Quyển 2 - Chương 116: Bạch Minh đan sư tan vỡ (thượng)
- Lợi hại!
- Cũng chỉ có Bạch Minh đan sư mới có được thực lực như vậy, trong hoàn cảnh như vậy mà cũng có thể luyện chế thành công Nhuận Huyệt đan!
- Nhuận Huyệt đan rất khó luyện chế, thủ pháp của Bạch Minh đan sư rất phức tạp, ta cũng chưa từng thấy. Ta cũng muốn xem xem, Trương Huyền này có thể nói ra khuyết điểm gì!
- Khà khà, mấy người chúng ta cứ xem trò hay đi!
Nhìn thấy Bạch Minh đan sư luyện chế ra Nhuận Huyệt đan, rất nhiều luyện đan sư đều nở nụ cười.
Đan dược càng cao cấp thì thủ pháp luyện đan cũng càng phức tạp, Nhuận Huyệt đan ở bên trong các đan dược nhất phẩm cũng được coi là không kém. Mà thủ pháp luyện chế rất rườm rà không gì sánh được, ngay cả những người như bọn họ cũng không thể xác nhận được sai lầm bên trong thủ pháp, một tên học đồ làm sao có khả năng nhìn ra cơ chứ?
- Được rồi, đan dược đã được luyện thành, ngươi nói ra tên gọi và khuyết điểm của thủ pháp này một chút đi!
Cười lạnh, Bạch Minh đan sư bình tĩnh hít thở một lát, bàn tay lớn vẫy một cái.
Ỷ vào nhược điểm và tin tức không biết có được từ chỗ nào mà đã muốn Luận đan thành công, nằm mơ đi!
Không có chân tài thực học, vạch ra sai lầm luyện đan chính xác, muốn làm cho bản thân hắn khâm phục, ngay cả cửa cũng không có!
- Ngươi chắc chắn định để ta nói chứ?
Vẻ mặt Trương Huyền lần nữa trở nên kỳ quái.
- Đừng giả thần giả quỷ ở chỗ này, không nói ra được thì chịu thua đi!
Bạch Minh đan sư hừ lạnh.
- Vậy cũng tốt!
Trương Huyền lắc đầu một cái, hai tay chắp ra sau lưng, chậm rãi đi tới giữa phòng.
- Thủ pháp luyện đan ngươi dùng gọi là Thiên Phong Thủ, truyền thuyết là do một vị luyện đan sư nhị tinh tên là Phùng Tuyên sáng tạo ra. Đưa dược liệu lên, dựa theo trình tự đặc thù, giống như ngọn núi, tầng tầng lớp lớp kết nối, sóng sau nối tiếp sóng trước, khống chế hỏa diễm cũng theo trình tự này, uy lực bỗng lớn bỗng nhỏ. Mà luyện đan như vậy có thể khiến cho dược hiệu dung hợp đầy đủ, rất dễ dàng thành đan! Nhưng thiếu hụt cũng hết sức rõ ràng, đó là muốn làm cho cấp bậc đan dược tăng lên, vô cùng khó khăn!
- Vì lẽ đó, ba viên Nhuận Huyệt đan này của ngươi cho dù có thành công luyện chế thì cũng chỉ là thành đan cấp thấp nhất, muốn trở thành thật sự no đủ, hầu như là chuyện không thể. Loại thủ pháp luyện đan này chỉ thích hợp cho luyện đan sư trình độ thấp sản xuất một lượng lớn. Nói thật, những luyện đan sư hơi khá một chút đều không học nó. Bởi vì nó sẽ ràng buộc con đường tiến lên của bản thân, bất luận là luyện tập bao nhiêu lần thì cũng không thể tăng lên phẩm chất đan dược được một chút nào. Cho nên cho dù có học được thì có tác dụng gì chứ?
- Trừ phi... Bản thân cảm thấy bản thân mình không tiềm lực gì có thể khai quật, lúc này mới chọn loại thủ pháp này.
Trương Huyền khẽ mỉm cười, có chút ý tứ sâu xa nhìn qua phía hắn:
- Bạch Minh đan sư, không biết lời ta nói có đúng hay không?
- Hừ!
Nghe thấy lời này của đối phương, Bạch Minh cắn răng, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Thân là người cầm lái của Bạch gia, lại là Luyện đan sư nhất tinh, địa vị tôn sùng. Thế nhưng khi đến miệng đối phương lại xong rồi... trở thành Luyện đan sư trình độ thấp... Không có tiềm lực để đào móc...
Thế nhưng, hắn cũng không có cách nào phản bác.
Khuyết điểm của Thiên Phong Thủ đúng như đối phương nói, tuy rằng luyện chế Nhuận Huyệt đan rất dễ dàng, thế nhưng lại không cách nào tiến bộ.
- Ngươi cũng không nên đắc ý, nói ra những thứ vô dụng này, còn phải nói ra sai lầm trong lúc ta luyện đan vừa rồi thì mới được tính là thắng cuộc!
Thở ra một hơi, Bạch Minh cố nén lửa giận.
- Được rồi!
Trương Huyền cũng không phí lời, lại đi về phía trước hai bước, đi tới trước mặt lò luyện đan:
- Vậy trước hết ta sẽ bắt đầu từ trụ cột nhất!
- Chỉ cần là Luyện đan sư thì đều biết việc này. Nếu muốn luyện chế ra đan dược tốt, nhất định phải có lực khống chế cực mạnh đối với lửa, lò luyện đan thì mới được. Vừa nãy Bạch Minh đan sư, khi cầm dược liệu đã bắt đầu luyện chế, không biết nắm giữ bao nhiêu về lô đỉnh này? Lò lửa này chứ?
- Các ngươi không cần phản bác lời ta nói, quy chế của những lò luyện đan này đều không khác nhau là mấy, không cần phải tính toán quá nhiều. Ta có thể nói cho các ngươi rõ ràng, dược liệu giống nhau, lò lửa tương tự, lò luyện đan tương tự. Thế nhưng đan dược luyện ra được lại không giống nhau, bởi vì có một chút khác biệt, thậm chí hơi bất cẩn một chút còn có thể có thể làm cho đan dược luyện chế ra bị hạ thấp xuống một đẳng cấp!
Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lò luyện đan, Trương Huyền tiếp tục nói:
- Không tin, hiện tại ta sẽ nói cho các ngươi
biết.
- Lò luyện đan này cao bảy thước ba tấc, rộng ba thước hai tấc. Là thứ do ba thợ thủ công của Thạch Tỉnh phường luyện chế ra từ bảy năm ba tháng trước, tổng cộng đã luyện qua 147 lần đan dược. Trong đó đan dược nhất phẩm là tám mươi tám lần, đan hoàn thấp hơn nhất phẩm là năm mươi chín lần! Trong quá trình vận chuyển đã chịu qua ba lần va chạm, từ trên đỉnh xuống dưới tổng cộng có mười ba vết nhỏ. Khi luyện chế đan dược phổ thông, không ảnh hưởng tới toàn cục. Thế nhưng sẽ làm cho dược lực tán dật, nguyên khí tán loạn, do đó dẫn đến khi thành đan dược lực không đủ, đẳng cấp bị hạ thấp!
- Đỉnh này độ dày hơn một tấc, nhiệt lượng muốn hoàn toàn thẩm thấu cũng cần một nén hương lẻ ba mươi bốn hô hấp. Độ dày hai bên trái phải nắp đỉnh hơi có khác biệt, cách biệt ba sợi to, đừng có xem thường một chút độ dày ấy. Mà tình huống của lửa cũng tương tự, nhiệt lượng hai bên có chênh lệch năm phần trăm, bởi vậy chi phối sẽ vị trí thả dược liệu, sẽ làm cho phân bố dược liệu trong Nhuận Huyệt đan hoàn toàn khác nhau.
- Thật hay giả vậy?
- Một lô đỉnh cũng có nhiều học vấn như vậy sao?
...
Nghe thấy Trương Huyền chậm rãi nói, rất nhiều luyện đan sư phía dưới đều há hốc miệng, sắp phát điên rồi.
Tuy rằng bọn họ cũng biết lò luyện đan không giống nhau thì cấp bậc đan dược luyện chế ra cũng không giống nhau. Thế nhưng dù có mơ bọn họ cũng không nghĩ tới, một lò luyện đan mà còn có nhiều học vấn như vậy.
Hơn nữa...
Đây là lô đỉnh do Luyện đan sư công hội vì lần Luận đan này cho nên mới chuyển vào trong này. Mà làm sao hắn ta lại biết cặn kẽ như vậy? Thậm chí luyện chế ở nơi nào, độ dày lô đỉnh, to nhỏ, đã luyện qua bao nhiêu lần đan... Đều rõ ràng?
Con bà nó, chuyện này cũng quá nghịch thiên rồi đó!
Liếc mắt là đã nhìn ra những thứ này, ngươi... là quái vật sao?
- Ta đã nói xong về lô đỉnh, ta sẽ nói một chút về lò lửa!
Không để ý tới mọi người đang kinh ngạc, Trương Huyền chỉ tay về lửa ở dưới mặt lô đỉnh:
- Đây là lửa được thiêu đốt mà ra, nơi nóng nhất có thể hòa tan sắt thép thành chất lỏng, lại phối hợp với chân khí của võ giả có thể ung dung khống chế thế lửa to nhỏ, do đó có thể khống chế nhiệt độ cao thấp.
- Thế nhưng... lửa và dược liệu cũng không phải trực tiếp tiếp xúc với nhau. Mà đan dược chúng ta luyện chế là thành đan ở bên trong lô đỉnh, lửa ở bên ngoài xuyên qua nắp đỉnh, còn lưu giữ được bao nhiêu ở bên trong lô đỉnh mới là thứ chúng ta nên cân nhắc.
- Thiên Đô than đá, là than đá tốt nhất để luyện đan, không nói tới nhiệt độ cao mà lực xuyên thấu cũng mạnh, than đá phổ thông, sau khi xuyên thấu qua khoảng một tấc nắp đỉnh thì chỉ còn lại có ba mươi bảy phần trăm nhiệt lượng. Mà loại than đá này, năng lực được giữ lại tới bốn mươi sáu phần trăm! Chỉ có biết quy luật này thì mới có thể xác nhận dược liệu ở bên trong đang phải chịu nhiệt độ cao bao nhiêu, bao lâu thì mới có thể dung hợp dược hiệu tốt nhất, tạo ra đan dược nhất phẩm có phẩm chất ra sao!
- Đương nhiên, những chuyện này chỉ là thứ căn bản nhất của luyện đan sư, không được tính là khuyết điểm, ta chỉ thuận miệng giới thiệu một chút mà thôi!
Trương Huyền nở nụ cười, nhìn về phía bên cạnh:
- Thế nhưng, ta vẫn muốn hỏi Bạch Minh đan sư một chút, trước khi ngươi luyện chế đan dược, những chuyện này... Ngươi có chú ý không?
Bạch Minh đan sư chỉ cảm thấy da đầu tê tê, suýt chút nữa đã ngất đi.
Chú ý, chú ý cái đầu ngươi ấy!
Ta chỉ luyện đan, những thứ này phức tạp như vậy, ta... làm sao biết chứ?
Hơn nữa, coi như muốn chú ý thì cũng chẳng có cách nào, không lẽ trước tiên phải tìm thước đo để đo lô đỉnh một lần, sau đó lại kiểm tra nhiệt độ của lò từng chút một hay sao?
Nếu thực sự như vậy cũng mất hai ba ngày, còn luyện đan cái khỉ gì nữa chứ?