Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Kinh Hồng viện (1)


trước sau

- Nghe đạo có tuần tự, thuật nghiệp có chuyên về một môn, người thành đạt làm thầy, điểm ấy đối với Danh Sư chúng ta, không tính là gì! Hắn cùng Lạc Thất Thất chung một chỗ, bình tĩnh, không có chút gấp rút, có thể thấy được xưng hô lão sư danh xứng với thực, cũng không phải làm bộ, khẳng định là có năng lực nào đó, có thể chỉ điểm đối phương.

Hồ Yêu Yêu nói.

Thân là Danh Sư, tự nhiên rõ ràng, người không thể toàn tài, tu luyện giả lợi hại hơn nữa, cũng có khâu bạc nhược.

Thực lực mạnh, bái thực lực yếu làm thầy, cũng có khối người.

Ngay cả lúc trước Thiên Nhân Khổng sư, cũng không phải chuyên môn học tập Đàm sư sao?

Lúc đó Đàm sư không có danh tiếng gì, là một vị Danh Sư ngũ tinh an phận ở Đàm quốc mà thôi.

Mọi người cũng rõ ràng điểm ấy, đồng thời gật đầu, không còn xoắn xuýt vấn đề này, Đổng Hân hỏi:

- Ngươi đã gặp qua, tâm tính của người này như thế nào? Có khuyết điểm gì có thể lợi dụng hay không?

- Ta chỉ gặp mặt một lần, hàn huyên vài câu, người này thoạt nhìn chất phác, đơn thuần, không giống kẻ có tâm kế, ý rất nghiêm, làm việc cũng rất có chuẩn tắc! Chính là... Nói chuyện quá làm người tức giận!

Hồ Yêu Yêu nói.

Mặc dù nàng là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, nhãn lực kinh người, nhưng Trương Huyền này, trên cơ bản nhìn không ra cái gì, ngược lại bị đối phương làm tức giận gần chết.

- Nói chuyện làm người tức giận?

Mọi người nháy con mắt.

Có thể để cho Hồ Yêu Yêu tức giận, tên này quả thực là một nhân tài.

- Ân, đúng, hình như tên này cảm thấy hứng thú với vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, muốn giáo huấn hắn, ta cảm thấy có thể dùng cái này làm cửa đột phá!

Suy nghĩ một chút, Hồ Yêu Yêu nói tiếp.

Mặc dù trong mắt người ngoài, tứ đại học hội cạnh tranh không ngừng, kỳ thật mấy người bọn họ cùng là Danh Sư, quan hệ cũng không tệ lắm.

- Chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử? Có thứ hứng thú là tốt rồi, ta nhìn không bằng như vậy, chúng ta cho hắn cái địa chỉ giả, sau đó bố trí xuống Thiên La Địa Võng, giáo huấn hắn một lần! Cho hắn biết, cái gì là quy củ!

Con mắt của Tiết Chân Dương tỏa ánh sáng.

Hắn tu luyện Chân Dương công pháp, lực lượng cương mãnh, làm việc cũng quả quyết, có thể xuất thủ, tuyệt đối không cần động não.

- Như vậy không ổn, vẫn là câu nói kia, chúng ta ngang nhiên ra tay, bị đám người Mi viện trưởng biết, tất nhiên sẽ trách tội! Nhất định phải nghĩ cách để hắn ăn thiệt thòi lại không dám nói, tốt nhất có nhược điểm gì lưu ở trong tay!

Long Thương Nguyệt nói.

Hắn khác Tiết Chân Dương, làm việc càng thêm quỷ quyệt, âm hiểm.

Nếu Trương Huyền là thượng khách của Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng, ra tay đối phó liền phải cẩn thận, nếu không, coi như không cáo trạng, có người thông báo một tiếng, bọn họ cũng cực kỳ phiền phức.

Trừ khi... Bắt được nhược điểm gì của đối phương, để hắn ăn thiệt thòi lại không dám lời.

- Ăn thiệt thòi lại không dám nói? Như thế là biện pháp tốt, Yêu Yêu, chuyện này ngươi tương đối am hiểu, ta nhớ được không ít người thua thiệt ở trong tay ngươi, trở về ngay cả lời cũng không dám nói?

Đổng Hân nghĩ đến cái gì, ánh mắt sáng lên nói.

Hồ Yêu Yêu yêu nghiệt ở học viện là rất vang dội, không chỉ tu luyện, thiên phú yêu nghiệt, chủ yếu nhất
là, làm việc không theo lẽ thường an bài, trước kia rất nhiều Danh Sư tìm phiền toái, đều bị xảo diệu hóa giải, sau đó mạnh mẽ làm nhục.

- Ân, các ngươi vừa nói như vậy, ta cũng nghĩ đến một biện pháp, tên này không phải thích lấy lòng sao? Ta sẽ để hắn danh dự mất sạch, để hắn biết đắc tội Hồ Yêu Yêu ta phải trả cái giá gì!

Hai mắt đen nhánh của Hồ Yêu Yêu lóe lên, nhẹ nhàng cười một tiếng, lộ ra nụ cười làm lòng người rét lạnh:

- Còn có Lạc Thất Thất, đối với lão sư này cực kỳ bảo vệ... Nếu như cho nàng biết, vị lão sư này hạ lưu vô sỉ, làm người không chịu nổi... Cũng không biết còn tôn trọng như thế hay không!

Biết Hồ Yêu Yêu không đánh trận không nắm chắc, ánh mắt mọi người đều sáng lên.

- Chuyện này giao cho ta xử lý, chờ ta xử lý Trương Huyền này, thay các ngươi trút giận, nhận được đồ vật, ta muốn thêm một thành, không tính là quá mức chứ?

Hồ Yêu Yêu nói.

- Muốn thêm một thành?

- Không có vấn đề, chỉ cần ngươi có thể đối phó được tên này, một thành không tính là gì!

Mọi người gật đầu.

- Vậy là tốt rồi... việc cấp bách của chúng ta, là chuẩn bị Nhất Nguyên Trọng Thủy, chuẩn bị chỉnh tề liền xuất phát. Còn Trương Huyền này, các ngươi liền nghe tin tức tốt của ta! Chỉ cần hắn còn muốn biết vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, liền phải ngoan ngoãn nghe lời của ta, bị ta định đoạt...

Nhẹ nhàng cười một tiếng, thân ảnh Hồ Yêu Yêu hóa thành một độ cong uyển chuyển, môi đỏ vung lên.

- Bị nàng định đoạt? Nàng này suy nghĩ biện pháp gì?

Trương Huyền ở một bên không rõ ràng cho lắm.

Có thể để cho nha đầu này tự tin như vậy, khẳng định có niềm tin rất lớn.

Nghĩ một lát nghĩ không ra, đối phương cũng không nói tỉ mỉ, Trương Huyền đành phải lắc đầu.

Đối phương thực muốn tìm hắn gây sự, cũng không có cách, chỉ có thể binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.

Dù sao sớm biết tính toán của đối phương, cũng có thể sớm chuẩn bị, không đến mức bị động.

Đám người Hồ Yêu Yêu thương nghị xong, từng người xoay người rời đi, bay vút xuống dưới núi.

Thấy mọi người rời đi, lúc này Trương Huyền mới đứng dậy.

- Trước mặc kệ, vẫn là đi hỏi thăm vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử a!

Chần chờ một chút, Minh Lý Chi Nhãn lấp lánh, dọc theo phương hướng Hồ Yêu Yêu biến mất thẳng tắp đuổi tới.

Sự tình đối phương tìm bảo vật gì, cùng hắn không bất kỳ quan hệ gì, cũng không thèm để ý, còn Nhất Nguyên Trọng Thủy, biết giá cả, về sau nghĩ biện pháp kiếm tiền mua sắm là được.

Hiện tại việc cấp bách là tiếp tục dò xét vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện