Nam Mẫn ngồi trên xe taxi vừa suy ngẫm, rốt cuộc có chuyện gì mà sau khi nghe điện thoại sắc mặt của Trần Thiệu Huy lại tức giận đến như thế?
Không lâu sau người đàn ông đó đến gặp hắn để nói chuyện gì?
Một đống nghi vấn đặt ra trong đầu, nếu cô có thể tàng hình được thì tốt biết mấy,đập tay lên trán tự nhủ: bớt xem phim trinh thám lại đi.
...
Tập đoàn Tinh Vạn
"Cạ.c.h"
"Boss, lễ tân báo Trần Thiệu Huy đang ở dưới sảnh nói muốn gặp anh".Cao Lãng bước vào đặt báo cáo lên bàn vừa nói.
Nghiêm Cảnh Hàn khẽ nhíu mày,động tác ký tên không dừng lại,sau khi làm xong một loạt,anh ngước lên:"Để lão ta chờ một lát,xong việc tôi sẽ xuống".
Cao Lãng hơi nghi hoặc hỏi:"Boss, mục đích của lão ta là dự án khu Thành Nam, trước đó anh đã không chừa cho lão ta một chút mặt mũi mà thẳng thừng từ chối, bây giờ lão còn mặt dày tới đây là muốn cái gì?".
Nghiêm Cảnh Hàn ngồi thẳng dựa lưng vào ghế, đặt cây bút trong tay xuống bàn, ánh mắt sâu xa nhàn nhạt đáp:"Có lẽ là không cam lòng hoặc cũng có khi là mục đích khác ".
Anh biết lão ta đang ngấm ngầm sau lưng anh giở trò, chuyện cho người tới khu dân cư gây nhiễu loạn cũng là do lão ta đứng phía sau công kích.Với khả năng của lão sẽ không dám lớn gan tuyên chiến với anh, trừ khi có thế lực ngầm phía sau, chính vì thế anh không muốn rút đây động rừng, vẫn âm thầm không có động thái,chiêu dụ rắn ra khỏi hang này sẽ tìm ra kẻ đứng sau Trần Thiệu Huy là ai.
"Mục đích gì chứ? Chúng ta cũng đâu làm ăn qua lại gì với lão ta?".Cao Lãng đẩy mắt kính trầm ngâm.
"Cậu sẽ sớm biết thôi, thông báo xuống dưới tôi sẽ xuống gặp lão ta".
Trần Thiệu Huy không phải là đối tác hay nhà đầu tư gì,anh cũng không cần khách sáo, cứ để lão ta ngồi ở đại sảnh chờ đi.
"Vâng boss".Cao Lãng gật đầu đi ra.
Dưới đại sảnh Trần Thiệu Huy thấy Nghiêm Cảnh Hàn đi tới,đứng lên cười lả giả:
"Nghiêm tổng, rất vui khi cậu đồng ý xuống gặp tôi".
"Trần tổng hôm nay sao lại có thời gian rảnh rỗi tới chỗ tôi thế này?".Anh ung dung đi tới ngồi xuống ghế đối diện.
Trần Thiệu Huy ngỏ ý:"Nghiêm tổng bận rộn như thế, tôi sao dám quấy rầy, chẳng qua có chút chuyện cần nói, chúng ta tìm chỗ nào yên tĩnh nói chuyện riêng một lát,cậu thấy thế nào?"
"Không cần đâu, có chuyện gì Trần tổng cứ nói ngay tại đây ".
Thấy Nghiêm Cảnh Hàn dứt khoát từ chối, giữa nơi đông người cũng không cho hắn chút thể diện,trong lòng khó chịu nhưng ngoài mặt hắn vẫn cười:"Nếu vậy tôi nói luôn vậy..".
Ngưng một lát hắn nhìn Nghiêm Cảnh Hàn thâm ý:"Nghiêm tổng,dự án khu đô thị Thành Nam trước giờ tôi vẫn luôn tâm đắc, có lẽ cậu cũng biết trước khi dự án được đấu giá tôi cũng đã đánh tiếng với các công ty đầu tư,trong giới doanh nghiệp ít nhiều cũng biết đến tôi...Huống hồ tôi cũng là cha nuôi của Tú Lan, mọi người ai cũng biết..cậu và nó cũng từng qua lại cho dù không tiến tới việc kết hôn,vấn đề là bên ngoài nhìn vào cũng nhận thức được tôi và cậu ít ra cũng có chút giao tình,bây giờ cậu đẩy tôi ra khỏi dự án có khác gì không chừa cho tôi chút thể diện".
"Ông nói xong chưa? Nếu đã nói xong rồi thì đến lượt tôi nói ".
Nghiêm Cảnh Hàn vắt chéo chân bình thản nhìn Trần Thiệu Huy.
"Nghiêm thiếu cậu nói đi".
Trần Thiệu Huy gật đầu ra hiệu đã nói xong.
Nghiêm Cảnh Hàn ngồi thẳng lưng đổi chân này vắt sang chân kia,sắc mặt vẫn điềm tĩnh, giống như không để Trần Thiệu Huy vào mắt.Âm thanh giọng nói trầm ổn giống như ngồi tán gẫu, nhưng lời anh nói ra hoàn toàn không cho người khác con đường lui:
"Thứ nhất ông là ai trong giới doanh nghiệp điều đó đối với tôi không liên quan, nghành nghề của tôi khá đa dạng nhưng giữa tôi và Trần tổng chính xác mà nói nước sông không phạm nước giếng trước giờ đều như thế.Thứ hai tôi và Mạc Tú Lan từ trước tới giờ và sau này cũng không có mối quan hệ tình cảm nào cả,đương nhiên tôi càng không biết ông là cha nuôi của cô ấy nên càng không có mối giao tình nào ở đây.Và điều cuối cùng