- Được rồi, kết quả đã ra, Trương sư, ngươi còn có lời gì muốn nói không!
Thấy quả nhiên chiến thắng, Dư huynh xiết chặt nắm đấm, con mắt tỏa ánh sáng.
- Có lời gì muốn nói...
Trương Huyền lắc đầu:
- Cái này là điểm tích lũy tổng cộng của hai người các ngươi, cũng không thể đại biểu, ngươi đã vượt qua ta đi!
- Đúng vậy, đây là điểm tích lũy của hai người bọn họ, sao có thể coi là một?
- Hai người cùng một chỗ đi săn, nếu như chia đều, Trương sư vẫn chiến thắng...
Mọi người sững sờ, tất cả đều gật đầu.
Hai người các ngươi cùng một chỗ đi săn, Trương sư chỉ một mình, điểm tích lũy không sai biệt lắm, bất kể nhìn thế nào, đều là người sau chiến thắng a?
- Mi trưởng lão nói qua, thời điểm mọi người hợp tác, có thể tùy ý lựa chọn sử dụng điểm tích lũy, ta chỉ cần 77 điểm, còn lại đều thuộc về Dư huynh!
Dường như sớm biết hắn sẽ nói như vậy, Phong Ngô ở một bên cười khanh khách nói.
- Vô sỉ!
- Hắn chỉ cần 77 điểm, vị họ Dư kia, chẳng khác nào nhận được 2581 điểm, đúng lúc vượt qua Trương sư một điểm!
- Cố ý, tuyệt đối là cố ý!
- Nhưng mà đây là Mi trưởng lão lưu lại quy củ, ai cũng nói không nên lời...
...
Nghe được Phong Ngô lời nói, mọi người không còn gì để nói.
Trước đó Mi trưởng lão từng nói qua, mọi người cùng một chỗ đi săn, điểm tích lũy có thể tự do điều chỉnh, tên này chỉ cần bảy mươi bảy điểm, Dư huynh còn lại 2581, không nhiều không ít, chỉ hơn Trương sư một điểm... Đủ vô sỉ!
- Mấy vị học trưởng, không biết như vậy có thể hay không?
Không để ý tới mọi người thảo luận, Phong Ngô ôm quyền.
- Cái này...
Mấy người chần chờ một chút:
- Có thể!
Nếu là quy định, thì ngay cả bọn họ cũng không có cách nào vi phạm.
- Vậy là tốt rồi... Trương sư, hiện tại còn có lời gì để nói? Coi như ta cầm đi bảy mươi bảy điểm, Dư huynh vẫn cao hơn ngươi một điểm, ngươi thua...
Khóe miệng Phong Ngô vung lên.
Luân phiên bị tên này đả kích, rốt cục làm cho đối phương khó xử, trong lòng sảng khoái từng cơn sóng liên tiếp, cảm giác mình tùy thời có thể bay lên.
Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Đối phương nói không sai, coi như tên này cầm đi bảy mươi bảy điểm, Dư huynh cũ cao hơn mình vẫn như, tỷ thí chỉ có thể coi là thua.
Lắc đầu, quay đầu nhìn về phía lão sinh:
- Mấy vị học trưởng, xin hỏi... thời gian đi săn kết thúc chưa?
- Thời gian?
Một lão sinh quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, trên bệ đá đang cắm một cây nhang lớn, lúc này khói khí lượn lờ, đã sắp đến cuối cùng.
Thí luyện yêu cầu một ngày, cũng không phải đại khái, mà là có thời gian chính xác, mặc dù bây giờ mặt trời rơi về phía tây, cách một ngày kết thúc, vẫn có một chút khoảng cách, chỉ khi cây nhang lớn kia hoàn toàn thiêu đốt hầu như không còn, mới coi như thực sự kết thúc.
- Còn chừng mười
phút đồng hồ...
Tính toán một chút, nhìn tốc độ cây nhang thiêu đốt, lão sinh nói.
- Mười phút?
- Vâng!
Lão sinh gật đầu.
- Làm sao? Chẳng lẽ cảm thấy thời gian chưa kết thúc, còn muốn đi săn? Mười phút thời gian, ngươi cảm thấy đủ sao?
Nghe được hai người đối thoại, Dư huynh biết ý tứ của hắn là gì, trực tiếp cười ra tiếng.
Linh thú giữa sườn núi trở xuống, hầu như đều bị giết sạch, nơi này là chân núi, chạy đến sườn núi, mười phút cũng không đủ, huống chi còn muốn tìm Linh thú... Thật muốn nghịch chuyển, đừng nói thời gian ngắn như vậy, coi như nửa canh giờ cũng chưa hẳn có thể làm đến!
Tuyệt đối là ý nghĩ hão huyền!
- Về thời gian quả thực là không kịp...
Nhìn cây nhang một chút, Danh Sư khác cũng không nhịn được lắc đầu.
Ngọn núi cao như vậy, trong vòng mười phút săn giết một Linh thú... Trừ khi biết bay!
Nếu không, không thể nào làm được.
- Nhận thua đi, cho dù có mười phút, ngươi cũng không thể thành công, lại nói, vừa rồi ta chỉ nói là muốn 77 điểm, nếu như chỉ cần một điểm, ngươi nhất định phải chém giết Linh thú Kiều Thiên cảnh mới có thể vượt qua, hoặc là chém giết hai Linh thú Hợp Linh cảnh, ngươi cảm thấy có thể làm được sao?
Phong Ngô ở một bên cũng cười lạnh.
Hai bên kém 78 điểm, nếu như hắn chỉ cần một điểm, như vậy Trương sư cần lấy được 78 điểm, mới có thể vượt qua Dư huynh.
Một viên nội đan Linh thú Hợp Linh cảnh đỉnh phong 40 điểm, cũng là nói phải giết hai con mới có thể hoàn thành, trừ khi săn giết một con Kiều Thiên cảnh!
Đáng tiếc, Linh thú Kiều Thiên cảnh bọn họ xoay một ngày, cũng không tìm được mấy con, không đến mười phút, tìm tới săn giết, đồng thời mang nội đan về, không phải nằm mơ sao?
- Cái này... muốn ta làm quả thực không dễ dàng!
Không để ý tới mọi người nghi ngờ cùng Phong Ngô chế giễu, Trương Huyền vuốt vuốt mi tâm:
- Đáng tiếc, ta còn không muốn thua, chỉ có thể thử một chút!
Nói xong đột nhiên ngẩng đầu, rít lên một tiếng.
Ô ô ô!
Nghe được thanh âm, một Tử Dực Thiên Hùng thú to lớn bay tới, hai cánh rộng lớn lóe lên, trong chốc lát liền biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, thẳng tắp bay về phía ngọn núi.
- Thú sủng nửa bước cửu trọng? Nó chỉ có thể sử dụng một lần, chẳng lẽ... ban ngày ngươi chưa dùng?
Hai người nhìn nhau, vẻ mặt của Phong Ngô cùng Dư huynh đột nhiên trắng bệch.