Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, Thiên Châu Đại Tái lần này Mễ Âu chiến đội cũng phải dừng tại đây thôi. Giang Phi vẫn quá vọng động rồi, vẫn đang vòng thứ nhất lại dùng Xả Thân Kỹ. Mặc dù Xả Thân Kỹ không khiến bản thân tổn thương lớn như thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh, nhưng ít nhất cũng phải nửa tháng mới có thể hồi phục hoàn toàn. Mất đi chủ lực Giang Phi, Mễ Âu chiến đội muốn lập nên chiến tích đúng là nói dễ hơn làm.
Một lão giả mặc quần áo Thác Ấn cung Trung Thiên đế quốc không biết từ đâu chạy vào, nhưng trên đỉnh đầu người này lại có đính thêm Tử Kim quan. Chỉ thấy lão bước ra từng bước, nhưng đi trên không trung lại như đang bước cầu thang vậy, trong nháy mắt đã đi lên lôi đài.
Tay phải nâng lên, lăng không ấn xuống một chưởng, những người ở đây nhìn thấy, chỉ là không khí bị bóp méo kịch liệt, một mảnh ngân quang hiện lên, ngay sau đó, lôi đài cao gần năm thước đã bị ăn mòn liền hư không tiêu thất. Thậm chí ngay cả một chút bột phấn cũng không để lại.
Đội viên các chiến đội đang nói chuyện giống như là bị bóp chặt cổ tập thể vậy, toàn bộ Trung Thiên quảng trường hết thảy đều trở nên yên tĩnh.
Ngay sau đó, một đám người mặc quần áo Thác Ấn cung Trung Thiên đế quốc, trong tay mỗi người vác một khối Kim cương nham lớn hơn mười mét vuông bay đến. Chỉ sau thời gian uống cạn một ly trà, một lôi đài hoàn toàn mới đã được làm xong.
Lão giả trên không trung kia thản nhiên nói: “Tiếp tục trận đấu.” sau đó, hắn cứ như vậy mà bước ra từng bước trên không trung, thân hình hư không biến mất không thấy gì nữa.
Nếu như cẩn thẩn chú ý, có thể phát hiện trong đài chủ tịch đã xuất hiện nhiều hơn một người.
Diệp Phao Phao dừng sức nuốt một ngụm nước miếng, có chút gian nan, nói: “Đây… đây là loại thực lực gì?”
Chu Duy Thanh thở dài một hơi: “Hệ Không Gian. Nếu như ta đoán không sai, hẳn là một vị Thiên Châu Sư Vương cấp có Ý Châu hệ Không Gian. Ta nhổ vào, quá cường hãn. Khó trách nói, trên Chín Châu là một loại cảnh giới hoàn toàn mới.Một người vừa rồi mà muốn tiêu diệt toàn bộ đội viên hai mươi tư chiến đội cũng không có việc gì khó.”
Vừa nói, Chu Duy Thanh cũng đã đi ra ngoài, mà đội viên Mễ Âu chiến đội bên kia lên đài là một thanh niên mập lùn.
Trọng tài đã được thay người khác, trầm giọng nói: “Trận thứ tư, Phỉ Lệ chiến đối vs Mễ Âu chiến đội, một đối một, song phương báo danh.”
“Phỉ Lệ chiến đội, Chu Duy Thanh.”
“Mễ Âu chiến đội, Tiểu Trùng.”
Nghe được tên đối phương, Chu Duy Thanh suýt nữa bật cười, thầm nghĩ trong lòng, khổ người của ngươi vẫn còn là tiểu trùng sao? Phải là nhục trùng thì đúng hơn.
“Trận đấu bắt đầu.”
Sau khi trọng tài hét lớn một tiếng, trận thứ tư chính thức bắt đầu. Tên gọi là Tiểu Trùng kia mạnh mẽ bước hai bước, cánh tay trái nâng lên, quang mang màu vàng nồng đậm nhất thời bay lên, một bước tường đất đã chắn trước người hắn. Ngay sau đó, hắn dĩ nhiên lại mang theo cả bước tường đất cao hơn hai mét, rộng ba mét chạy thẳng đến hướng Chu Duy Thanh.
Hắn đang làm gì đây? Trong mắt Chu Duy Thanh không khỏi toát ra thần sắc ngạc nhiên, nhưng hắn cũng đã phóng xuất ra Thiên Châu của mình.
Tiểu Trùng chạy rất nhanh, mà từng đạo tường đất cũng không ngừng dâng lên trên đài, mà những tấm tường đất này xuất hiện cách Chu Duy Thanh không xa, tận khả nặng hạn chế không gian.
Lúc Tiểu Trùng phóng ra tường đất, Chu Duy Thanh liền nhìn thấy Thể Châu trên cổ tay phải của hắn đúng là Băng Chủng Phỉ Thủy, đại biểu chi lực lượng, và cũng giống như mình, chỉ có ba khỏa. Hiển nhiên, giống như hắn phán đoán ban đầu, ba người xuất trận đầu tiên là ba người mạnh nhất của Mễ Âu chiến đội.
Mắt thấy Tiểu Trùng thôi động tường đất đã đến trước mặt mình, đột nhiên, Chu Duy Thanh liền minh bạch dụng ý của Tiểu Trùng.
Rõ ràng là hắn sợ mũi tên của mình, phóng ra nhiều tường đất vậy là để hạn chế bản thân phát huy tiễn pháp, mà đưa cả tường đất chạy đến tận bên mình, chỉ sợ là muốn mình va chạm trực tiếp với tường đất này.Mặc dù ý tưởng này có chút hiếm thấy, nhưng nếu là đối mặt với một Cung Tiễn thủ bình thường, lại ở trên lôi đài, đúng thật có vài phần hiệu quả.
Đáng tiếc, Chu Duy Thanh cũng không phải là Cung Tiễn thủ bình thường, hắn cũng là Thiên Châu Sư chủ Lực lượng, thế nhưng hắn lại giống Ô Nha, có được lực lượng cường đại mà người thường không thể có.
Mắt thấy, bức tường đất đã tới gần trước người khoảng mười mét, Chu Duy Thanh đang tính toán làm ra phản ứng, đột nhiên, hắn cảm giác toàn thân trầm xuống, giống như có một cỗ lực lượng đặc thù hút lấy thân thể của hắn, làm cho hắn hoạt động rất khó khăn.
Đây là? Trọng Lực Tăng Cường? Chu Duy Thanh liền chấn động. Phải biết rằng, trong kỹ năng hệ Thổ, Trọng Lực Tăng Cường được đánh giá chín sao. Cảnh giới Một Châu có thể tăng cường trọng lực gấp đôi, Tu vi tăng lên mỗi Một châu, trọng lực có thể tăng cường gấp đôi. Tiểu Trùng đã có tu vi Ba Châu, đã có thể tăng cường trọng lực gấp ba lần. Tuy nhiên kỹ năng này khiến Thiên lực tiêu hao rất lớn, mà cũng có phạm vi nhất định. Nhưng kỹ năng này có thể xuất hiện trên Thiên Châu Sư hệ Thổ có tu vi Ba Châu vẫn là hết sức hiếm thấy. Có thể nhìn thấy, lúc này tại dưới chân Chu Duy Thanh đã xuất hiện thêm một tầng ánh sáng mơ hồ màu vàng.
Thời điểm phát động Trọng Lực Tăng Cường, Tiểu Trùng đột nhiên gia tốc, hiển nhiên là muốn giải quyết dứt điểm một lần, trực tiếp đánh bay Chu Duy Thanh ra khỏi lôi đài.
Trọng Lực Tăng Cường, rất tốt, trong lòng Chu Duy Thanh thầm khen một tiếng. Hiển nhiên đối phương đã thấy mình là Thiên Châu Sư chủ Lực lượng, nhưng muốn bằng vào kỹ năng mượn lực để khiến mình không cách nào vận dụng toàn bộ lực lượng, chỉ đơn thuần thôi động tường đất tuyệt đối là phương thức ngu xuẩn, phải cộng thêm
Trọng Lực Tăng Cường này mới là kỳ binh đột xuất.
Vẫn là câu nói đó, đáng tiếc, đối thủ của hắn lại là Chu Duy Thanh.
Khom người, trầm vai, mặc dù đang dính tác dụng gấp ba lần trọng lực, hành động rất khó khăn, nhưng không ảnh hưởng Chu Duy Thanh bày ra một cái tư thế như vậy.
Phanh!!!
Tường đất hung hăng đụng vào vai Chu Duy Thanh, lực lượng nặng nề đột nhiên bộc phát, nhưng tường đất vẫn vững vàng không chút nhúc nhích, vẫn không làm sao tiến tiếp được nửa phần.
Tiểu Trùng đã đem lực lượng của mình thúc dục đến cực hạn nhưng vẫn không làm sao nhúc nhích được nửa phần, mà Chu Duy Thanh cũng đồng dạng là vẻ mặt toàn lực ứng phó, thậm chí ngay trên trán cũng xuất hiện mồ hôi. Tựa hồ muốn kiên trì cũng rất gian nan.
Ô Nha đang ngồi trong phòng nghỉ nhìn Chu Duy Thanh trên lôi đài, tức giận thấp giọng nói: “Băng Nhi, tên nam nhân của ngươi rất có thể đang giả bộ.” Một tấm tường đất như vậy, đằng sau lại thêm một đối thủ Ba Châu có thể làm cho hắn khó khăn thế sao? Vậy sao mình đọ lực lượng lại thua hắn?
Thượng Quan Băng Nhi cười khí một tiếng, Diệp Phao Phao bên cạnh đắc ý nói: “Ô Nha muội muội, đây là chiến thuât. Dù sao Mễ Âu chiến đội cũng không phải là đối thủ chân chính của chúng ta. Không phải ngươi cũng không có phóng ra Trang bị ngưng hình để bảo tồn thực lực sao?”
