- Về Đế đô trước a!
Từ trên cây nhảy xuống, Trương Huyền chọn một phương hướng rồi nhanh chân tiến lên.
Đối phương đang thí luyện, không có liên quan gì tới hắn. Hiện tại việc quan trọng nhất là tụ hợp với đám người Hồng sư, sau đó đi tới Hồng Viễn Danh sư học viện. Mà không phải là chậm trễ thời gian ở chỗ này.
Rầm rầm!
Mới vừa đi vài bước thì đã lần nữa nghe được tiếng bước chân liên tiếp vang vọng. Thân thể hắn nhoáng một cái, lần nữa ẩn giấu lên trên tán cây. Sau đó hắn lập tức nhìn thấy vài đầu linh thú to lớn, hít hà trên mặt đất, nhanh chân đuổi theo phương hướng đám người Lạc Thất Thất biến mất.
- Đã phát hiện ra bọn hắn...
Lông mày Trương Huyền nhíu lại.
Mặc dù những linh thú này chỉ có tu vi Hóa Phàm ngũ trọng, đám người Diệp Tiền, Lạc Thất Thất lại là cường giả lục trọng. Thế nhưng nhiều linh thú liên hợp lại cùng nhau như vậy cũng rất khó có thể chiến thắng.
- Đi qua giúp một chút!
Thân thể xoay một cái, theo sát phía sau những linh thú này, đuổi về phía trước.
Bất kể nói thế nào thì hắn cũng quen biết đám người Phi nhi công chúa, Lạc Thất Thất còn là học sinh đan dược của hắn. Nàng gặp nguy hiểm, hắn không làm được chuyện khoanh tay đứng nhìn.
Rống! Rống!
- Đáng giận, lại tới nữa rồi, Diệp Tiền, ngươi lên...
Ngay lúc hắn đang đi về phía trước thì đã nghe thấy thanh âm huyên náo ở phía trước, ngay sau đó tiếng kình khí gào thét, lực lượng ba động kịch liệt vang vọng.
- Đã đánh nhau rồi!
Biết chuyện này không thể chần chờ, Trương Huyền vội vàng xông về phía trước. Vừa mới đi không xa thì phía trên đầu đã có tiếng gió dồn dập truyền đến. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đầu Long Ưng thú to lớn đang lăng không vồ về phía hắn.
Chính là đầu trước đó đã tham dự vây công.
Vừa rồi hắn luôn ẩn giấu ở trong cành lá rậm rạp, thu liễm khí tức, đối phương rất khó phát hiện ra được. Hiện tại lại nhanh chóng tiến lên, vừa mới vận chuyển chân khí thì đã lập tức bị đại gia hỏa này tìm được tung tích.
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, móng vuốt như sắp thép của Long Ưng thú còn chưa tới đến trước mặt thì đã mang theo tiếng rít gào nồng đậm, dường như muốn xuyên thủng đất đá.
- Dây dưa với nó, nếu muốn rời khỏi sẽ rất khó khăn...
Biết một khi dây dưa cùng tên này, như vậy các linh thú khác sẽ đuổi kịp, khi đó muốn rời đi sẽ rất khó. Lúc này Trương Huyền nhướng mày lên, cắn môi một cái.
- Hồng!
Long Ưng thú có huyết mạch Long tộc, thú ngữ kỳ quái mà hắn đã từng học tập qua kia, có lẽ sẽ có hiệu quả. Nếu không phải huyết mạch Long tộc thì hiệu quả sẽ yếu hơn không ít. Chính bởi vì như thế cho nên vì cứu nữ tử áo trắng hắn chỉ có thể chạy trốn, nhiều linh thú như vậy cũng chỉ có đầu linh thú này ẩn chứa huyết mạch Long tộc. Một khi “Thú ngữ” mất đi hiệu lực mà chân khí lại tiêu hao quá nhiều, khi đó có muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.
Quả nhiên, nương theo tiếng quát của hắn, Long Ưng thú đang phi hành ở trên không trung bị dọa đến mức toàn thân run lên, cũng không để ý tới công kích nữ mà rơi thẳng xuống.
Sưu sưu!
Tiếng vật nặng rơi xuống đất vang vọng, linh thú to lớn dài hơn mười thước nặng nề rơi xuống đất, bụi đất tung bay, thân thể không ngừng run rẩy.
Rống!
Đối phó xong với đại gia hỏa này, lúc hắn đang định rời đi thì lại một lần nữa nghe thấy một rống vang lên. Móng vuốt sắc bén của đầu Hùng Lân Hổ đã gặp trước đó chộp vào trên mặt đất. Thân thể bay lên mang theo kình khí sắc bén rồi bổ tới.
Vừa rồi động tĩnh của một người một thú quá lớn, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều linh thú. Mà tên này là nhanh nhất, đã chạy qua giúp đỡ.
- Phiền phức!
Thấy đối phương giống như cừu nhân giết cha, khiến cho hắn ngay cả thời gian nấp đi cũng không có. Biết dù mình có tránh né cũng vô dụng, Trương Huyền khẽ lắc đầu.
Ngươi đã muốn chiến, vậy thì đánh đi!
Vừa vặn tu vi hắn tăng lên nhiều như vậy, còn chưa có thử qua, lần này tiện tay lấy nó thử tu vi một chút.
Bàn tay như đao, bổ thẳng xuống phía dưới.
Soạt!
Chưởng phong giống như là kiếm mang bổ thẳng về phía trước,
vượt qua khoảng cách mấy chục mét bắn thẳng tới trước mặt Hùng Lân Hổ.
Một chiêu này, hắn không vận dụng hồn lực. Thế nhưng dù vậy vẫn lực lượng của ngưng tụ thân thể và chân khí, lực lượng cũng đã vượt qua sáu trăm vạn đỉnh, không phải là thứ mà đại gia hỏa này có thể chịu đựng được. Một tiếng ầm vang xuất hiện, kình khí do móng vuốt mang tới đã bị đánh cho tán loạn, đồng thời thân thể nó cũng trầm xuống, bị đánh cho nằm rạp ở trên mặt đất.
- Rống?
Hai mắt của Hùng Lân Hổ trợn tròn xoe, giống như là gặp quỷ vậy.
Ba ngày trước, nó vừa mới chiến đấu qua với tên này, kiếm thuật của đối phương tinh diệu, mặc dù cũng khiến cho nó khó mà chống chọi được. Thế nhưng rõ ràng lực lượng rất yếu, làm sao... Mấy ngày ngắn ngủi không gặp, đối phương lại tiện tay đánh ra một chưởng khiến cho nó nằm sấp, không có lực phản kháng cơ chứ?
Cái này cũng... Quá khoa trương đi a!
Nếu như trước kia đối phương lợi hại như vậy thì cũng không tới mức bị bọn chúng đuổi chạy loạn khắp nơi, không dám ló đầu ra...
- Không nên tới nữa! Nếu không, ta sẽ giết các ngươi!
Vừa quát một tiếng làm cho Long Ưng thú chấn động rơi xuống đất, lại một chưởng đánh cho Hùng Lân Hổ không dám tiếp tục đối kháng, Trương Huyền hừ một tiếng, hất ống tay áo lên. Lúc đang định tiếp tục bay qua phía đám người Lạc Thất Thất thì đã thấy một tiếng gầm gừ vang vọng. Linh thú Thương Sư và một đám linh thú trước đó đã từ phía trước quay đầu trở lại, vây quanh hắn vào trong.
Đám linh thú kia tới nhanh như vậy, hẳn là do Long Ưng thú vừa mới phát hiện hắn đã truyền ra tin tức.
- Các ngươi đã muốn ăn đau khổ, như vậy thì cũng đừng trách ta!
Vốn hắn không muốn so đo với một đám linh thú, bọn chúng đã tự mình tìm đến như vậy, hắn đâu còn quản nhiều được như thế chứ? Nàn chân nhẹ nhàng đạp mạnh lên trên gốc đại thụ, cả người vọt thẳng về phía trước.
Thiên Đạo thân pháp!
Nương theo thân thể à thực lực gia tăng, khi thi triển ra Thiên Đạo thân pháp càng thêm thuận buồm xuôi gió, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh. Cả người giống như là xé rách không khí, đi tới trước mặt đầu linh thú Thương Sư kia rồi trực tiếp đụng tới.
Không phải ngươi am hiểu phòng ngự hay sao?
Vậy ta sẽ dùng man lực để phá phòng ngự của ngươi!
Phanh!
Vừa ngạnh kháng, linh thú Thương Sư còn không có kịp phản ứng thì thân thể khổng lồ đã bay về phía sau, ngã ra ngoài mấy chục thước, bị đụng cho đầu choáng mắt hoa.
Đánh bay gia hỏa này, thân thể Trương Huyền vặn vẹo, lại vọt về phía một đầu linh thú giống như sói.
Lăng không đánh ra một kích, quyền phong ép cho không khí rung động nổ “đôm đốp”. Đầu linh thú này, đón đỡ một chút, sau đó chân cẳng lập tức như nhũn ra, tức thì theo gót mấy đầu linh thú trước đó.
...
Bên này đánh hừng hực khí thế, đám người Lạc Thất Thất ở bên kia không khỏi ngẩn người.
Vừa rồi rất nhiều linh thú đã lần nữa đuổi kịp bọn hắn, bất cứ lúc nào cũng sẽ cường công. Ngọc Phi Nhi dưới cơn nóng giận đã để cho Diệp Tiền tiến lên ngăn cản.
Diệp Tiền chỉ có thực lực Hợp Linh cảnh, vốn hắn cho rằng lần này mình khó mà may mắn thoát khỏi, không chết cũng phải bị lột một lớp da. Thế nhưng dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, mình còn chưa kịp tới ra tay thì linh khí khí thế hung trước đó lại giống như thủy triều, đồng thời lui xuống.
- Chẳng lẽ bọn hắn biết thân phận thái tử của ta... Không dám động thủ?
Diệp Tiền vò đầu.
Không có khả năng ah!