Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thầy ta là Dương Huyền (2)


trước sau

Ngươi hủy cả thông đạo ghi chép thành như vậy, trong lòng không có hối lỗi sao?

Cho ngươi làm việc ngoài giờ gán nợ, có thể nói đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, còn không đồng ý, ngươi cho rằng còn có điều kiện mặc cả?

- Như vậy đi, ta trước qua nhìn một chút, xem có thể chữa trị hay không, có thể chữa trị, có phải không cần bồi thường hay không?

Rầu rĩ nửa ngày, Trương Huyền nói.

- Chữa trị? Chỉ bằng ngươi?

Nguyên Hồng giống như nhìn quái vật.

Có phải không có đầu óc hay không?

Địa Hỏa thông đạo này, là Luyện Khí sư lục tinh đỉnh phong cùng Thiên Công sư phối hợp rèn luyện, xem như hắn, cũng khó mà hoàn thành, tên này nói muốn chữa trị?

Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Luyện khí đại tông sư Ngô Dương Tử sao?

Quá không tự lượng sức!

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu, chần chờ một chút:

- Không sửa được... Có thể chỉ điểm ngươi luyện khí hoặc tu vi, xem như đền bù!

- Chỉ điểm ta? Làm càn!

Nguyên Hồng tức điên.

Hắn là trưởng lão học viện, Khí viện phó viện trưởng, Danh Sư lục tinh, tồn tại người người tôn kính, bình thường đều là chỉ điểm người khác, thu người khác làm đồ đệ, một tân sinh mới tới, lại nói khoác không biết ngượng, nói muốn chỉ điểm hắn luyện khí hoặc tu vi?

Ngươi biết nói thêm gì nữa không?

- Đầu óc tên này, có phải mới vừa rồi bị Địa Hỏa đốt rụi hay không?

- Chỉ điểm Nguyên phó viện trưởng... Đến cùng nghĩ như thế nào?

Đám người La Nham càng mở to hai mắt nhìn, không thể tin được lỗ tai nghe thấy.

Đại ca, nhớ kỹ thân phận, ngươi chỉ là tân sinh, chẳng lẽ cho rằng mình là viện trưởng?

Chỉ trỏ với Nguyên phó viện trưởng?

Có cần nói nhảm như thế hay không?

- Ah... Ý của ta là, để lão sư ta chỉ điểm tu vi của ngươi!

Nghe được quát lớn, Trương Huyền cũng sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng được, tràn đầy không tiện.

Ngụy trang “Dương sư”, ngụy trang nhiều lắm, vừa xuất thần có đôi khi lẫn lộn trái phải.

Hắn chỉ là tân sinh, nói chỉ điểm một Danh Sư lục tinh đỉnh phong, không xù lông mới lạ, nói lão sư hắn cũng không có gì.

- Lão sư?

Cố nén lửa giận, Nguyên Hồng nhìn qua.

- Thầy ta Dương Huyền, từng chỉ điểm qua Mạc Cao Viễn Mạc đường chủ, Mi trưởng lão đối với lão nhân gia cũng cực kỳ kính nể!

Cười cười, Trương Huyền khẽ đảo cổ tay:

- Đây là lệnh bài Mi trưởng lão cho ta!

- Mi trưởng lão... Thú viện Mi viện trưởng?

Nhìn thoáng qua, Nguyên Hồng nhíu mày.

Thân là Luyện Khí sư phó viện trưởng, lệnh bài này tự nhiên nhận biết, đây là vật phẩm tư nhân của Mi trưởng lão, rất ít đưa ra.

Có thứ này, không khác hắn tự mình tới.

Hắn cùng Mi trưởng lão, mặc dù cùng là lục tinh đỉnh phong, nhưng bất kể địa vị hay thực lực, đều có chênh lệch cực lớn.

Không nói cái khác, đối phương có thể được bầu thành thập đại Danh Sư, cũng không phải là hắn có thể so sánh.

Còn có... tên này mới vừa nói cái gì?

Dương Huyền kia còn chỉ điểm qua Mạc Cao Viễn?

Mạc Cao Viễn là Danh Sư đường đường chủ, đại quan một phương, địa vị ngang
hàng thập đại trưởng lão, cao hơn hắn không ít, chỉ điểm loại người này há không nói rõ... Dương Huyền ít nhất là Danh Sư thất tinh?

Vẻ mặt trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.

Nếu như vừa rồi, hận không thể tươi sống bóp chết gia hỏa vô tri này, mà bây giờ, có chút kính sợ.

- Thú viện viện trưởng? Hắn vẫn là viện trưởng...

Trương Huyền sững sờ.

- Ngươi không biết?

Thấy hắn ngay cả thân phận chân thật của Mi trưởng lão cũng không rõ ràng, người sau ngay cả lệnh bài tư nhân cũng ban cho, chỉ sợ đối phương nói không sai, thật có một lão sư lợi hại.

Nếu không, đường đường thập đại trưởng lão, dựa vào cái gì cho một tân sinh lệnh bài?

Quá không hợp lẽ thường.

Trương Huyền lắc đầu.

Sự tình Mi trưởng lão là thập đại trưởng lão, là từ người khác nói chuyện phiếm nghe được, sự tình Thuần Thú học viện viện trưởng, nghe cũng chưa từng nghe qua, tự nhiên không biết rõ tình hình.

- Không biết cũng không sao, Mi trưởng lão cùng ta kết giao nhiều năm, có lệnh bài của hắn, ngươi có thể không cần làm việc ngoài giờ trả lại, có điều, bồi thường vẫn tránh không khỏi.

Chần chờ một chút, Nguyên Hồng nói.

Mặc kệ đối phương nói thật hay giả, cầm trong tay lệnh bài kia, đã nói lên hai người quan hệ không ikém, có thể cho thuận tiện thì cho, nhưng mà liên lụy đến quy tắc, thì xem như đại Danh Sư cũng không thể vi phạm.

- Làm hỏng thứ này, là ta không đúng. Có thể để cho ta thử chữa trị một chút hay không, không được... lại làm bồi thường?

Trương Huyền hỏi.

- Ngươi đã có lệnh bài của Mi trưởng lão, chắc hẳn hắn rất tín nhiệm ngươi, ta có thể cho ngươi cơ hội!

Nguyên Hồng gật đầu.

Có thể chữa trị tốt nhất, chữa trị không được, tên này đoán chừng cũng đừng hi vọng.

- Lệnh bài của Mi trưởng lão?

- Tên này đến cùng là ai?

- Lão sư hắn còn chỉ điểm Mạc đường chủ, trong tân sinh lúc nào toát ra ngưu nhân như vậy...

Nghe hai người đối thoại, chung quanh một mảnh xôn xao.

Lý Tuyền cùng La Nham nhìn nhau, càng giật nảy mình.

Vừa rồi hai người đều khinh bỉ Trương Huyền, vốn cho rằng chỉ là tân sinh, không quan hệ đại cục, nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại có bối cảnh thâm hậu như vậy!

Nói thật, nếu hắn sớm lấy ra lệnh bài của Mi trưởng lão, coi như không phá được ghi chép, bọn họ cũng có thể cho mượn điểm học phần, không đến mức đắc tội ah!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện