- Thật hay giả?
- Thúc thúc của ta là lão sư, chuyện này hắn nói với ta, làm sao có thể giả? Nếu như có thể vào môn hạ của nàng, về sau khẳng định một bước lên mây!
- Thật là Danh Sư đường phái đến rèn luyện, tầm mắt cùng hiểu biết hoàn toàn khác biệt. Đúng, nàng tên gọi là gì? Vừa rồi ta mua Giáo Chức Công Tế Giải, tại sao bên trong không có?
- Nàng là lão sư vừa tới, Thương Nguyệt hội, Chân Dương hội đều chưa thấy qua, tự nhiên không có tài liệu, nhưng ta nghe nói qua tên của nàng, hình như gọi... Lạc Nhược Hi!
- Tên rất hay! Chỉ là cái tên này, cũng đáng giá đi nghe giảng bài...
...
Trong âm thanh nói thầm, vô số tân sinh, lão sinh tràn đầy hưng phấn đi đến phía trước, sợ tìm không thấy vị trí.
- Mỹ nữ lão sư?
Nhìn thấy mọi người hưng phấn như thế, Trương Huyền bất đắc dĩ.
Trước kia thời điểm ở Hồng Thiên học viện, Thẩm Bích Như cũng là mỹ nữ lão sư.
Lão sư xinh đẹp, chưa hẳn dạy học liền tốt.
- Chúng ta cũng đi qua đi!
Nghe được chung quanh thảo luận, nữ hài lắc đầu, theo sau lưng mọi người đi thẳng về phía trước.
- Ngươi cũng muốn nhìn mỹ nữ lão sư?
Trương Huyền sững sờ.
Vị trước mắt này là nữ tử, làm sao cũng cảm thấy hứng thú với mỹ nữ lão sư?
Nhẹ nhàng cười một tiếng, nữ hài cũng không giải thích, theo sát ở phía sau, đi thẳng về phía trước.
Trương Huyền đành phải theo ở phía sau.
Không lâu sau, đi tới gần một đài cao, lúc này, phía trước đã chất đầy người, không biết bao nhiêu.
Ngẩng đầu nhìn lên đài cao, chỉ thấy một lão giả đứng ở phía trên, đang thu thập cái gì.
Cái đài cao này, xem bộ dáng là vừa vặn tạo dựng, phía trên hết thảy bài trí đều là mới, thậm chí còn không sửa sang lại đầy đủ, chỉ viết ba chữ Lạc Nhược Hi, cái khác không có gì cả.
- Người ở đâu? Ta làm sao không thấy? Tin tức của ngươi không có sai chứ?
- Sai? Nói đùa cái gì đó, nhìn thấy lão giả trên đài kia không? Là Luyện Đan học viện Chu trưởng lão!
- Chu trưởng lão? Chu trưởng lão nào?
- Luyện Đan học viện, còn có trưởng lão nào họ Chu? Đương nhiên là Chu phó viện trưởng!
- Chu phó viện trưởng, tự mình tới sửa sang lại bàn giảng bài?
- Đúng vậy, bởi vậy có thể thấy được học viện coi trọng Lạc sư...
...
Phía trước không ngừng nói thầm.
- Chu phó viện trưởng?
Sắc mặt của Trương Huyền nghiêm túc.
Luyện Đan học viện, ở trong thập đại viện đứng hàng thứ nhất, trong đó địa vị của viện trưởng cũng nước lên thì thuyền lên, đường đường Phó viện trưởng, tự mình tới sửa sang lại đài giảng bài, xem ra vị Lạc sư này quả thực rất được coi trọng.
- Thế nào? Có muốn bái vị Lạc sư này làm thầy hay không?
Thấy bộ dáng của hắn, nữ hài nhìn qua.
- Không muốn!
Trương Huyền lắc đầu.
- Vì cái gì? Ngươi nhìn nhiều người như vậy đều muốn!
Nữ hài không hiểu.
Danh Sư cùng cấp bậc, rất nhiều người đều muốn bái tổng bộ, mà sẽ không bái phân bộ.
Bởi vì ánh mắt cùng hiểu biết không giống.
Càng đến gần tổng bộ, tiếp xúc Danh Sư đẳng cấp càng cao, lý giải công pháp, tu luyện cũng càng sâu khắc, không phải là phân bộ
có thể so sánh được.
Thật giống như Lạc Thất Thất lúc trước.
Mặc dù chỉ là Luyện Đan sư ngũ tinh, nhưng ở Huyễn Vũ đế quốc có thể dạy Luyện Đan sư cùng cấp bậc.
- Không nói trước nàng giảng bài được không, coi như khá hơn nữa, khẳng định cũng sẽ không mạnh hơn ta! Một người ngay cả ta cũng không bằng, vì sao phải bái nàng làm thầy?
Trương Huyền thản nhiên nói, trong lời nói để lộ ra tự tin mạnh mẽ.
Tổng bộ tới lại như thế nào?
Chẳng lẽ giảng giải còn có thể kỹ hơn Thiên Đạo công pháp sao, càng phù hợp đại đạo sao?
Nói đùa cái gì đó!
- Lại nói, mỹ nữ là mọi người vây đỡ, nếu thật là mỹ nữ, làm sao đến bây giờ còn không dám ra ngoài? Chỉ sợ không những không xinh đẹp như trong truyền thuyết, làm không cẩn thận sẽ là cái xấu xí!
Trương Huyền cười cười, tiếp tục nói.
Mặc dù chưa yêu đương, nhưng hắn biết ở trước mặt một nữ nhân tốt nhất đừng tán dương một cái khác, nếu không, khẳng định xù lông.
Nữ hài này đẹp như thế, nếu như một mực nói người khác, chắc chắn sẽ không lưu lại hảo cảm, ngược lại sẽ để cho nàng chán ghét.
Lại nói, cái gì mỹ nữ lão sư, là hài hước mà thôi.
Người xinh đẹp hắn thấy cũng nhiều, Thẩm Bích Như, Triệu Nhã, Vương Dĩnh, Mạc Vũ, Triệu Phi Vũ, Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi... Cái nào không phải khuynh quốc khuynh thành.
Cái gọi là mỹ nữ lão sư kia, nếu quả thật có tư sắc như những người này, khẳng định đã sớm nghe nói, làm sao đến giờ mới biết được?
Đoán chừng là Danh Sư học viện cố ý tuyên truyền, mục đích là vì lấy lòng tổng bộ, để nàng vui lòng mà thôi.
Loại sự tình này, cũng không phải chưa thấy qua, không có gì kỳ quái.
- Xấu xí?
Đôi mắt thanh tú của nữ hài trợn tròn.
- Đúng vậy, yên tâm đi, chắc chắn sẽ không xinh đẹp, chờ nàng đi ra, xem xét liền biết...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, vẻ mặt tự tin, đang muốn tiếp tục nói chuyện, chỉ thấy Chu trưởng lão ở trên đài cao như nhìn thấy cái gì, ánh mắt sáng lên, vội vàng bay tới, rơi vào cách đó không xa, ôm quyền nói với nữ hài bên người.
- Lạc sư, ngươi đã đến, nhanh lên đài đi, đã chuẩn bị xong...
- Ân!
Nữ hài nhẹ gật đầu, nhìn lại Trương Huyền, ánh mắt giống như cười mà không phải cười:
- Ta xấu xí lắm sao?
- Ngươi, ngươi... Chính là Lạc Nhược Hi, Lạc sư kia?
Toàn thân Trương Huyền cứng đờ, con mắt lập tức trợn tròn:
- Ngươi không phải học sinh... Ngươi là lão sư?
Quyển 8: Các học sinh của Trương lão sư