- Hóa Phàm tứ trọng Trọc Thanh, thanh giả vì hồn, trọc giả vì thân. Vừa mới đột phá, bản thân giống như là một đầm nước đục, nếu như cho hắn nửa canh giờ lắng đọng, tất nhiên lực lượng sẽ tăng lên nhiều, mà bây giờ... Chỉ sợ không thể nào so được với Âm Dương cảnh đỉnh phong, không biết đã cường đại đến mức nào!
- Trọc Thanh không phân, thể, hồn giằng co, lực lượng không tăng thì còn tốt. Nếu làm không cẩn thận còn có thể yếu bớt đi mất.
- Chuyện này cũng không thể nói Tất sư làm không đúng, đổi lại là ta thì nhất định hiện tại ta cũng đưa ra yêu cầu tỷ thí!
- Đúng vậy a, vị trí thứ nhất khi thi đấu Danh sư luôn luôn được coi trọng. Đã đi tới nước này, người kiêu ngạo đến đâu, cũng không từ bỏ được...
...
Cũng có không ít người lắc đầu.
Danh sư cũng là người, là người thì sẽ có thất tình lục dục, các loại suy nghĩ. Việc liên quan tới quán quân, một viên linh thạch thượng phẩm, đổi lại là ai cũng không muốn chắp tay nhường cho đối phương.
Bởi vậy, cách làm của Tất Giang Hải cũng nói không phải là làm sai, thậm chí, đổi lại là bọn họ, nhất định cũng sẽ làm như thế.
Âm Dương cảnh, Âm Dương tương sinh, sau khi đột phá, cả người lại biến thành nước vẩn đục. Nếu như có nửa canh giờ điều chỉnh, thanh giả tăng lên, trọc giả chìm xuống. Khi đó thực lực tất nhiên sẽ gia tăng gấp bội, đáng tiếc... Thi đấu sắp đến, đối thủ làm sao có thể cho hắn cơ hội này cơ chứ?
Không cho cơ hội, trực tiếp luận võ, như vậy có đột phá thì ngược lại cũng không bằng trước đó.
- Đáng giận, hắn đang sợ hãi!
- Một chút phong độ Danh sư cũng không có...
Đám người Khang đường chủ, Tô sư tức giận tới mức giơ chân.
- Không sao!
Biết mọi người đang lo lắng cho hắn, Trương Huyền cười cười, đứng dậy, sau đó nhẹ nhàng nhoáng một cái đã đi tới lôi đài.
- Trương sư thiên phú dị bẩm, có thể vượt cấp khiêu chiến, liên tiếp đánh bại Ngô sư, Liêu sư. Tất mỗ sinh lòng bội phục, muốn khiêu chiến tu vi của ngươi, mong rằng Trương sư chớ nên từ chối!
Tất Giang Hải giơ hai tay lên, cất cao giọng nói.
- Xin mời!
Thấy đúng như mình dự đoán, tên này không nói hai lời đã trực tiếp đưa ra yêu cầu khiêu chiến tu vi, Trương Huyền cười nhạt một tiếng.
Ầm ầm!
Thấy đối phương đồng ý, Tất Giang Hải nhướng mày, lại đánh ra một quyền.
Biết đối mặt với tên quái thai này, nếu như chậm trễ càng lâu thì lại càng phiền phức, hắn không dám có một chút chần chờ mảy may nào.
Lực lượng của Hợp Linh cảnh dọc theo nắm tay phát tán ra, như là ném hòn đá lên trên mặt nước vậy. Ba động lan về phía trước, còn chưa đến trước mặt đã khiến cho người ta có một loại áp bách linh hồn.
Người tu luyện bình thường, đạt tới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong sẽ nắm giữ lực lượng 160 vạn đỉnh, mà Hợp Linh cảnh sơ kỳ nắm giữ lực lượng 200 vạn đỉnh.
Lực lượng khổng lồ như thế hội tụ thành gió, phối hợp với chân khí, giống như một tòa núi lớn vậy.
Mặc dù gần đây thực lực Trương Huyền bạo tăng, thế nhưng hắn lại chưa từng chiến đấu qua với người mạnh mẽ như thế. Hắn lập tức cảm thấy mạch máu khuếch trương, giống như bị thiêu đốt, nhiệt huyết sôi trào.
- Đến hay lắm!
Cười to một tiếng, thân thể nhoáng một cái đã tiến lên nghênh đón.
Thiên Đạo chi quyền!
Phanh!
Nhanh chóng nghạnh kháng, Trương Huyền đã lùi lại bảy, tám bước.
Vì đo lường lực lượng trong cơ thể cho nên hắn cũng không sử dụng hồn lực, một chiêu đã bại trận. Hắn lần nữa cười một tiếng, lại xông về phía trước.
- A!
Thấy đối phương vừa mới đột phá đã dám mạnh mẽ
chống đỡ mình, Tất Giang Hải nhướng mày lên.
Mặc dù một chiêu vừa rồi không có làm đối phương bị thương. Thế nhưng cũng đã làm cho hắn nhìn ra lực lượng của tên này. Khoảng chừng 120 vạn đỉnh, tương đương với Trọc Thanh cảnh trung kỳ. So với thực lực của hắn bây giờ vẫn còn có một đoạn chênh lệch rất lớn.
- Trương sư, quả thực thực lực của ngươi không yếu, lý giải về tu vi càng kinh người, chỉ là... Nếu như chỉ có một chút thực lực ấy, chỉ sợ vị trí quán quân sẽ là của ta!
Hét dài một tiếng, biến quyền thành bàn tay, năm ngón tay mở ra, ầm ầm rơi xuống.
Ầm ầm!
Trên lôi đài lập tức xuất hiện một cái chưởng ấn to lớn, giống như mãnh hổ vươn móng vuốt sắc bén ra, bổ tới Trương Huyền.
- Là... Đại Hồi Kim Cương chưởng của Tất sư!
- Chiêu này là võ kỹ Linh cấp trung phẩm đỉnh phong, một khi thi triển ra, thậm chí có thể vô địch cùng cấp, nguy rồi!
- Vừa ra tay đã đánh ra tuyệt chiêu mạnh nhất, cũng quá hung ác a!
...
Nhìn thấy công kích ở trên đài, lập tức có người nhận ra được, tất cả đều khâm phục lên tiếng.
Đại Hồi Kim Cương chưởng là chưởng pháp cương mãnh tới cực điểm. Là một trong các võ kỹ Tất Giang Hải am hiểu nhất, vừa mới chiến đấu được hai chiêu đã xuất ra. Xem ra hắn không có dự định dùng biện pháp dự phòng, mà muốn dùng lực lượng mạnh nhất để đánh bại Trương Huyền.
- Ồ, để ta xem chiêu này của ngươi rốt cục mạnh đến mức nào!
Trương Huyền cũng không tránh né mà hét dài một tiếng, vừa người ngươi xông lên, lại đấm ra một quyền, tiến lên nghênh đón.
Phanh!
Quyền chưởng tấn công, khuôn mặt đỏ lên, giống như là bóng da bị đá bay. Trương Huyền bay ngược ra mấy chục bước, lúc này mới dừng lại.
Không sử dụng hồn lực để mạnh mẽ chống đỡ công kích của cường giả Hợp Linh cảnh sơ kỳ, quả thực đã có chút miễn cưỡng.
- Không đúng, đây không giống như là thực lực của Trương sư!
Nhìn về phía đài tỷ thí, Ngô Thiên Hào trong đám người nhíu mày.
Hắn đã đối chiến với Trương sư, vừa bắt đầu đã bị ném bay, làm người bay trên không trung một lần. Mặc dù đối phương có hiềm nghi mượn lực, thế nhưng lực lượng bộc phát khi đó, tuyệt không phải chỉ có 120 vạn đỉnh, sao lại... Hiện tại đã đột phá, ngược lại còn hạ thấp nhiều như vậy chứ?
- Đúng vậy a, coi như lực lượng của Trương sư không bằng đối phương. Dùng thực lực lúc chiến đấu cùng ta vừa rồi. Tất Giang Hải muốn thắng cũng không dễ dàng như vậy, vì sao... Hắn nhất định phải vứt dài dùng ngắn, để cứng đối cứng cơ chứ?
Cách đó không xa Liêu Vũ Chí cũng rất là khó hiểu.
Hai người bọn họ đều đã giao thủ qua với Trương sư, biết người thanh niên này mặc dù tuổi không lớn lắm. Thế nhưng lại có rất nhiều thủ đoạn, thực lực mạnh cỡ nào. Tại sao khi chiến đấu với bọn họ thời điểm, long tinh hổ mãnh, thế nhưng khi chiến đấu với Tất Giang Hải này lại không dùng kỹ xảo, ngốc nghếch dùng biện pháp cứng đối cứng cơ chứ?