Cẩn thận nhìn Ý Châu trong tay trái Chu Duy Thanh, thân thể Thượng Quan Băng Nhi rõ ràng run lên, trong đôi mắt xinh đẹp đầy oán hận cũng có chút kinh hoảng.
Âm thanh có chút gian nan từ trong miệng nàng thốt ra: "Biến Thạch, Biến Thạch Miêu Nhãn. Không ngờ thật là Biến Thạch Miêu Nhãn, vì cái gì mà trời xanh lại trêu đùa ta như vậy, vì sao lại cho Biến Thạch Miêu Nhãn xuất hiện trên người hắn"
Nói sang chuyện khác không hề nghi ngờ là một trong những biện pháp tốt làm đối phương bớt phẫn nộ, Chu Duy Thanh vội vàng thấp giọng hỏi: "Doanh trưởng, Biến Thạch Miêu Nhãn là cái gì vậy? Từ trước đến giờ ta vẫn chưa nghe nói có loại Ý Châu như vậy?"
Thượng Quan Băng Nhi thì thào nói: "Biến thạch, là một loại bảo thạch kỳ dị, là Kim Lục Bảo Thạch, dưới ánh mặt trời, nó sẽ hiện ra màu xanh biếc, biến thạch đẹp nhất thậm chí sẽ có tới sáu màu. Mà đến buổi tối, dưới ánh đèn hoặc ánh nến, nó lại biến thành màu đỏ của hoa hồng hoặc màu hồng tím. Bởi vậy nó cũng được gọi là ban ngày Lục Bảo Thạch, ban đêm Hồng Bảo Thạch. Là một trong những bảo thạch hi hữu nhất. Mà khi loại bảo thạch này xuất hiện vệt sáng như mắt mèo, nó sẽ trở thành Biến Thạch Miêu Nhãn, khi đó chỉ có thể nói, nó là loại bảo thạch trân quý nhất trên đại lục, giá trị của nó gấp trăm lần Toản Thạch."
Đối với loại Biến Thạch Miêu Nhãn này, Chu Duy Thanh cũng chưa bao giờ nghe thấy, cẩn thận nhìn lại khỏa Ý Châu trên cổ tay mình, quả nhiên là như vậy, khi mặt trời mọc lên, màu sắc của khỏa Ý Châu kia cũng dần dần chuyển từ màu xanh thẫm sang màu xanh biếc rực rỡ, mà vệt sáng như mắt mèo kia tựa hồ cũng rõ ràng hơn.
"Ý ngươi là khỏa Ý Châu của ta là Biến Thạch Miêu Nhãn? Nhưng thuộc tính của Biến Thạch Miêu Nhãn này là gì?" Chu Duy Thanh tò mò hỏi, thậm chí đã quên mất mũi tên chĩa trên cổ mình.
Thượng Quan Băng Nhi vẫn trong loại tình trạng thất thần này, thì thào nói: "Biến Thạch trở thành Ý Châu chỉ có thể xuất hiện ở Thiên Châu Sư, ngoài việc so với Ý Châu của Ý Châu sư bình thường phẩm chất cao hơn rất nhiều, tăng phúc rất nhiều, còn có một đặc thù là có nhiều thuộc tính. Khi Ý Châu của Thiên Châu Sư xuất hiện hai thuộc tính trở lên, như vậy Ý Châu của hắn sẽ xuất hiện dưới hình thái Biến Thạch.."
Chu Duy Thanh trừng to hai mắt: "Nói như vậy, thuộc tính Ý Châu của ta có hơn hai loại sao? Có phải là tốt hơn một loại thuộc tính không?"
Thượng Quan Băng Nhi chậm rãi ngẩng đầu, mê mang trong mắt nàng đã tiêu thất, thay thế là một ánh mắt cực kỳ phức tạp, lắc lắc đầu, mũi tên trong tay chọc chọc về phía trước, cổ họng đau đớn làm Chu Duy Thanh cảm thấy run rẩy, nhất thời không dám mở miệng.
"Không phải hơn hai loại, mà là hơn bốn loại. Biến Thạch Miêu Nhãn, hình thái Ý Châu chỉ tồn tại trong truyền thuyết, khi Biến Thạch Miêu Nhãn xuất hiện, nghĩa là thuộc tính Ý Châu của Thiên Châu Sư đã vượt qua bốn loại."
Chu Duy Thanh ngây ngốc nhìn Thượng Quan Băng Nhi, không ngờ hắn lại bật cười: "Ta là truyền thuyết?" Mười ba năm mang danh phế vật, đột nhiên lại trở thành Thiên Châu Sư cấp bậc truyền thuyết, dù lúc này đang bị uy hiếp nhưng hắn cũng không khỏi đắc ý.
Lúc này tâm tình của Thượng Quan Băng Nhi đang vô cùng rối loạn. Cho dù Chu Duy Thanh chỉ là một gã Thiên Châu Sư, Ý Châu đơn thuộc tính, nàng cũng không hạ thủ được. Khi nàng từ trong trướng bồng đuổi đến đây, cảm xúc của nàng đã ổn định lại một chút. Nàng biết rõ hôm qua tất cả đều là ngoài ý muốn. Khi Thiên Châu của Chu Duy Thanh thức tỉnh cần tế phẩm, mà tự mình nhảy vào làm tế phẩm của hắn. Dựa theo hiểu biết của nàng, dưới tình huống đó, Chu Duy Thanh đã mất đi lý trí, hẳn là sẽ giết mình. Nhưng mình vẫn chưa chết, rõ ràng là ý chí của Chu Duy Thanh khá cứng cỏi, cuối cùng vẫn không xuống tay, có thể nói đã tha cho nàng một mạng. Tuy rằng đã tạo thành sai lầm lớn, làm nàng mất đi sự trong sạch, nhưng hắn cũng không cố ý, tất cả đều do tà khí kích thích khi thức tỉnh Thiên Châu tạo thành.
Nhưng mà, cứ như vậy mà quên đi sao? Thượng Quan Băng Nhi không cam lòng, thật sự không cam