Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Còn có thể sửa được không? (2)


trước sau

- Ta không tin không đẩy được, Thiên Đạo chi quyền!

Hai hàng lông mày nhíu lại, cơ bắp cánh tay kéo căng, lực lượng toàn thân giống như cung tiễn dũng mãnh lao nhanh.

Phanh!

Một quyền rơi vào trên bệ đá, bệ đá chỉ lắc lư một cái, lại lần nữa không có động tĩnh. Mà hắn lại cảm thấy nắm đấm của mình đau rát đau, sắp sưng lên.

- Tảng đá này thật cứng...

Trương Huyền rất là kinh ngạc.

Lực lượng của hắn đã đạt đến 260 vạn đỉnh, lại phối hợp với Thiên Đạo quyền pháp. Ngay cả vũ khí linh phẩm sơ cấp cũng có thể dùng một quyền đánh nát, một tòa núi nhỏ cũng có thể nhấc lên được. Bệ đá thoạt nhìn rất bình thường này lại không nhúc nhích tí nào, thậm chí còn phản chấn cho nắm đấm của hắn đau nhức, cũng quá là đáng sợ a!

- Chỉ sợ đã đạt đến linh phẩm trung cấp, thậm chí... Cao cấp!

Có thể ngăn cản công kích của hắn, như vậy bệ đá này sẽ giống như huyễn thành vậy, cấp bậc không thấp, ít nhất cũng là linh phẩm trung cấp, thậm chí đã đạt tới cao cấp!

- Không đẩy được thì phải làm sao bây giờ?

Trương Huyền xoa xoa lông mày.

Biết làm như thế nào cũng phải làm Quỷ Vực huyễn thành dừng lại, lại bởi vì thực lực không đủ mà không làm được, chuyện này cũng đủ buồn bực.

- Đúng rồi, ta không đẩy được thì không có nghĩa là người khác không đẩy được ah!

Sửng sốt một chút, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên.

Bằng vào lực lượng bây giờ của hắn quả thực không đẩy được, thế nhưng cũng không đại biểu những người khác cũng không đẩy được, tỷ như... Phân thân!

Lúc trước đối quyền với tên này, bản tôn đã hoàn toàn bị ngược đãi.

Không nói trước lực lượng như thế nào, chỉ riêng thân thể đối phương đã cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi.

- Đi ra!

Tinh thần khẽ động, phân thân lập tức xuất hiện ở bên cạnh.

Tên này đặt ở trong giới chỉ trữ vật, muốn thả ra, chỉ cần một ý niệm mà thôi.

Tinh thần khẽ động triệu hồi phân thân ra, ngay sau đó hắn phân phó:

- Đẩy cái bệ đá này cho ta, làm cho trận pháp dừng lại.

- Được!

Phân thân và bản tôn vốn là một người, ý tưởng tương đồng, nắm đấm xiết chặt, nó cũng đánh ra một quyền.

Thiên Đạo chi quyền!

Răng rắc! Răng rắc!

Lần phân thân này cũng không cảm thấy nắm đấm đau đớn, cột đá trước mắt lại vang vọng một tiếng giòn giã, trên mặt xuất hiện từng vết nứt.

Ngay sau đó vết nứt càng lúc càng lớn, soạt một tiếng, cột đá đổ sụp thành một đống đá vụn.

- Ngươi... Ngươi không thể dùng sức lực nhỏ một chút hay sao? Con mắt trợn tròn, đầu Trương Huyền như nổ tung.

Không phải thứ này rất cứng rắn, khiến cho nắm đấm của hắn bị chấn tới mức đau đớn không chịu nổi hay sao? Làm sao... Thoáng cái đã bị đánh nát?

Dường như... Phân thân đã dùng lực lượng quá lớn ah!

- Là... Nhục thể phân thân quá mức cường hãn? Hay là cấp bậc áp chế?

Sửng sốt một chút, Trương Huyền lập tức hiểu ra, hắn cảm giác mình sắp khóc.

Phân thân là do Cửu Thiên Liên Thai luyện chế mà thành, đẳng cấp quá cao, đụng phải thứ đẳng cấp thấp, coi như không cần dùng lực lượng quá lớn thì cũng có thể khiến cho nó bị hủy hoại.

