Trần Thiên Bảo cảm thấy câu nói này dường như hắn đã từng nghe qua ở đâu đó nên có chút quen thuộc.
Bỏ qua vấn đề đó Trần Thiên Bảo nhàn nhạt đáp lại một câu khiến mọi người có chút khó hiểu:
- Nếu mày biết bố tao là ai chắc mày sẽ không dám nói ra câu đó đâu!
Bố hắn là một Đại Tá công an, tất nhiên nếu tên trước mặt biết được chắc chắn sẽ không dám nói ra một câu ngu ngốc như vậy rồi.
Nhưng đáng tiếc hắn lại không biết điều này mà tiếp tục chỉ vào mặt Trần Thiên Bảo lớn tiếng chửi:
- ĐM mày trêu tao đấy à? Mày có biết bố mày là ai không?
Nói rồi hắn đưa tay xuống cạp quần cầm một chùm chìa khóa dơ lên nói:
- ĐM mày có biết bố mày là ai không? Bố mày đi ô tô đây này!
Tên ngu ngốc này không chỉ sàm sỡ bạn gái Trần Thiên Bảo mà còn liên tục chỉ tay về phía Trần Thiên Bảo buông những câu chửi rất khó nghe.
Lúc này sự nhẫn nhịn trong hắn đã vượt quá giới hạn.
Trần Thiên Bảo cầm một chiếc ghế nhựa ngay bên cạnh lên hướng xuống đầu đối phương đập mạnh xuống, ngay lập tức những mảnh nhựa từ chiếc ghế vỡ ra tung toé.
Tên này chỉ cao khoảng 1m65, hắn ta còn thấp hơn Trần Thiên Bảo gần một cái đầu, không những vậy đối phương cũng gầy gò không khác gì Trần Thiên Bảo.
Nhưng Trần Thiên Bảo lại hơn đối phương ở chỗ những kỹ thuật chiến đấu thì vượt xa cả vạn dặm nên hắn đã bất ngờ tiên hạ thủ vi cường ra tay nhanh như chớp.
Trong cơn choáng váng tên đó lảo đảo một chút cầm theo một cây gậy gỗ gần đó với ý định đánh trả Trần Thiên Bảo.
- DỪNG LẠI!!!
Từ trong đám đông giọng nói người đàn ông nào đó vang lên khiến cho ý định của hắn không kịp thực hiện.
Phía sau đám đông hai chiến sĩ công an nhanh chóng tiến lên, như bắt được cọc cứu sinh tên dâm tặc đó nhanh chóng ăn vạ.
- Các đồng chí nhìn xem nó vừa đánh tôi này!
Dứt lời hắn vạch tóc ra, sau cú đập mạnh mẽ của Trần Thiên Bảo trên đầu hắn quả thực có hơi rách ra một chút, tuy nhiên chỉ cần như thế cũng đủ chứng minh hành vi đánh người của Trần Thiên Bảo rồi.
Phạm Nhật Mai đi đến bên cạnh Trần Thiên Bảo ôm cánh tay hắn khuôn mặt hiện lên sự lo lắng, cảm nhận được sự bất an từ phía pnm hắn vỗ nhẹ lên tay cô ý nói nàng hãy yên tâm.
Hai chiến sĩ công an nhìn vào vết thương rất nhỏ trên đầu tên dâm tặc rồi quay lại tiến về phía Trần Thiên Bảo.
Đi đến trước mặt hắn hai chiến sĩ công an nháy mắt một cái rất nhẹ nhàng mà chỉ có duy nhất Trần Thiên Bảo là người phát hiện ra.
- Cậu giải thích thế nào về việc này?
Trần Thiên Bảo bắt đầu giải thích:
- Hắn ta sàm sỡ bạn gái tôi, sau đó định lao vào đánh tôi nên tôi chỉ tự vệ thôi, các anh nhìn xem tay nó còn cầm gậy kìa!
Nghe đến đây đối phương giật mình nhìn xuống quả nhiên hắn còn ngu ngốc đến mức chưa ném cây gậy trong tay đi, đến lúc này hắn mới vội vã buông bo xuống.
Hành động của hắn đã là quá muộn rồi, hai chiến sĩ công an nhanh chóng đi đến nói:
- Chúng tôi nghi ngờ anh có hành động quấy rối tình dục và đánh người, mời anh theo chúng tôi về đồn làm việc!
Ngay sau đó hai chiến sĩ công an còng tay tên đó lại rồi mang hắn về đồn mặc cho hắn liên tục kêu gào một câu mà không ai biết đáp án:
- Chúng mày có biết bố mày là ai không......??? Bố mày đi ô tô đây này! chúng mày biết bố mày là ai không???
Thực ra hai chiến sĩ công an đó đã sớm phát hiện ra vụ việc, bọn họ thấy rằng người thanh niên trẻ tuổi chính là con trai ngài Đại Tá mà họ gặp hai lần ở hai hiện trường vụ án, vì vậy nên muốn nán lại xem hắn xử lý thế nào, không ngờ rằng Trần Thiên Bảo chẳng thèm nói quá nhiều mà đã ra tay đánh người.
Sau đó đối phương còn nhặt lên một cây gậy bọn họ liền chạy đến can, bọn họ sợ rằng chẳng may Trần Thiên Bảo xảy ra chuyện gì ngài Đại Tá biết hai người bọn họ có mặt tại hiện trường mà còn để hắn bị thương thì chắc chắn sẽ không yên nên đã nhanh chóng chạy đến.
Nhưng bọn họ không biết rằng nếu bọn họ không can lại thì Trần Thiên Bảo sẽ ra tay không hề nhẹ, từ sâu trong con người hắn đã dâng lên một chút sát khí nhàn nhạt, những kẻ từ trước đến nay khiến hắn phải nổi sát khí lên đa phần đã nằm dưới 2 tấc đất, những kẻ còn lại không sống thực vật thì cũng tàn phế suốt đời.
Tuy nhiên với những gì mà đối phương gây ra chắc chắn sau khi vào đồn hắn sẽ được nếm thử mùi vị của cái gọi là “biện pháp nghiệp vụ” đồng thời khi hắn ngồi trong trại tạm giam sẽ có người giúp hắn trả lời câu hỏi “bố mày (Trần Thiên Bảo) là ai”
Trần Thiên Bảo mang theo Phạm Nhật Mai lên xe taxi rồi nhanh chóng hướng đến rạp chiếu phim.
Hắn để cho Phạm Nhật Mai chọn một bộ phim hành động rồi ngồi chờ đến thời gian phim bắt đầu chiếu.
Hai người đang nói chuyện vui vẻ đột nhiên Trần Thiên Bảo quay đầu nhìn về một góc khuất ánh điện, hắn hơi nhíu mày một chút cái rồi quay đi.
Trần Thiên Bảo rút từ trong túi ra chiếc điện thoại mới mua được vài ngày xem xét gì đó rồi cất lại vào túi.
Ngồi trong phòng chiếu phim trên chiếc màn hình lớn là một bộ phim hành động đã ra mắt được một thời gian, bởi vì không phải là một ngày cuối tuần cộng với việc có lẽ đây là những suất chiếu cuối cùng về bộ phim này rồi nên trong rạp khá vắng vẻ.
“Chụt....chụt....”
Từ một hàng ghế nào đó phía sau Trần Thiên Bảo vàng lên những âm thanh kỳ lạ, nghe thêm một chút thì có thể biết được đó là âm thanh của một cặp đôi nào đó đang làm việc mờ ám.
Ngay sau đó trên màn hình cũng bắt đầu xuất hiện những khung cảnh có chút nóng bỏng.
“Hừ..hừ”
Lọt vào tai Trần Thiên Bảo là tiếng một người nào đó đã bắt đầu có chút mất cân bằng trong hơi thở.
Sau khi bị Trần Thiên Bảo lấy đi lần đầu, cơ thể Phạm Nhật Mai trở lên có chút mẫn cảm, từ phía sau truyền đến âm thanh của một cặp đôi, ngay trước mặt trên màn hình lớn lại xuất hiện khung cảnh nam chính cùng nữ chính mãnh liệt nhào vào nhau khiến Phạm Nhật Mai có chút mất khống chế, cô có thể cảm nhận được từ dưới hạ thân mình có chút ẩm ướt.
Trần Thiên Bảo quay sang bên cạnh thì thấy Phạm Nhật Mai đang nhìn mình, đôi môi của cô hơi hé ra có chút khô khốc, trong đầu Trần Thiên Bảo vang lên những âm thanh kêu gọi hãy làm ẩm đôi môi đó đi, hắn từ từ hướng xuống đôi môi hồng hào của cô đặt lên một nụ hôn mãnh liệt, hai cánh môi hồng mỏng manh của Phạm Nhật Mai từ từ mở ra, đầu lưỡi của cô hơi vươn ra liền bị Trần Thiên Bảo tóm lấy.
Hai người chậm rãi nhấm nhạt từng vị ngọt của đối phương, Trần Thiên Bảo hơi xích lại gần Phạm Nhật Mai đặt tay lên vòng eo nhỏ gọn của nàng, tay hắn chậm rãi luồn vào bên trong xoa lên lớp da bụng mịn màng của cô.
- Ưm
Phạm Nhật Mai từ trong cổ họng phát ra một tiếng rất nhỏ nhưng giống như một liều thuốc đẩy dục hỏa trong cơ thể Trần Thiên Bảo lên cao.
Hai tay hắn từ từ vuốt ve vòng eo của cô bạn gái một chút rồi hướng lên cao hơn, nơi mà từ sau sự kiện ở bệnh viện đến nay dường như nó đã nảy nở hơn rất nhiều.
Đôi môi hai người vẫn không rời trong khi tay Trần Thiên Bảo đã chạm được vào lớp áo ngực dán chặt lên bộ ngực căng tròn của Phạm Nhật Mai.
“Cạch”
Một vài ánh đèn được bật lên biến phòng chiếu phim vừa rồi rất mờ ảo trở thành một căn phòng đã sáng sủa hơn.
Hai người bị ánh