Trên đài, trận đấu đã lâm vào cục diện giằng co, nhưng trong phòng nghỉ của Mễ Âu chiến đội, mọi người cũng đã thay đổi sắc mặt. Mặc dù song phương đều bộ dạng toàn lực ứng phó, nhưng bọn họ rất rõ ràng, Tiểu Trùng đang sử dụng Trọng Lực Tăng Cường cùng phóng thích tường đất tuyệt đối tiêu hao Thiên lực lớn hơn nhiều so với Chu Duy Thanh, cục diện giằng co như vậy, kỳ thật thắng bại đã phân. Thật ra thực lực của Tiểu Trùng cũng không mạnh, chỉ có vận khí tốt nên thác ấn được kỹ năng Trọng Lực Tăng Cường, nên mới có thể trở thành một thành viên trong chiến đội.
Quả nhiên, thời gian trôi qua từng phút từng giây, trên dài hai người đều một bộ dạng dùng hết toàn lực, lực đẩy của Tiểu Trùng ngày càng yếu, mà bên kia, Chu Duy Thanh chống cự cũng ngày càng yếu. Thủy chung bọn họ vẫn duy trì thế giằng co như vậy.
Vì muốn thắng trận này, Tiểu Trùng cũng liều mạng, thế nhưng nhân lực cũng có hạn. rốt cuộc hắn cũng không duy trì được Trọng Lực Tăng Cường cùng tường đất trước mặt, nhất thời toàn thân mềm nhũn ngồi bệt xuống, thở hổn hển từng ngụm, mồ hôi đã ướt đẫm toàn thân.
Chu Duy Thanh cũng giả dạng như vậy, khi tường đất biến mất, thậm chí hắn còn lao về phía trước một chút rồi mới đứng vững lại, rồi cũng há mồm thở hổn hển. Nhưng hắn vẫn đứng đó, hai tay chống nạnh, một bộ dạng như hắn cũng cố gắng không được nữa.
Từ khi Thiên Châu đại tái bắt đầu đến bây giờ, có thể nói trận đấu đặc sắc đều xuất hiện tại mỗi trận Phỉ Lệ vs Mễ Âu, Ô Nha bạo lực, Hắc Ám Xả Thân Kỹ, hai người đấu đẩy tường đất, mỗi trận đều quái dị như vậy.
Trọng tài yên lặng nhìn hai tên gia hỏa này, rồi tuyên bố: “Trận thứ tư, Phỉ Lệ chiến đội thắng. Tổ ba vòng thứ nhất, Phỉ Lệ chiến dói thắng Mễ Âu chiến đội.”
Chu Duy Thanh giơ cao hai tay dương dương đắc ý, còn tỏ vẻ rộng lượng kéo Tiểu Trùng đứng dậy, vẻ mặt đầy tiếc nuối nói: “Huynh đệ, thua thật đáng tiếc a! Lần sau cố gắng.” nói xong rồi mới trở lại phòng nghỉ.
Trên đài chủ tịch, Hoàng đế Thượng Quan Thiên Tinh mỉm cười nhìn Thượng Quan Long Ngâm bên cạnh hỏi: “Long Ngâm, ngươi cảm thấy tiểu gia hỏa vừa rồi thế nào?”
Thượng Quan Long Ngâm nói: “Lúc trước hắn thi triển ra ít nhất hai thuộc tính Không Gian, Lôi. Phối hợp với Cung ngưng hình cũng có vài phần thực lực. Kỹ năng Không Gian Cát Liệt xuất từ Ngân Hoàng Thiên Nhĩ, nghe nói trước đó không lâu, Thác Ấn cung Phỉ Lệ đế quốc cũng bắt được một con. Bất quá không biết bọn họ dùng phương pháp gì lại có thể để cho một Hạ vị Thiên Sư nho nhỏ thác ấn thành công.
Thượng Quan Thiên Tinh mỉm cười nói: “Chỉ sợ tiểu gia hỏa này không đơn giản như vậy, vừa rồi tiểu cô nương Mễ Âu vương quốc tức giận bạo phát như vậy chỉ sợ không thoát khỏi có liền quan đến hắn.”
Thượng Quan Long Ngâm thần sắc vừa động: “Bệ hạ anh minh. Quan sát hắn thêm mấy trận chiến nữa sẽ phải có thu hoạch.”
Mà lúc này, Ngay tại phòng nghỉ cách phòng nghỉ của Phỉ Lệ chiến đội một, hai phòng. Đám đội viên của Chiến đội hạt giống tổ ba đều hiện lên thần sắc kinh thường.
Một gã thanh niên sắc mặt tái nhợt, nhìn qua thập phần nhu nhược nói: “Phỉ Lệ chiến đội năm này tài nghệ chỉ có vậy sao? Xuất chiến ba người, hai người Ba Châu, một người Bốn Châu. Còn không bằng đời trước. Xem ra năm nay, vị trí thứ năm của bọn họ cũng không giữ được. Đoán chừng lọt vào vòng sau cùng chúng ta chắc là Bách Đạt chiến đội.”