹ nhân này một chút, thái độ Tư Đồ Hiên sẽ thế nào?
“Ha ha, không biết các vị tỷ tỷ tìm muội có chuyện gì?” Kiều Linh Nhi chuyển hướng phối hợp cùng.
Tự Khúc Doanh bèn hừ lạnh một tiếng, chỉ cần đặt chân vào Thất vương phủ thì bất kể là ai cũng bị mạnh đè yếu cả, “À, chỉ là lo cho muội muội chưa quen với sinh hoạt ở Thất vương phủ nên đến thăm hỏi một chút.
Muội muội có cần gì thì cứ nói với ta.”
Vừa nói, Tự Khúc Doanh vừa ngồi xuống.
Vân Lam chau mày, không hài lòng nói, “Bảy năm trước tiểu thư nhà ta đã ở vương phủ, làm sao lại không quen chứ.”
Kiều Linh Nhi chỉ im lặng không nói gì, nha đầu này cũng quá nóng lòng rồi.
Song, nét mặt Tự Khúc Doanh cũng thật đặc sắc, từ trắng chuyển thành xanh.
Tự Khúc Doanh không ngờ cô gái đang ngồi trước mặt nàng ta lại chính là Bát vương phi được truyền tụng năm ấy, không đúng, là Bát vương phi trước đây, cũng chính là Kiều Linh Nhi!
Kiều Linh Nhi được Thái hậu nương nương sủng ái, sau khi bị Bát vương gia hưu còn giành được sự quan tâm của Thất vương gia.
Sau cùng, khi Thất vương gia rời kinh cũng đưa Kiều Linh Nhi đi cùng, họ chuyển đến Liễu Thành.
Thế nhưng bảy năm trước, không rõ vì sao Kiều Linh Nhi lại tự ý rời khỏi Liễu Thành.
Khi đó Thất vương gia rất giận dữ.
Sao bây giờ nàng ta lại quay về?
“Cô, cô là Kiều Linh Nhi?” Tự Khúc Doanh lắp bắp hỏi.
Vân Lam hừ lạnh một tiếng: “Đương nhiên là tiểu thư nhà ta.”
“Vân Lam.” Kiều Linh Nhi gọi khẽ một tiếng, Vân Lam biết ý cúi đầu lùi sang một bên.
“Mong ba vị tỷ tỷ bỏ quá cho, nha hoàn này tính tình thẳng thắn.” Lúc này, Kiều Linh Nhi mới quay sang nhìn ba vị “tỷ tỷ” minh diễm động nhân nọ.
Sắc mặt Tự Khúc Doanh vô cùng xấu, nàng ta không ngờ Kiều Linh Nhi đã quay về, lẽ nào Thất vương gia không trách tội nàng ta?”
“Đúng là không hiểu chuyện.” Đoạn Như Dao độp lại một câu.
Lương Tâm Nghê cau mày, nàng ta hiểu rõ Kiều Linh Nhi quan trọng thế nào trong lòng Thất vương gia.
Trước khi đến Liễu Thành, phụ thân đã dặn dò nàng ta rằng, nếu có một ngày Kiều Linh Nhi quay về bên cạnh Thất vương gia, khi ấy nàng ta không nên ngông cuồng vọng tưởng bất cứ điều gì nữa.
Lúc ấy, khi nghe phụ thân dặn dò nàng ta còn nghĩ ông đã lo thừa, hôm nay ngẫm lại mới rõ ràng rằng phụ thân nhìn thấu nội tình gấp mấy lần kẻ khác.
Đoạn Như Dao tính tình thẳng thắn, nói ra lời kia nếu