Giống như đá và kim cương vậy, cầm để chiến đấu với người khác, hiệu quả không bằng chủy thủ. Thế nhưng cắt thủy tinh, chủy thủy lại không làm được.

Hắn chính là cái đao kia, phân thân là đá kim cương, mặc dù dùng lực lượng không lớn, thế nhưng cột đá căn bản lại không chịu nổi. Vốn phân
thân dự định đẩy ra, kết quả... lại trực tiếp làm cho nó bị phế đi.

Ầm ầm!

Ngay khi mặt mũi hắn đang xoắn xuýt, không biết nên làm gì mới phải thì đã cảm thấy toàn bộ Quỷ Vực huyễn thành phát ra tiếng oanh minh, kịch liệt đung đưa.

Hạch tâm trung tâm đã bị hủy, thứ chống đỡ trận pháp huyễn thành cũng đã triệt để báo hỏng, kiến trúc cực lớn giống như lầu các ở trên không trung, trong nháy mắt đã sụp đổ.

- Thu!

Thu phân thân vào trong giới chỉ trữ vật, vừa vặn lúc này không ngừng có những hòn đá rớt xuống. Trương Huyền biết lúc này chạy trốn đã không còn kịp rồi cho nên đành phải giơ bàn tay lên, chặn những hòn đá đang rơi xuống, không cho chúng nó nện vào trên đầu mình.

...

- Dương sư lợi hại như vậy, có lẽ học sinh của hắn có thể thông qua Quỷ Vực huyễn thành này a!

Phía ngoài sân khấu, thấy Trương Huyền đã đi vào bên trong, trong lòng Hồng sư cũng có chút lo lắng.

Dương sư để học sinh tham gia thi đấu là tới để ma luyện, không phải ngay từ cửa thứ nhất đã bị đào thải đó chứ?

Chỉ là suy nghĩ kỹ một chút, Dương sư cường đại như vậy, học sinh sao lại có khả năng đơn giản chứ?

- Quỷ Vực huyễn thành, mặc dù quỷ dị. Thế nhưng dựa vào độ khó mà ta điều chỉnh, năm mươi sáu người dự thi này hẳn có thể có 85% người thông qua trở lên... Trương sư sẽ không ở trong đám người đào thải! Hiện tại phải nhìn một chút, đối phương mất bao lâu mới có thể đi ra!

Quỷ Vực huyễn thành còn có một chỗ tốt, đó chính là còn có thể phán đoán tâm tính mạnh mẽ hay không, đi ra càng sớm thì tâm tính càng lợi hại, trái lại thì lại càng yếu.

Nếu như không lo lắng tới việc Trương sư có thể đi ra hay không thì chỉ cần xem bao lâu hắn mới có thể xuất hiện là được.

- Cái huyễn thành này, ngay cả ta tiến vào bên trong cũng cần bảy phút mới có thể đi ra, những người dự thi này, coi như tâm tính rất tốt thì ít nhất cũng phải mười phút đồng hồ trở lên. Trương sư chỉ có chừng ấy tuổi... Có thể trong vòng mười ba phút đi ra, như vậy cũng đã coi như rất tốt rồi!

Trong lòng tính toán một chút, Hồng sư âm thầm gật đầu. Nhìn thấy thời gian còn sớm, hắn đang muốn thư giãn một tí, tìm một chỗ ngồi xuống thì đã cảm thấy phía trước lay động kịch liệt một hồi, ngay sau đó đã là đất rung núi chuyển.

Hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Quỷ Vực huyễn thành cực lớn trước mắt thoáng cái đã sụp đổ xuống trước mắt hắn. Ngay sau đó lộ ra một đạo thân ảnh giơ hai tay lên đầu, giống như liệt sĩ, cùng với khuôn mặt xấu hổ và có chút ngượng ngùng.

Ngay sau đó đạo thân ảnh này gãi gãi đầu, tràn ngập áy náy và vô tội nói một câu:

- Cái này... Hồng sư, ta không cẩn thận làm hỏng Quỷ Vực huyễn thành của ngươi, xin hỏi... Còn có thể sửa được không?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện