Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tử Dương thú đột phá (2)


trước sau

Giao phó Tử Dương thú xong, Trương Huyền nhìn về phía Tôn Cường cách đó không xa.

- Không có việc gì, nhưng mà…

Tôn Cường nhíu mày:

- Hồ Yêu Yêu trước mấy ngày phái người đưa tin tới, nói giống như phủ đệ của chúng ta, bị người giám thị...

- Bị người theo dõi?

Trương Huyền cau mày.

Hồ Yêu Yêu chưởng quản Yêu Nguyệt hội, cường giả thủ hạ nhiều không kể xiết, nàng nói bị theo dõi, chỉ sợ là thật.

- Có dò xét ra người nào không?

- Thực lực của ta không đủ, dò xét mấy lần, đều bị đối phương tránh khỏi...

Tôn Cường hơi đỏ mặt. Thực lực của hắn bây giờ, ngay cả Hợp Linh cảnh cũng không đến, ở đế quốc nhị đẳng vẫn tính không yếu, nhưng ở Đế đô của đế quốc nhất đẳng, lại có chút nhìn không thuận mắt.

- Chủ nhân, chuyện này ta biết, là trưởng lão của Danh Sư học viện!

Tử Dương thú chen vào nói.

Nó đột phá đến Thần Thức cảnh, tình huống chung quanh có thể nhìn ra rõ rõ ràng ràng. Tôn Cường dò xét không được, nhưng nó có thể phát giác.

- Trưởng lão của Danh Sư học viện? Theo dõi ta làm gì?

Trương Huyền kỳ quái.

Mặc dù hắn phá hủy mấy chỗ của học viện, nhưng cũng không đến mức để học viện phái trưởng lão theo dõi a!

- Thời điểm ta đột phá, thần thức ngoại phóng, đúng lúc nghe được bọn họ nói chuyện, biết một chút... Hình như là tiểu tử Lục Phong kia, muốn triệu tập thập đại trưởng lão, tiến hành thẩm phán chủ nhân, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì, đối phương không nói, ta cũng không rõ ràng!

Nhớ lại một chút, Tử Dương thú nói.

Buổi sáng hôm nay nó đột phá, thần thức ngoại phóng, đúng lúc nhìn thấy mấy vị trưởng lão theo dõi tiểu viện, đối thoại cũng nghe vào tai.

- Thẩm phán?

Trương Huyền chớp mắt.

Sau khi đi Luyện Đan học viện giảng bài, Lục Phong viện trưởng từng triệu tập qua thập đại trưởng lão, muốn khai trừ thân phận Danh Sư của mình, có điều, không được mọi người đồng ý. Chuyện này, Tưởng viện trưởng đã nói với hắn, chẳng lẽ tên này cảm thấy không phục, còn muốn lần nữa? Lần thứ nhất cũng không thành công, một lần nữa đoán chừng cũng không có hiệu quả gì!

- Hình như nắm giữ chứng cớ gì rất trọng yếu, có thể để cho chủ nhân không thể phản bác...

Tử Dương thú nói:

- Nghe nói không chỉ triệu tập thập đại trưởng lão, còn thông tri Mạc Cao Viễn đường chủ, thậm chí... Vận dụng Thánh khí Kim Nguyên đỉnh!

Mấy vị trưởng lão theo dõi, tựa hồ biết không quá kỹ càng, coi như nó nghe được đối thoại, cũng đôi câu vài lời, để cho người ta suy đoán không ra.

- Kim Nguyên đỉnh?

- Là trấn viện chi bảo của Danh Sư học viện, do viện trưởng khống chế, cường giả Thánh giả nhị trọng, tam trọng tới, cũng có thể tuỳ tiện giết chết!

Tử Dương thú lắc đầu:

- Nhưng từ khi chủ nhân chết, Thánh khí trấn viện này vẫn ngủ say, không có người có thể mệnh lệnh! Trừ khi... Dị Linh tộc xâm lấn!

Trương Huyền cau mày.

Nếu thật như vậy,
là siêu cấp đại sự! Nhưng mà theo dõi bản thân, cùng Dị Linh tộc xâm lấn có quan hệ gì? Chẳng lẽ... tin tức khôi lỗi cùng Ngoan Nhân tiết lộ? Thật như vậy, giải thích thật đúng là phiền toái. Không nói thu phục nhân vật ngưu bức như Ngoan Nhân, chỉ riêng nhiều khôi lỗi Dị Linh tộc như vậy, liền nói không rõ ràng.

- Lão sư...

Đang cau mày, không biết Lục Phong lại muốn làm gì, chỉ thấy Trịnh Dương vội vã chạy tới.

- Làm sao vậy?

Trương Huyền nhìn qua.

- Lão sư, Luyện Đan học viện Chu Kình phó viện trưởng cùng Thích viện phó trước tới bái phỏng, nói muốn mời lão sư đi học viện thương nghị một đại sự.

Trịnh Dương nói.

- Mời?

Trương Huyền nghi hoặc:

- Thái độ của bọn họ như thế nào?

- Thái độ rất tốt, đang ở phòng khách chờ!

Mặt mũi Trịnh Dương kỳ quái. Luyện Đan học viện cùng lão sư không sai biệt lắm đã thủy hỏa bất dung, đột nhiên chạy tới mời, để hắn tràn đầy nghi hoặc.

- Thái độ tốt? Còn muốn theo dõi? Xem ra bọn họ nhất định nắm giữ một loại chứng cứ nào đó, sợ ta sớm biết, chạy trốn...

Mắt sáng lên, Trương Huyền liền hiểu được. Mới vừa nghe được có người theo dõi, lại muốn mời Kim Nguyên đỉnh ra, liền đến mời mình, còn thái độ vô cùng tốt... Muốn nói không có vấn đề, đánh chết cũng không tin. Vô sự xum xoe, không phải lừa đảo tức là đạo chích! Huống chi hắn và Lục Phong cũng tiếp xúc qua, tuyệt không phải hạng người lương thiện dễ sống chung.

- Tử Dương, ngươi trước tiến vào Thiên Nghĩ Phong Sào, có cần, sẽ để cho ngươi đi ra!

Suy nghĩ một chút, Trương Huyền khoát tay áo.

- Vâng!

Tử Dương thú gật đầu, thân thể nhoáng một cái, chui vào Thiên Nghĩ Phong Sào. Trước đó tổ ong chật hẹp, mà bây giờ đường kính đã hơn mười mét, cực kỳ rộng lớn. An bài xong Tử Dương thú, đang muốn đi gặp hai vị phó viện trưởng, Trương Huyền dừng lại một chút, để Trịnh Dương cùng Tôn Cường đi trước, tinh thần khẽ động, phóng phân thân ra, sau đó lấy ra một không gian giới chỉ đưa tới.

Ngoan Nhân cùng bản chép tay của Khổng sư mới vừa lấy được đều ở bên trong, thật muốn xuất hiện vấn đề gì khó giải thích, chỉ sợ... cũng chỉ có thể để “Dương sư” ra sân. Phân thân và hắn là cùng một linh hồn, chỉ cần không vào không gian giới chỉ, bất kỳ thời điểm nào cũng có thể tùy ý câu thông.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện