Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Giao dịch hội (1)


trước sau

- Tôn Cường, hai ngày này đi tìm chỗ ở, hoàn cảnh phải tốt, cách học viện không xa!

Đi ra Hoài Vương phủ, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Tôn Cường.

Hắn là học viên của Danh Sư học viện, có thể đi vào Sĩ Tử Hải ở lại, đám người Trịnh Dương lại không giống, dựa theo đạo lý bình thường, là không có tư cách ở lại, nguyên nhân chính vì như thế, Hoài Vương đến mời, đám người Hồng sư mới không chần chờ bao lâu liền đáp ứng.

Ở vài ngày không thành vấn đề, nhưng ở lâu, khẳng định sẽ gặp phải chỉ trích, chờ đến lúc đó phiền phức, còn không bằng sớm chuẩn bị, như vậy cũng thuận tiện giảng bài, người càng an nhàn một chút.

- Vâng!

Tôn Cường gật đầu.

Hắn là quản gia, đến một chỗ mới ăn ở sinh hoạt, đều thuộc về trách nhiệm của hắn, chỉ cần mọi người an tâm tu luyện là tốt rồi.

- Lão sư, ta cảm giác sắp đột phá!

Giao phó xong, đang muốn về Sĩ Tử Hải, liền nghe thanh âm của Vương Dĩnh vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khí tức toàn thân nàng chảy xuôi, chân khí từ huyệt đạo xao động, tùy thời có thể đột phá!

Nàng là Âm Dương cảnh đỉnh phong, một khi đột phá, chính là Hóa Phàm tứ trọng Trọc Thanh cảnh.

Một tháng này, nàng tu luyện khắc khổ, đã sớm đạt đến đỉnh phong, một mực không tìm được thời cơ, giờ phút này biết trong lòng lão sư khó chịu, tinh thần xao động, thế mà tùy thời có thể xông phá cửa ải.

- Thiên Hùng thú!

Biết đột phá coi trọng cơ duyên, không thể bị dở dang, tinh thần của Trương Huyền khẽ động, câu thông Linh thú ở trên không trung, lập tức trảo một cái, mọi người lăng không mà lên, rơi vào lưng thú.

Mấy chục hô hấp sau liền trở lại Sĩ Tử Hải, an bài đám người Trịnh Dương trước ở gian phòng của mình, lúc này mới đứng ở bên người Vương Dĩnh, thủ hộ nàng đột phá.

Trọc Thanh cảnh, linh hồn, thân thể trọc thanh tách rời, mặc dù có Thiên Đạo công pháp phiên bản đơn giản hóa, đột phá không thành vấn đề, nhưng muốn làm đến chân khí mượt mà như một, linh nhục giao hòa mà bất tương dung, vẫn còn có chút khó khăn.

Biết chỉ có tiếp nhận áp lực đột phá, mới có thể được chỗ tốt lớn nhất, Trương Huyền cũng không ra tay, chỉ thủ hộ thay đối phương.

Cô cô cô cục cục!

Chân khí chạy chồm trong thể nội, huyệt đạo toàn thân mở ra, không ngừng thôn phệ linh khí, đột nhiên Vương Dĩnh hừ lạnh một tiếng, khí tức thô to, dọc theo huyệt Bách Hội trên đầu lâu phun ra ngoài.

Ầm ầm!

Trọc Thanh tách rời, Hóa Phàm tứ trọng Trọc Thanh cảnh!

Đi đến loại cảnh giới này, giống như thoát thai hoán cốt, cả người Vương Dĩnh tựa như biến thành trường kiếm ra khỏi vỏ, tản mát ra khí tức kinh người.

- Đây là... đột phá trên tâm cảnh?

Lông mày Trương Huyền nhảy một cái.

Võ giả giống như Danh Sư, cũng có đột phá ý cảnh, tâm cảnh của người sau, là nhìn rõ phương hướng, mà võ giả, là thiên hướng về chiến đấu.

Bình thường đột phá Trọc Thanh cảnh, coi như thực lực tu vi gia tăng, cũng không khả năng có khí tức bén nhọn như vậy, rất rõ ràng, đây là đột phá trên tâm cảnh, đạt đến cảnh giới cao hơn!

Thanh minh như nước, xích tử như kim!

Xích Tâm cảnh!

- Cơ duyên thật lớn!

Ánh mắt hắn sáng lên.

Cảnh giới võ giả, chân khí thân thể rất trọng yếu, tu luyện đến Trọc Thanh cảnh, tâm cảnh liền càng trọng yếu.

Cái này liên quan đến độ tinh khiết của linh hồn, tâm cảnh bạo tăng, về sau tu luyện liền như rồng vào biển rộng, sẽ càng
ngày càng trôi chảy, càng chạy càng nhanh.

Người là động vật có suy nghĩ, bất kể tu luyện hay sinh hoạt, có việc vặt vãnh hỗn loạn, liền vĩnh viễn không thể nào làm được lòng không tạp niệm, hết sức chuyên chú.

Xích Tâm cảnh, chính là bài trừ tất cả tạp niệm, tâm thần như một, chuyên tâm tu luyện, loại tình huống này, tốc độ tu luyện đâu chỉ nhanh gấp mấy lần!

Có thể nói, Vương Dĩnh đi đến loại cảnh giới này, về sau tốc độ tu luyện sẽ càng lúc càng nhanh, vượt xa đám người Trịnh Dương.

- Mặc dù nha đầu này không muốn nói, nhưng cũng có một cái đầu bảo thủ...

Lắc đầu, Trương Huyền cười khổ.

Rất nhiều học sinh, thiên phú của Vương Dĩnh không bằng Triệu Nhã, kiên trì không bằng Lộ Xung, tư duy cấp tiến không bằng Trịnh Dương, giảo hoạt không bằng Viên Đào, đạo lí đối nhân xử thế không bằng Lưu Dương... nhưng cho tới nay, nàng tiến bộ nhanh nhất, hiện tại càng lĩnh ngộ Xích Tâm cảnh!

Xem ra tâm tư tỉ mỉ, trầm ổn như nước, mới là thiên phú tu luyện tiến bộ lớn nhất!

- Nàng tu luyện càng lúc càng nhanh, có lẽ rất nhanh sẽ dùng đến công pháp Hợp Linh cảnh, ta còn không có...

Biết đối phương tu luyện đi vào quỹ đạo, không cần tiếp tục thủ hộ, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.

Mặc dù hiện tại hắn là Hợp Linh cảnh đỉnh phong, nhưng Hợp Linh cảnh này, là bởi vì nữ tử áo trắng, lại thêm thủ đoạn Vu hồn mới thành công đột phá, mà trong đầu, lại không có hình thành Thiên Đạo bí tịch.

Nhất định phải nắm chặt thời gian tìm kiếm, nếu không, Vương Dĩnh đột phá lần nữa, mình làm lão sư, sẽ đối mặt với cục diện vô công truyền thụ.

Không tiếp tục để ý tu luyện của mấy học sinh, hắn nhấc chân ra khỏi phòng.

- Hồng sư, công pháp bí tịch của Hợp Linh cảnh cùng Kiều Thiên cảnh, có thể tìm tới không?

Tìm được Hồng sư, Trương Huyền hỏi.

- Công pháp bí tịch? Có thể tìm một chút... Ngươi muốn bao nhiêu?

Hồng sư sững sờ.

- Càng nhiều càng tốt!

Trương Huyền gật đầu.

- Ngươi chờ ta một chút, ta đi xem xem...

Hồng sư đi ra ngoài, không lâu sau liền trở về, cầm mấy chục bản thư tịch.

- Tổng cộng bốn mươi bộ bí tịch Hợp Linh cảnh, Kiều Thiên cảnh chỉ có ba quyển!

Mặc dù không biết đối phương muốn những bí tịch này làm gì, nhưng hắn vẫn tìm tới một ít.

Huyễn Vũ đế quốc thông qua khảo hạch tới chỗ này năm mươi vị thiên tài, cơ bản đều là Hợp Linh cảnh, loại công pháp cấp bậc này, tìm ra không khó, nhưng Kiều Thiên cảnh liền không quá dễ dàng.

Cũng chỉ tìm tới mấy quyển ở trên thân đám người Phùng sư, La sư.

- Bốn mươi bộ...

Đưa tay xẹt qua, Trương Huyền lắc đầu.

Đối với những người khác, bốn mươi bộ tuyệt đối là phong phú, nhưng đối với hắn, muốn hình thành Thiên Đạo công pháp, còn thiếu rất nhiều.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện