Thiên Châu Biến

Minh Giới Chi Hoa(1)


trước sau


Vừa nhìn thấy nàng, Chu Duy Thanh trong lòng buồn bực coi như đã tiêu mất vài phần, mặt cười hớn hở nói: “ Gặp phải bọn thu phí bảo hộ, ta đánh cho bọn chúng một trận.”
Đôi mi thanh tú của Thượng Quan Băng Nhi hơi nhíu, “Tiểu Béo, chúng ta tới đây là để học tập. Không nên tùy tiện gây chuyên.”
Chu Duy Thanh cười một tiếng ha hả, ôm hông nàng, nói: “Đám người dám chọc tới trên đầu ta, ta cũng không thể không sợ phiền phức, không phải sao? Yên tâm đi, không có chuyện gì, ta tự có chừng mực. Bất quá, nói về học viện này, bên trong thật là loạn, ta sợ ảnh hưởng đến việc học tập của ngươi, không bằng, chúng ta đi ra ngoài mướn phòng ở đi sao. Như thế nào?”
Thượng Quan Băng Nhi nhẹ nhàng vuốt ve hắn: “Nghĩ hay quá nhỉ. Ta muốn trở về túc xá rồi, còn đang muốn cùng với nhóm bạn cùng phòng làm quen đây. Nga, đúng rồi, Đại Hoàng với Nhị Hoàng phải làm sao bây giờ? Chúng ta ở trong học viện, bọn chúng mới là vấn đề lớn nhất, cũng không thể luôn luôn để bọn chúng trong giới chỉ, sẽ sinh buồn bực a.”
Chu Duy Thanh cười hắc hắc nói: “Cho nên mới nói, mướn phòng ở bên ngoài mới là thượng sách a!”
Thượng Quan Băng Nhi do dự một chút, nói: “Nhưng mà học viện không phải đã nói rằng, không để cho tùy tiện rời đi sao?”

Chu Duy Thanh nói: “Mấy cái đó hảo hảo giao cho ta đi nha, ắt có biện pháp mà. Ta đi hỏi một chút, mấy cái gọi là quy củ cũng chỉ là để kiếm tiền thôi, nếu không, cũng sẽ không có sự phân chia quý tộc với bình dân, có tiền là có thể sai khiến ma quỷ mà. Trong học viên thật sự là không thích hợp cho chúng ta tu luyện. Khu túc xá quá rối loạn, không bằng chúng ta ra bên ngoài mướn phòng ở sao, cùng lắm thì phân chia phòng ngủ ra.” Sau khi nói đến mấy chữ ngăn phòng ngủ, mặt hắn hiện vẻ u oán.
Thượng Quan Băng Nhi khuôn mặt đỏ lên, nhưng nghĩ đến hai tên khả ái Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng, chỉ đành phải bất đắc dĩ gật đầu.
Giống như những gì Chu Duy Thanh đã nói, hắn đi đến nơi tân sinh báo danh nghe ngóng tin tức, rốt cuộc cũng có được đáp án chuẩn xác. Ra ngoài học viện không phải là không được, ở bên ngoài cũng không có ai ngăn cản. Nhưng mà, phí túc xá nhất định vẫn phải nộp, đồng thời, còn phải mua thẻ để ra vào học viện, một tờ có thể dùng để ra vào trong thời gian một năm, giá tiền xấp xỉ một vạn kim tệ. Trong lòng Chu Duy Thanh một bên thầm mắng chửi Học viện, người chết trong quan tài còn muốn đòi tiền, một bên cắn răng mua hai giấy chứng nhận ra vào. Dĩ nhiên hắn cũng sẽ không đem cái giá trên trời này nói cho Thượng Quan Băng Nhi, làm nàng thấy đau lòng. Dù sao hắn cũng phải mua giấy chứng nhận xuất nhập này, bởi vì để tính chuyện sau này, mỗi khi đem ngưng hình quyển trục đã luyện chế xong ra ngoài bán, hẳn phải ra khỏi cửa. Dĩ nhiên, sau này hắn chắc sẽ không luyện chế loại Sơ cấp Ngưng hình quyển trục. Loại ngưng hình quyển trục hiệu quả càng cao càng tốt, lợi nhuận cũng đồng thời càng lớn hơn.
Sơ cấp Ngưng hình quyển trục sở dĩ có giá tiền tiện nghi, chỉ có mấy vạn kim tệ là có thể mua một bộ một ngàn tờ, cũng là vì tỷ lệ thành công của nó không cao, cho dù là sử dụng một ngàn quyển trục, cũng chưa chắc có thể thành công, hơn nữa, mấu chốt chính là, dù mở một ngàn quyển trục ngưng hình muốn gần tới ba năm, trừ phi là trường hợp bất khả kháng, nếu không không ai nguyện ý dùng loại ngưng hình quyển trục có hiệu quả còn kém và tỷ lệ thấp hơn nữa như loại ngưng hình vật phẩm này?
Nhưng Trung cấp ngưng hình quyển trục giống thì không giống như vậy, đầu tiên, Trung cấp ngưng hình quyển trục gồm một hộp một trăm tờ. Tỷ lệ thành công là ba phần ngàn, nói cách khác, dùng một trăm tờ quyển trục, có ba mươi phần trăm cơ hội có thể ngưng hình thành công. Chẳng những thời gian ít, hơn nữa, tỉ lệ thành công so sánh với Sơ cấp ngưng hình quyển trục kia có tỉ lệ một phần vạn thì có thể đáng tin hơn nhiều, giá tiền cũng cao hơn nhiều. Ít nhất phải là mười vạn kim tệ một bộ, tài liệu sử dụng vừa ít, lợi nhuận thu lại tương đối khả quan.
Gần hai năm , ngưng hình quyển trục vô cùng khan hiếm, giá tiền so sánh với hai năm trước nay đã cao hơn nhiều rồi, giống như ban đầu loại Phách Vương Cung của Chu Duy Thanh, là quyển trục cấp đại sư có khả năng khảm lỗ được. Bây giờ ở trong phòng đầu giá, giá khởi điểm cũng đã là năm mươi vạn kim tệ, hơn xa cái giá ban đầu với hai, ba mươi vạn kim tệ là có thể mua được. Cũng chính bởi như vậy, cuộc sống của Thể Châu sư so với Ý Châu sư thì khổ sở hơn nhiều. Rất nhiều Thể Châu sư cấp bậc bốn, năm châu, có thể ngưng hình được khoảng hai loại vũ khí đã là rất tốt rồi.
Ở trong thế giới Ngự Châu sư, không một chút nghi ngờ, Thiên Châu sư liền ở trên đỉnh Kim Tự Tháp, còn với Thể Châu sư cùng Ý Châu sư, ai hơn ai kém, thủy chung cũng là một trong các đề tài tranh luận lớn nhất của thế giới Ngự Châu sư. Cho tới nay, Ý Châu sư cũng luôn vượt lên chiếm lấy địa vị đứng đầu, một phần là do số lượng Ý Châu sư so sánh với Thể Châu sư thì thưa thớt hơn, hơn nữa, lực phá hơn cũng mạnh hơn. Một nguyên nhân khác, là bởi vì ngưng hình nếu như so sánh với thác ấn thì càng thêm khó khăn.
Tồn tại Thác Ấn Cung, cung cấp cho Ý Châu sư cơ sở tu luyện tràng tốt nhất, chỉ cần có đủ thực lực, vận khí tốt một chút, hơn nữa có tiền bạc dư dả, việc bồi dưỡng được một gã Ý Châu Sư đắc ý cũng không mấy khó khắn. Mà Thể Châu sư thì có phần khó hơn nhiều, ngưng hình quyển trục khan hiếm, gặp được ngưng hình quyển trục phù hợp với mình lại càng thêm khó khăn. Ở tình huống năng lực không có nhiều dạng ngưng hình, Thể Châu sư làm sao có thể so sánh ngang với Ý Châu sư đây? Mà trên thực tế, nếu như Thể Châu sư có thể trang bị cường lực ngưng hình, nhất là trang bị ngưng hình sáo trang, một loại ngưng hình trang bị. Như vậy, thực lực của bọn họ đem so sánh với Y Châu sư sẽ không có sai biệt nào khác.
Chu Duy Thanh cầm lấy giấy thông hành ra khỏi học viện, sau khi nghe ngóng một chút tình hình xung quanh, khoan vội nói cái này, hắn vận khí liền không tệ, rất nhanh đã có thể mướn được một ngôi nhà. Cái nhà ngày ước chừng ba trăm mét vuông, có một cái sân phía trong, gồm bảy tám gian phòng, đồ dùng gia đình đầy đủ mọi thứ, coi như có tám phần là đồ mới. Tiền mướn một tháng là 50 kim tệ. Phả biết rằng, khu vực này ở trong thành

cũng là tương đối khang trang, mức giá này cũng hết sức dễ chịu. Nhưng đi so sánh với phí dụng trong học viên, thì lại có phần tiện nghi hơn nhiều, có thể thấy được những cao đẳng học viện giá cả đắt như thế nào.
Học viên bình dân bị kì thị cũng chính bởi vì nguyên nhân kinh tế. Nếu không phải mục đích chiêu dụ nhân tài, Phỉ Lệ đế quốc có quy định cứng nhắc, sợ rằng căn bản sẽ không chiêu thụ học viên bình dân.
Chu Duy Thanh không chút lựa chọn, hướng chủ nhà đặt xuống tiền cọc, sau đó liền chạy trở về học viện. Nhà ở đã lo xong xuôi rồi, hắn muốn dẫn Băng Nhi đến xem qua một chút, hơn nữa, quả thật hắn cũng muốn thả Đại Hoàng với Nhị Hoàng ra ngoài.
Hắn cũng không biết rằng, sau khi trận chiến cùng Tang Lãng xảy ra, trong lòng học viên bình dân đã nảy sinh hiệu quả cực kì oanh động. Học viên bình dân bọn học tính luôn cả số học sinh mới lần này, tổng cộng có một trăm sáu mươi hai người. Phải biết rằng, mặc dù số người bọn họ tính ra so với quý tộc học vien thì ít hơn, những những học viên bình dân này đều là Ngự Châu sư. Ở Thiên Cung đế quốc, cả một quốc gia thì số lượng Ngự Châu sư cũng không thể nhiều như vậy. Dĩ nhiên, tu vi của những học viên bình dân này tương đối khá là thấp. Thần thủ hộ Tang Lãng của học viên bình dân lần này bị đánh bại, đã làm cho Chu Duy Thanh, nhất thời trong lúc này danh tiếng lên cao, chưa bắt đầu khai giảng, nhưng hắn cũng đã nổi danh rồi.

“Đứng lại, túc xá nữ sinh có thể tùy tiện xông loạn vào hay sao?” Chu Duy thanh đi vào khu lầu ký túc xá, muốn nhanh đi tìm Băng Nhi, lại bị một bác gái tuổi chừng năm mươi chặn lại. Lúc trước thời điểm hắn và Băng Nhi vừa tới, bác gái này còn chưa xuất hiện ở đây.
“Ách, ta tìm người.” Chu Duy Thanh lộ ra nụ cười không thể chân thật hơn.
Bác gái kia liếc hắn một cái: “Tìm người? Mỗi người nam sinh tới đây ai cũng nói như vậy. Tự mình la lên đi. Đi vào là chuyện không tưởng.”
Chu Duy Thanh cảm thấy khắc sâu, mình mướn phòng ở bên ngoài thực sự là quyết định sáng suốt. Bất đắc dĩ, chỉ đành phải cao giọng hô to: “Băng Nhi, lão công của nàng tới tìm nàng a.”
Tiếng hét của hắn không hề nhỏ,đừng nói tới ký túc xá của nữ sinh bên này, coi như là túc xá nam bên kia cũng có thể nghe được. Một số học viên bình dân nhô đầu ra, vừa nhìn thấy là hắn, túc xá nam bên kia nhất thời hoàn toàn yên tĩnh.
Không lâu sau, Băng Nhi mặt đỏ bừng chạy ra, bước nhanh đến trước mặt Chu Duy Thanh, hung hăng liếc hắn một cái: “Tiểu Béo đáng chết, ngươi vừa hô loạn cái gì vậy hả?”
Chu Duy Thanh chất phác cười: “Ta gọi là không có gì sai a. Đại mụ(Bácgái), cô gái này là lão bà của ta, sau này kính xin người sẽ chiếu cố nàng nhiều hơn.”
Vị Đại mụ kia dáng vẻ bất cận nhân tình, hừ một tiếng. Băng Nhi quay đầu, lôi kéo hắn, bỏ chạy, thực sự sợ rằng nếu để hắn ở đây, sẽ còn nói thêm bao nhiêu lời mất mặt nữa.
Hai người mới đi ra tới của, Chu Duy Thanh đã nghe thấy bác gái lầm bầm một câu: “Đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, Hảo Bạch Thái lại dành cho một heo a.”
Thân người Chu Duy Thanh lảo đảo, suýt nữa ngã bổ nhào xuống đất. Thượng Quan Băng Nhi tự nhiên cũng có thể nghe được, miệng buột cười một tiếng: “Tiểu Béo, ngươi gọi ta làm gì vậy?”
Chu Duy Thanh cười hắc hắc nói, “Chuyện chúng ta nói đã làm xong rồi, đây là giấy thông hành, cho ngươi nè, có loại đồ chơi này rồi, sau này, chúng ta có thể tùy tiện ra vào học viện mà không bị hạn chế.” Vừa nói, hắn đem hai tờ giấy thông hành mình mua đưa một cái cho Thượng Quan Băng Nhi.
“Ngươi đã tìm được chỗ ở rồi?” Thượng Quan Băng Nhi kinh ngạc hỏi.

Chu Duy Thanh vẻ mặt đắc ý nói: “Đó là điều dĩ nhiên a, lão công của ngươi đã ra tay, có chuyện gì mà không thể làm đươc chứ? Đi, để ta dẫn ngươi đi nhìn qua nhà mới một chút, tiền đặt cọc cũng nộp rồi, nhưng điều quan trọng là, lão bà của ta cuối cùng phải khẳng định có mướn nhà này hay không.”
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Chu Duy Thanh, Thượng Quan Băng Nhi gõ trên đầu của hắn một cái, thấp giọng nói, “Vậy chúng ta nói xong rồi, phân phòng ngủ nha, nếu không ngươi chính mình mang Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng đến ở đó a.”
Chu Duy Thanh không chút lựa chọn, lập tức gật đầu, “Không thành vấn đề, ta là người đứng đắn mà, người ngoài cho ta ngoại hiệu: Thành thực khả kháo tiểu lang quân, nhất trần bất nhiễm mỹ thiểu niên. Tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện nhìn lén mỹ nữ tắm, nửa đêm lặng lẽ chạy tới phòng người làm cái chuyện …kia a.”
Thượng Quan Băng Nhi hừ một tiếng, “Tốt nhất là nên như vậy, nếu như để cho ta bắt được một lần, ta liền lập tức trở lại túc xá. Ngươi chờ ta ở đây nha, ta đi cầm mấy đồ dùng hằng ngày mới vừa mua.”
Chu Duy Thanh vỗ ót nói, “Đúng rồi, Băng Nhi lão bà thân ái mua cho ta chăn bông mềm mại, ta đây cũng muốn thử qua a.”
Thượng Quan Băng Nhi khuôn mặt đỏ lên, trong lòng cũng là ngọt ngào. “ Liền nghe ngươi nói a.”
Hai người một lần nữa tiến vào túc xa, bác gái kia vẫn như cũ ngồi ở lầu một cửa túc xá. Thấy hai người vừa trở lại, nhất thời vẻ mặt cảnh giác nhìn Chu Duy Thanh: “Tiểu tử, chuyện gì đây? Ngươi muốn trả đùa a? Nhưng mà ta nói cho ngươi biết, ngươi nếu dám đụng đến một ngón tay của lão nương, lão nương lập tức hô to có người phi lễ a.”
Nhất thời, Chu Duy Thanh dở khóc dở cười nhìn bác gái vô cùng trâu bò này, “Đại mụ, Ngươi là mẹ ruột ta a, ta nào có dám đụng đến ngài, ta đảm bảo sẽ rời xa người thật xa.” Nói xong, nhanh như chớp, hắn bỏ chạy trở vệ túc xá của mình.
Đẩy cửa túc xá ra, Chu Duy Thanh nhất thời cảm giác được, không khí trong túc xá có chút quái dị, hắn vừa bước vào cửa, trong túc xá, ánh mắt của bảy người khác, trong nháy mắt, tất cả đều rơi đến trên người hắn.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện