Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lại gặp Tiên Thiên thai độc (1)


trước sau

Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, trong hồn phách to lớn, một dây nhỏ màu nâu xanh dạo chơi ở bên trong, như một ký sinh trùng, cho người ta một loại cảm giác không hợp nhau.

- Là... Tiên Thiên thai độc?

Con ngươi hắn co rụt lại.

Sự tình trong cơ thể hắn có Tiên Thiên thai độc, ở Thiên Huyền vương quốc liền biết, chỉ là thứ này bị Thiên Đạo chân khí áp chế, không cách nào phản kháng, tạm thời không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì, thời gian lâu rồi cũng không thèm để ý.

Dựa theo ý nghĩ trước đó, chỉ cần trước ba mươi tuổi đạt tới Danh Sư cửu tinh, liền khẳng định có thể giải quyết, làm sao cũng không nghĩ tới... Cái đồ chơi này, lúc nào chạy đến trong linh hồn?

Trước đó ở trong thân thể, có thể dùng Thiên Đạo chân khí áp chế, trong linh hồn, làm sao bây giờ?

Mí mắt nhảy lên, vẻ mặt Trương Huyền khó coi.

Linh hồn là cơ sở của hết thảy, không còn, chính là thật chết đi, một chút khả năng sống cũng không có.

Vốn còn nghĩ tu luyện linh hồn thật tốt, thực không giải quyết được, nghĩ biện pháp đoạt xá, cuối cùng có biện pháp trùng sinh.

Hiện tại xem ra, căn bản vô dụng!

Thứ này chẳng biết lúc nào giấu ở trong linh hồn.

Trước đó linh hồn quá yếu, không phát hiện được, giờ phút này hồn thể đột phá mười mét, lực lượng năng lực đều tăng lên rất nhiều, lúc này mới phát hiện không đúng.

- Có lẽ... Tiên Thiên thai độc, vừa ra đời liền bị trồng ở trong linh hồn!

Tiên Thiên thai độc, là ở trong bụng mẹ, bị ám toán hình thành, lúc ấy linh hồn không có trưởng thành, rất có thể không chỉ thân thể có, linh hồn cũng sớm có.

Chẳng qua lúc đó hồn phách nhỏ yếu, không cách nào ly thể, không cách nào dò xét mà thôi.

Hiện tại hồn thể đạt tới mười mét, dường như nó cũng nương theo tăng trưởng, lúc này mới bị hắn phát hiện.

Nói cách khác, thời điểm linh hồn yếu, Tiên Thiên thai độc che giấu ở trong linh hồn cũng yếu, mà bây giờ hồn phách mạnh... nó cũng mạnh mẽ theo!

- Nên làm cái gì bây giờ? Sẽ không tiếp tục tu luyện linh hồn... Cái đồ chơi này sớm hạ độc chết ta chứ!

Hắn cực kỳ buồn bực.

Nhìn bộ dạng của thai độc, không có Thiên Đạo chân khí áp chế, rất dễ dàng ăn mòn hồn phách, một khi hoàn toàn ăn mòn, chỉ sợ Thần Tiên cũng cứu không được.

Cái này gọi là chuyện gì!

Người khác xuyên việt đều là thiên tài, bản thân thành củi mục ngược lại cũng thôi, còn tặng cho cái này, làm sao bây giờ?

Thiên Đạo Vu hồn, mặc dù nghịch thiên, lại không cách nào hội tụ Thiên Đạo chân khí, không có chân khí, thai độc này liền có thể muốn làm gì thì làm, cũng không thể để sinh mệnh bị dạng đồ vật này khống chế a!

- Trừ khi... Có đồ vật có thể xâm nhập linh hồn, áp chế thứ này!

Chân khí không cách nào đi vào linh hồn, vậy cũng chỉ có thể tìm đồ vật khác có thể xâm nhập linh hồn, tới đối kháng.

Nếu không, một khi tên này tâm tình không tốt, làm loạn một hồi, mình có khả năng sẽ chết.

Thật giống như thân thể, có Thiên Đạo chân khí gia trì, cho dù có Tiên Thiên thai độc, cũng không lo lắng quá mức, chỉ cần không toàn diện bộc phát, liền có thể áp chế.

Mà bây giờ linh hồn, không có đồ vật đối kháng, chẳng khác nào một mực ở trong nguy hiểm.

Loại tình huống này, cũng không phải hắn muốn nhìn thấy.

- Chức nghiệp Vu hồn, trực tiếp tu luyện hồn phách, ta được tất cả truyền thừa của Mặc Hồn Sinh, cũng không có phương pháp áp chế loại thai độc này, hơn nữa Vu hồn bị Danh Sư đường tiêu diệt, truyền thừa đã sớm cắt đứt. Cho nên nghề nghiệp này đối với giải quyết vấn đề tác dụng không lớn!

Hắn cúi đầu trầm tư.

Không có truyền thừa, liền không có thư tịch, tìm không thấy thư
tịch liên quan tới linh hồn, dung hợp không được Thiên Đạo công pháp áp chế thai độc, chẳng khác nào không có tác dụng gì.

Giờ phút này hắn bó tay toàn tập, chỉ có thể gửi hi vọng ở chức nghiệp có ảnh hưởng với linh hồn một chút, mà từ đó tìm ra thư tịch đối ứng.

- Danh Sư học viện thập đại viện hệ, có thể sinh ra ảnh hưởng đối với linh hồn, chỉ có Thư Họa viện, Ma âm viện, Kinh Hồng viện! Thư hoạ sáng suốt, tĩnh tâm, để cho người ta ý cảnh cao xa, đối với linh hồn không cách nào tạo thành công kích. Mà Ma âm viện cùng Kinh Hồng viện, có thể mê hoặc nhân tâm, sinh ra công kích với người, nếu như muốn tìm thư tịch, hẳn là hai học viện này.

Trong Danh Sư học viện, luyện đan, luyện khí, Thiên Công, thuần thú... Đối với linh hồn tác dụng không lớn.

Thư tịch có quan hệ tới linh hồn, chỉ có Ma âm học viện cùng Kinh Hồng học viện.

Hai học viện này, lấy mê hoặc lòng người làm chủ, hẳn là có thể có không ít bí tịch liên quan tới phương diện linh hồn.

- Ừm, hừng đông đi xem một chút!

Thời gian không đợi người, hắn cũng không muốn chờ bị Tiên Thiên thai độc giết chết.

Nhưng hiện tại đã qua nửa đêm, chạy đến Ma âm viện hoặc Kinh Hồng viện, khẳng định cũng tìm không thấy đồ vật, còn không bằng hừng đông lại nói.

Mặc dù theo khảo thí kết thúc, lão sư bắt đầu tuyển nhận học sinh, nhưng đối với hắn có đi hay không đều được.

Nếu như muốn bái sư, trước đó liền đáp ứng Triệu Bính Tuất viện trưởng, không cần phải đi tìm lão sư bình thường.

Không bái sư, có thể lên lớp học công cộng, mục đích hắn đến học viện là tìm sách, đọc sách, có lão sư chuyên môn chỉ điểm hay không không đáng kể.

- Dù sao cũng ngủ không được, không bằng trước về đi nhìn xem, thuận tiện an bài đám người Vương Dĩnh, Tôn Cường một chút!

Khôi phục thể lực, lại thêm Tiên Thiên thai độc quấy tâm, khẳng định là không ngủ được, còn không bằng thừa dịp bây giờ đi về xem Tôn Cường tìm địa phương như thế nào, thuận tiện chỉ điểm mấy học sinh một chút, để bọn hắn nhanh chóng tiến bộ.

Không nên để đám người Viên Đào, Triệu Nhã, Lộ Xung kéo quá xa.

Ra khỏi phòng.

Bóng đêm như nước, sao dày đặc đầy trời.

Học viện có Thánh giả, phi hành rất dễ dàng bị phát hiện, do dự một chút, Trương Huyền triệu hoán Tử Dực Thiên Hùng thú tới.

Không ít học sinh trong học viện đều có chức nghiệp Thuần Thú sư, Linh thú phi hành có thể tự do phi hành ở trong đó, sẽ không thu hút quá nhiều người chú ý.

Nhảy lên lưng thú, thẳng tắp bay ra ngoài học viện.

Trước khi đi Lôi Viễn phong khảo hạch, Tôn Cường đã tìm được chỗ ở, cũng nói cho hắn địa chỉ, điều khiển Thiên Hùng thú, một mạch phi hành, sau mười mấy phút, một tiểu viện không lớn xuất hiện ở trước mắt.

Cái viện này, chỉ có mấy trăm mét vuông, so với phủ đệ trước kia là kém rất nhiều.

Nhưng có thể ở trong Hồng Viễn thành tấc đất tấc vàng tìm được tiểu viện lớn như vậy, khẳng định cũng rất khổ công.

Thân thể khẽ động, đang định từ trên lưng thú nhảy xuống, đột nhiên nhíu mày.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện