Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xông vào mê trận (2)


trước sau

Dựa theo tình huống bình thường, hiện tại đã có Thiên Đạo công pháp Kiều Thiên cảnh, nên thừa thế xông lên, xung kích đến đỉnh phong lại nói, nhưng trận pháp phía dưới bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ, hiển nhiên thời gian không còn kịp nữa rồi.

- Ổn định!

Lông mày vung lên, ngón tay búng một cái, một đạo chân khí điểm thành vài trăm đạo, không ngừng trào lên.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Nhận được Thiên Đạo chân khí thoải mái, sương mù phía dưới nguyên bản đã trở nên có chút mỏng manh, lần nữa đại thịnh, chúng thú điên cuồng công kích, nhưng Huyễn Tung mê trận không ngừng lay động đã dần dần ổn định lại.

- Thành công...

- Đã ổn định...

Mọi người hưng phấn hai mắt tỏa ánh sáng, lần nữa nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, cả đám tràn ngập khâm phục.

Kiều Thiên cảnh cũng có thể tùy tiện đột phá... Đây là người sao!

Nhất là Nhược Hoan công tử, đám người La Tuyền, không ngừng nuốt nước bọt, sắp dọa ngất đi.

Thời điểm Vạn Quốc thành Danh Sư thi đấu, bọn họ tận mắt thấy vị này từ Âm Dương cảnh đột phá đến Trọc Thanh cảnh, hiện tại mới qua bao lâu, liền biến thành cường giả Kiều Thiên cảnh...

Trước kia còn muốn ganh đua cao thấp, mà bây giờ, trực tiếp bị đả kích không có chút lòng tin nào.

- Tốt, mê trận ổn định, hai bên không đánh được, nghĩ biện pháp cứu người đi!

Làm xong những chuyện này, Trương Huyền thở phào trở lại.

- Trên lý luận là có thể, nhưng bên trong đều là Linh thú... Làm sao cứu?

Mọi người nhìn qua.

Mê trận vây khốn hai bên, để bọn hắn không cách nào chiến đấu, trên lý luận rất nhiều Danh Sư là an toàn, nhưng muốn cứu người, vẫn không dễ dàng như vậy.

Linh thú chỉ là bị vây ở trong trận pháp, mà không phải chết, người bên ngoài xông vào, rất dễ dàng bị vây lại, khó mà đào thoát.

Mà người ở bên trong muốn đi ra, đồng dạng sẽ gặp được bọn chúng, lần nữa rơi vào khổ chiến.

Có thể nói, Linh thú cùng rất nhiều Danh Sư bị vây ở vị trí không thay đổi, xem như mạnh hơn, cũng không có cách nào cứu người ra.

Trừ khi... Người ở bên trong có thể bay ra ngoài!

Nhưng coi như bay được, cũng phải trước có thể tìm được sinh môn của mê trận lại nói, ở dưới mê trận mê huyễn, trên dưới trái phải đều là giả, nếu như chỉ nhún nhảy, liền có thể đi ra, vậy cũng không xứng làm trận pháp cấp năm.

- Rất đơn giản, các ngươi ở chỗ này chờ, ta tiến đi cứu người!

Con mắt rơi ở trong mê trận, thần sắc của Trương Huyền lạnh nhạt nói.

- Trương sư không thể! Mặc dù ngươi là Trận Pháp sư, nhưng trong mê trận không phân đông tây nam bắc, một khi rơi vào trong đó, bị Linh thú vây quanh liền hỏng bét...

Tất cả mọi người giật mình.

Trong mê trận, không chỉ có Danh Sư, còn có mấy trăm Linh thú, coi như ngươi mới vừa đột phá Kiều Thiên cảnh, gặp được nhiều đại gia hỏa như vậy, cũng không đủ giết a!

- Vây khốn ta?

Lắc đầu, Trương Huyền cũng không trả lời, bàn giao một câu:

- Các ngươi chuẩn bị một chút, chờ sau khi những người khác đi ra, nên
chữa thương thì chữa thương, nên điều tức thì điều tức!

Nói xong không chờ mọi người phản ứng, thân thể nhảy lên, thẳng tắp bay vào mê trận.

- Trương sư...

Mắt mọi người đều tối sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi.

Trực tiếp nhảy vào mê trận, một khi rơi vào Linh thú vây công, không chết cũng trọng thương a!

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Trong đám người, một vị Danh Sư nhịn không được kêu ra.

- Trước đừng có gấp, Trương sư luôn không làm chuyện lỗ mãng, đã làm như vậy, khẳng định có dự tính!

Nhược Hoan công tử mở miệng.

Người khác không hiểu vị Trương sư này, nhưng hắn vẫn biết một chút, không bao giờ làm sự tình không nắm chắc, hiện tại trực tiếp nhảy xuống, khẳng định sớm đã có ý nghĩ.

- Không sai, Trương sư không phải mới vừa nói sao? Để chúng ta chuẩn bị cứu người! Đã tự tin như vậy, nhất định là có biện pháp!

La Tuyền nói.

- Có biện pháp? Có thể có biện pháp nào? Coi như hắn hiểu trận pháp, cũng phải đối mặt vô số Linh thú, căn bản không có cách chống lại...

- Trừ khi hắn có thể vòng qua Linh thú, người cứu ra!

- Trương sư đã có thể nhẹ nhõm đột phá Kiều Thiên cảnh như thế, lại nhẹ nhõm bố trí ra trận pháp cấp năm, có lẽ thật sự có thể làm được...

Thảo luận vài câu, mọi người đồng loạt nhìn lại mê vụ phía dưới, chỉ thấy Trương Huyền rơi trên mặt đất tiến vào bên trong, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Nhiều Linh thú như vậy, cứng rắn tiến lên là không thể nào, trừ khi vòng qua, lặng lẽ cứu người ra.

Nhưng ở trong mê trận có mấy trăm Linh thú, Trương sư có thể làm được sao?

Rống! Rống! Rống!

Mọi người ở đây tràn đầy khẩn trương, trong sương mù đột nhiên vang lên gào thét kịch liệt, hình như Trương Huyền gặp gỡ Linh thú.

- Không tốt, gặp gỡ rồi...

Gặp nhau liền đại biểu có nguy hiểm!

- Làm sao bây giờ?

Tất cả mọi người tràn đầy sốt ruột, hận không thể lập tức lao xuống hỗ trợ, có điều, còn chưa động, liền nghe tiếng rống vang lên lần nữa, có điều, lần này không còn là tức giận, mà giống như nhìn thấy chuyện kinh khủng quỷ dị gì.

Mang theo hoảng sợ cùng sợ hãi.

Rống? Rống? Rống?

Ngay sau đó kêu thảm liên tiếp, tựa như mổ heo, tựa như muốn đâm rách màng nhĩ, phảng phất như trong sương mù, không phải Trương sư gặp được nguy hiểm, mà là... Linh thú nhìn thấy quái vật.

- Chuyện gì xảy ra?

Mọi người hai mặt nhìn nhau, tất cả đều phát mộng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện