Trên đời này chẳng có bức tường nào mà không lọt gió, dù cho là những nơi có quy củ sâm nghiêm như Côn Lôn Phái cũng vậy.
Không những thế Côn Lôn Phái đã tồn tại quá lâu rồi nên các thế lực lớn nhỏ trong tông môn đan xen chằng chịt nên lại càng khó để bảo vệ bí mật.Cũng có thể thời điểm ban đầu thì sẽ tạm thời bảo vệ được một hai, nhưng chỉ cần qua một quãng thời gian thì qua các loại trung gian, truyền miệng thì bất cứ cái gì cũng có thể truyền ra một cách tự nhiên.Lần tài bồi Ưng Quả này nghe đồn là chuẩn bị cho thiên tài trẻ tuổi đang có độ nóng gần đây nhất được tiết lộ ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đầu tiên là truyền vào vòng tròn những tên đệ tự có bối cảnh hoặc có phương pháp đặc biệt thu thập tin tức khác, chỉ có mấy tên không có bối cảnh là không biết bất cứ chuyện gì cảHạ Trường Sinh thuộc về loại nhân vật “ba không”, không chỗ dựa, không bối cảnh, không quan hệ.
Vì lẽ đó hắn cũng chẳng biết bí mật này, bất quá hắn củng không phải là người ngu ngốc, chỉ cần nhìn thấy vẻ cẩn trọng khi chọn người của hai vị Kim Đan thì dù ngốc đến đâu cũng biết chuyện này là chuyện đại sự.
Hắn cũng nhìn ra trong đám đệ tự tạp dịch bên cạnh có chút biểu hiện không đúng nhưng cũng chả ai sẽ cố ý nói cho hắn biết gì cảHạ Trường Sinh đối với việc này vô cùng tức giận và phiền muộn, dù tức nhưng hắn cũng chỉ đành bỏ qua mà thôi, chỉ biết làm thật tốt phận sự của bản thân, biết đâu qua lần này mà có cơ hội các chép hóa rồng thì sao.Lục Trần kỳ thật cũng có cảnh ngộ không khác gì Hạ Trường Sinh là mấy, hắn cũng là một tên bình thường không có chỗ dựa thế nhưng hắn lại có phương pháp để biết được thông tin.Thời điểm hoàng hôn hôm đó, chỉ thấy Dịch Hân lén lén lút lút chạy đến chỗ của hắn, kéo hắn vào một góc rồi thì thầm cả nửa ngày, cuối cùng trước khi đi còn trịnh trọng dặn dò hắn“Lục đại ca, ngươi hiểu rõ vấn đề chưa? Đây là một cơ hội hiếm có không thể bỏ qua được”Lục Trần hai tay bắt chéo sau đầu với vẻ cợt nhả rồi nằm uỵch xuống giường một cái, trả lời:“Ngươi chạy đến đây nói cho ta như vậy không sợ bị người khác biết rồi trừng phạt à””Dịch Hân “Hừ” một tiếng, dửng dưng như không nói:“Không mội mình ta như vậy, mấy người có xuất thân thế gia, ai mà chẳng có người đến mật báo.
Hơn nữa Nhan La sư thúc lại không đặc biệt căn dặn là không được nói cho nên ta nói cho ngươi cũng chẳng bị gì cả”“Tốt quá nhỉ, ta hiểu rồi.
Ai có nhân mạch tay trong như thế này là tốt nhất a, cứ thế thoải mái, ung dung cho đi một cái nhân tình”Dịch Hân cười đến híp cả mắt, bất quá lại nhanh chóng trợn mặt nhìn Lục Trần dặn:“Lục đại ca, ngươi đừng chủ quan nha, một khi ngươi trúng tuyển tuyệt đối có thể gần gũi với Tô tỷ tỷ hơn a”Lục Trần ngẩn ra: “Ngươi nói thế là có ý gì”Dịch Hân cười hì hì, thấp giọng nói:“Chuyện này đám người kia còn không được biết đâu, chỉ có một người được Nhan La sư thúc nói cho là ta thôi, ngươi tự biết là được tuyệt đối đừng lộ ra ngoài đó”Lục Trần nhìn nàng cười cười rồi vỗ vào mép giường mắng“Xú nha đầu, cũng lợi hại phết nhỉ, thưởng cho muội qua đây ngồi nghỉ một lát, lần sau cứ thế phát huy”“Phí lời, bản cô nương còn nhiều thứ lợi lại ngươi không biết đâu”Dịch Hân đắc ý cười rồi tiếp tục nói:“Thật ra lần treo thưởng trồng Ưng Quả này là muốn đào tạo ra loại có linh lực tốt nhất cho Tô tỷ tỷ phục dụng”Nàng thấp giọng thuật lại cho Lục Trần một số thứ liên quan đến Ưng Quả một lần nữa rồi cuối cùng mới nói:“Vì để đào tạo ra được loại tiên thiên Ưng Quả này, Nhan La sư thúc đã bỏ ra rất nhiều công sức đi di dời bảy gốc Ưng Quả thụ từ Lưu Hương Phố đến trồng trực tiếp trong linh điền tại động phủ của Tô tỷ tỷ.Tất cả đều đã được tính toán sẵn rồi, bảy gốc Ưng Quả, mỗi người chăm sóc một gốc cứ ba ngày sẽ thành thục một quả, khi thành thục sẽ lập tức phục dụng sẽ không làm lãng phí bất cứ chút linh lực nào cả.
Cứ như vậy ba bảy hai mươi mốt ngày sẽ đại công cáo thành, U Nguyệt Quyết của Tô tỷ tỷ sẽ không còn trở ngại nữa, một đường bằng phẳng tu luyện đến Kim Đan đỉnh phongLục Trần nghe xong nhất thời trở nên trầm mặc, quá một hồi lâu mới gật gù ra vẻ hiểu rõ: “Thì ra là như vậy.”Dịch Hân ngạc nhiên nói: “Lục đại ca, sao sắc mặt của ngươi ta thấy có chút không dễ nhìn lắm a?”Lục Trần lắc đầu một cái, cười khổ một cái:“Không sao cả, chẳng qua là nghe ngươi nói xong, tự nhiên cảm thấy con đường tu tiên của ta với nàng sao mà khác nhau một trời một vực mà thôi”Dịch Hân phì cười một tiếng, che miệng nói:Như lời ngươi nói thì nghe đúng là khác nhau một trời một vực thật, Tô tỷ tỷ nếu như không sinh ra trong một gia môn giàu có thì với tư chất thiên tài trời sinh của tỷ ấy đã là cách biệt rất lớn rồi.
Cho nên, Tô tỷ tỷ là thiên tài, lại trời sinh mệnh tốt, cưỡng cầu cũng không được, ngươi phải như ta này chả đố kị gì cả mà còn thay nàng cảm thấy cao hứng cơ”“Ngươi nói cũng đúng, trời sinh căn cốt tư chất, cưỡng cầu không được.”Dịch Hân gật gù, sau đó lại tiếp tục căn dặn hắn:“Nói chung là trong lòng ngươi biết rõ là được rồi.
Lần này nếu có thể trúng tuyển, chẳng những có thể lấy một phần ân tình Tô tỷ tỷ mà nói không chừng còn có cơ hội gần gũi với nàng hơn một chút nha, có giao tình với tỷ ấy thì ở Côn Lôn phái này không có ai bắt nạt được ngươi nữa rồi”Lục Trần cười gượng đối phó: “Được rồi, ta biết rồi.”Dịch Hân nhìn chằm chằm hắn, cứ như so với hắn còn khẩn trương hơn, nắm chặt tay cổ vũ:“Nhất định phải giành được cơ hội lần này nhé”Lục Trần vỗ thẳng một cái vào ngực nói:"Trừ ta ra thì còn có ai có thể làm được, ngươi cứ yên tâm đi.”Dịch Hân cười ha ha, tựa hồ với vẻ mặt tràn đầy tự tin của hắn có mấy phần tin tưởng.[Dịch giả: dnp]Chăm sóc Ưng Quả tất nhiên là sẽ không đơn giản, loại linh quả này sinh trưởng trên loại thân cây dài nhỏ, bộ rễ lại cực kỳ phát triển, muốn đem nó điều chỉnh chính xác phù hợp với Ngũ hành linh lực trong Linh Điền so với linh thảo thông thương tốn công hơn nhiều, trên cơ bản là tốn thời gian chăm sóc cả một