Vạn Quốc thành, trụ sở Lưu Vân tông.
Trong phòng khách rộng lớn, La Hoàng tông chủ nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa.
- Tỷ thí trước đó người khác nhìn không ra, nhưng muốn giấu diếm người làm lão sư đã dạy bảo ngươi vài chục năm như ta, chỉ sợ còn không làm được!
- Ta biết không gạt được lão sư...
Cười khổ một tiếng, La Tuyền thản nhiên thừa nhận:
- Mới vừa rồi tỷ thí cùng Tất Giang Hải, quả thực ta đã để lại hậu chiêu!
- Nguyên nhân?
La Hoàng tông chủ nói.
- Dùng thực lực của Trương sư, tất nhiên có thể đi vào trận chung kết. Nếu như ta cũng đi vào, khó tránh khỏi sẽ chạm mặt. Lão sư cũng biết rồi đó, quan hệ giữa chúng ta và Trương sư cũng không hòa thuận, nếu như lại trở nên gay gắt mâu thuẫn... Còn không bằng từ bỏ, để cho Vọng Hải tông đi chọc vào phiền toái này!
La Tuyền ôm quyền, trong mắt tràn ngập áy náy:
- Mong rằng lão sư tha thứ cho học sinh tự mình chủ trương!
- Không sai, có thể nghĩ đến điểm này, nói rõ ngươi đã trưởng thành!
La Hoàng tông chủ hài lòng gật đầu:
- Yên tâm đi, vi sư không những không trách ngươi mà còn có thể ngợi khen ngươi! Có thể cân nhắc lợi hại bên trong quá trình tỷ thí, quyết đoán như vậy rất là không tệ. Bất kể Dương sư hay là Trương sư đều không phải là tồn tại mà chúng ta có thể đắc tội, cố gắng đừng đối kháng. Sau đó lại chậm rãi chữa trị quan hệ!
- Đúng, học sinh cũng suy tính như thế!
La Tuyền gật đầu.
Thấy người học sinh này của mình hiểu chuyện như thế, còn cân nhắc thay tông môn, La Hoàng tông chủ càng nhìn càng hài lòng, tràn ngập hiền hòa vuốt râu cười nói:
- Ừm, những ngày này thực lực của Trương sư ngươi cũng đã thấy rồi đó, ngươi cảm giác làm sao?
- Trương sư?
La Tuyền mắt sáng lên:
- Không thể phủ nhận, hắn là một đối thủ không kém, thậm chí ở một số phương diện, ta cũng hơi có chút không bằng... Chỉ là, nếu như thật sự đối đầu, không để lại hậu thủ, như vậy muốn thắng ta, cũng chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy!
- Ồ?
La Hoàng tông chủ rất hứng thú nhìn qua.
- Không nói đâu xa, chỉ nói dạy học trồng người, mặc dù thoạt nhìn rất lợi hại, kỳ thật nếu ta đoán không nhầm, ắt hẳn đã dùng các loại phương pháp như thôi miên. Nếu không, làm sao có thể khiến cho tất cả mọi người bái phục!
Trên mặt La Tuyền tràn ngập vẻ tự tin.
Mỉm cười, La Hoàng tông chủ nói:
- Thôi miên quả thực có thể khiến cho người ta tin phục, nhưng Hoàng Tranh Hoàng sư thì sao? Dường như hắn cũng phải bái sư a!
Trương Huyền và Hoàng sư tỷ thí lại khiến cho vị Hoàng Tranh này nổi điên muốn bái sư. Chuyện này truyền ra đã trở thành trò cười, nếu như nói những người khác bị thôi miên, muốn thôi miên một vị Danh sư tứ tinh đỉnh phong, chỉ sợ không dễ dàng như vậy a!
Nghe thấy lão sư hỏi như vậy, hai mắt sáng lên, La Tuyền cười lạnh:
- Kỳ thật nếu không phải hắn tự thông minh ra vẻ muốn bái sư, như vậy có khả năng con sẽ không ra những thứ này. Đường đường là Danh sư tứ tinh đỉnh phong, hồn lực khắc độ đã vượt qua 14. 0. Dưới tình huống không sử dụng Sư Ngôn thiên bẩm mà có thể khiến cho hắn như si như say, cam tâm tình nguyện bái sư? Nói đùa cái gì chứ!
Cùng là Danh sư tứ tinh đỉnh phong, hắn biết nghị lực và ranh giới cuối cùng của loại cường giả này. Dưới tình huống sử dụng Sư Ngôn thiên bẩm xuất hiện loại tình huống này thì cũng thôi đi. Dù sao
thân không theo ý mình. Chỉ bằng vào giảng giải một ít kiến thức căn bản đã có thể làm được điểm ấy, lừa gạt quỷ a?
- Nhất định là hắn vì lấy lòng Trương sư, cho nên cố ý giả vờ, kết quả hành động quá mức xốc nổi, ngược lại còn bán đứng chính mình!
La Tuyền hừ lạnh.
Giảng giải kiến thức căn bản, khiến cho Danh sư tứ tinh rơi vào say mê, coi như là Danh sư ngũ tinh cũng không làm được, cũng không thể nói năng lực của vị Trương sư này đã vượt qua ngũ tinh a!
- Có chút đạo lý, có phải cũng bởi vì chuyện này cho nên con mới không đi nghe hắn giảng bài hay không?
La Hoàng tông chủ khẽ gật đầu.
Chuyện Trương sư giảng bài hắn đã sớm nghe nói, chẳng qua là hắn cảm thấy không cần thiết đi nghe a.
- Chỉ là kiến thức căn bản mà thôi, có cái gì để nghe cơ chứ? Lật qua lật lại cũng chỉ là một bộ dáng mà thôi, con đi nói cũng không kém hơn so với hắn, không cần thiết phải lãng phí thời gian.
La Tuyền gật đầu, vẻ mặt tự tin, ngay sau đó đã ôm quyền nói:
- Lão sư, hiện tại con sẽ đột phá Hợp Linh cảnh, liệu người có thể thủ hộ con một đoạn thời gian hay không?
- Ha ha, yên tâm đi!
La Hoàng tông chủ cười cười.
- Đa tạ lão sư!
Cảm kích gật gật đầu, La Tuyền trực tiếp khoanh chân ngồi xuống dưới đất, nhắm mắt tu luyện.
Trước đó khi đối chiến với Tất Giang Hải, hắn đã có thể đột phá, chỉ là hắn cố ý khống chế tu vi, không có bước ra một bước cuối cùng này mà thôi.
Một khi bước ra, lực lượng đại tăng, cũng không có cách nào quang minh chính thua bởi đối phương nữa.
Cô cô cô cục cục!
Lực lượng trong cơ thể phát ra tiếng vang giống như ếch xanh vang vọng, hai mắt La Tuyền nhắm nghiền, thôi động lực lượng, làm tăng thực lực lên.
- Ừm?
Làm sao lại không hấp thu được linh khí cơ chứ?
Một lát sau hắn mở mắt ra.
Bất kể hắn hấp thu làm sao thì chung quanh tựa như không có linh khí vậy, căn bản không có cách nào tu luyện được.
- Tông chủ, tông chủ, không xong...
Ngay lúc hắn còn đang nghi hoặc thì đã nghe một đạo thanh âm lo lắng vang lên, ngay sau đó có một đồng môn học đệ vọt vào bên trong.
- Làm sao vậy? Vội vàng hấp tấp như thế còn ra thể thống gì nữa!
Khuôn mặt La Hoàng tông chủ trầm xuống.
- Là Trương sư giảng bài...
Học đệ vội nói.
- Giảng bài làm sao vậy? Chẳng lẽ kiến thức căn bản còn có thể nói ra hoa hay sao?
La Tuyền lắc đầu, lập tức nhướng mày nói:
- Đúng rồi, không phải lão sư không cho các ngươi đi hay sao? Các ngươi vụng trộm chạy đi từ lúc nào vậy?
- Chúng ta... Không có nghe, chỉ là đi qua nhìn một chút!
Học đệ này hơi đỏ mặt nói.
Quả thực tông chủ đã thông báo, không cho bọn họ đi nghe giảng bài. Bọn họ cũng chỉ trong lúc vô tình lẻn qua đó, cho nên mới thấy được tình cảnh không nên nhìn thấy.
- Nhìn một chút? Nhìn thấy cái gì?