Chỉ tốn ngũ vạn kim tệ, Chu Duy Thanh liền hoàn thành chuyện tình vĩ đại mà người khác tốn năm trăm vạn kim tệ cũng không được. Hiện tại hắn là một gã hàng thật giá thật kỹ năng câu toàn nhất châu cấp bậc Thiên Châu Sư.
Hắc Ám Chi Xúc, sơ cấp, có thể tách ra thành mười hai chi Hắc Ám xúc tua, tản ra phạm vi bán kính hai mươi lăm thước xung quanh thân thể, ở bên trong phạm vi này, cãm giác của Chu Duy Thanh sẽ được Hắc Ám Chi Xúc tăng cường gấp ba. Cùng lúc đó, một khi hắn tuyển định mục tiêu mà mục tiêu lại bị Hắc Ám Chi Xúc tiếp xúc đến, như vậy, hắn có thể khống chế Hắc Ám Chi Xúc trong nháy mắt bắt dính mục tiêu hơn nữa phóng xuất ra cường đại một ngàn cân sức kéo. Chỉ cần mục tiêu trọng lượng không tới một ngàn cân hoặc là lực giãy dụa không đủ một ngàn cân, đều bị lập tức kéo đến Chu Duy Thanh trước mặt trong nháy mắt.
Đây là kỹ năng do Chu Duy Thanh thác ấn từ một con Chương Ngư khổng lồ màu đen, nghe nói, nếu là con này Tông Cấp Thiên Thú chính mình sử dụng, Hắc Ám Chi Xúc phạm vi công kích có thể đạt tới bán kính một ngàn thước, một khi chạm đến mục tiêu, có thể nháy mắt đem phong ấn hơn nữa dùng tới mười vạn cân lực lượng kéo về ăn thịt.
Chu Duy Thanh từ Thượng Quan Băng Nhi biết được Ý Châu kỹ năng sẽ cùng với Ý Châu số lượng gia tăng mà tự hành tiến hóa, Thiên Châu Sư Ý Châu kỹ năng tốc độ tiến hóa tốc độ nhanh hơn 2,5 lần so với bình thường Ý Châu Sư. Bởi vậy, nếu về sau tu vi của hắn có thể tăng lên tới trình độ nhất định, cái này kỹ năng Hắc Ám Chi Xúc uy lực tự nhiên cũng sẽ trở nên cực kỳ khủng bố. Tuyệt đối là Hắc Ám thuộc tính xúc tua cao cấp nhất kỹ năng.
Sau khi phóng ra Hắc Ám Chi Xúc, Chu Duy Thanh cũng không nóng nảy, phạm vi 25m bán kính không nhỏ , chỉ cần Tiêu Sắt tiến vào phạm vi này, hắn liền chắc chắn thắng lợi. So đấu tiễn pháp? Ngốc tử mới cùng với hắn so đấu tiễn pháp, nhìn bộ dáng tự tin của hắn là biết tiễn pháp của hắn tuyệt đối cao minh hơn mình nhiều. Bởi vì trước kia không thể tu luyện Thiên Lực, lúc nãy ở tân binh đại tái, Chu Duy Thanh đã phát huy sở học tiễn pháp của mình tới cực hạn, tiễn pháp cao thâm hơn nữa nếu không có Thiên Lực duy trì thì không thể luyện tập , hắn tự nhiên sẽ không biết.
Tiêu Sắt lúc này cũng rất kỳ quái, Chu Tiểu Béo như thế nào mà một chút động tĩnh đều không có, mình đã nói để đối phương xác định mục tiêu, cho dù hắn không trả lời mình, cũng phải bắn tên mới đúng a! Vừa nghĩ, hắn vừa thật cẩn thận tiến lên phía trước.
Sau lúc đầu ngắn ngủi đắc ý, Chu Duy Thanh cũng bắt đầu buồn bực , bởi vì hắn phát hiện Hắc Ám Chi Xúc kỹ năng mặc dù có thể phóng xuất ra , nhưng lại là phải liên tục tiêu hao Thiên Lực , tuy rằng bởi vì không có phát động tấn công nên tiêu hao tốc độ cũng không tính quá nhanh, nhưng với Thiên Tinh Lực chỉ có tứ trùng tu vi của hắn, thời gian có thể duy trì cũng không dài.
Làm sao bây giờ? Xem ra là không thể liên tục chờ đợi , nếu không chờ mình Thiên Lực hao hết, không chắc có thể thắng được hắn.
Nghĩ đến đây, Chu Duy Thanh thật cẩn thận từ trên cây trượt xuống, nhặt hòn đá ném về phía trước.
Hòn đá rớt vào lùm cây, nhất thời phát ra một tiếng vang nhỏ, nhưng khiến Chu Duy Thanh ngạc nhiên: Tiêu Sắt không có tiến tới.
Bên kia Tiêu Sắt khóe nhếch mép, tìm tòi trước khi hành động sao? Điểm ấy tiểu kỹ xảo cũng muốn lừa đến ta? Nhẹ nhàng nhảy lên, bắt lấy một cây nhánh cây leo lên đại thụ, lặng lẽ tiến gần tới nơi phát ra thanh âm. Muốn làm một gã cung tiễn thủ vĩ đại, bình tĩnh, trầm ổn, tựa hồ không thể thiếu.
Chu Duy Thanh kế này không thành lại nghĩ kế khác, dựa vào một cây đại thụ, đột nhiên kêu lên: "Ta ở