- Viện trưởng lệnh?
Trương Huyền cau mày.
- Không sai, viện trưởng lệnh sẽ gia trì ý niệm của tất cả học viên trong Danh Sư học viện, một khi Dị Linh tộc muốn đối phó, sẽ bị ý niệm ngăn cản... Như vậy mới có thể bảo hộ ngươi an toàn!
Mi trưởng lão giải thích.
- Đã như vậy... lão viện trưởng mất tích, có viện trưởng lệnh hay không?
Trương Huyền nói.
- Đương nhiên là có...
- Vậy vì cái gì cũng mất tích? Không rõ sống chết?
Trương Huyền nhìn qua.
- Cái này...
Mi trưởng lão á khẩu không trả lời được.
- Nguy hiểm một mực tồn tại, bọn họ còn không sợ, ta sợ cái gì!
Nhìn rất nhiều Danh Sư phía dưới tre già măng mọc, Trương Huyền nói. Đồng dạng là Danh Sư, bọn họ tre già măng mọc, chết cũng không sợ, hắn lại có gì có thể lo lắng?
- Tốt, hiện tại ta liền nói, có điều, ta sẽ nói ta cùng Triệu Bính Tuất trưởng lão nguyện ý thương lượng, mong viện trưởng thứ lỗi!
Chần chờ một chút, Mi trưởng lão nói.
Coi như thầy Trương không sợ, bọn họ cũng không muốn để Danh Sư học viện không có viện trưởng.
- Ân!
Biết cái này là ranh giới cuối cùng của đối phương, Trương Huyền không nói thêm lời. Thu lại cấm chế chung quanh, Mi trưởng lão bay xuống dưới.
- Chư vị Vương giả của Vân Vụ lĩnh có ở đây không, ta Mi Trúc, nguyện ý đại biểu Danh Sư học viện, đàm phán với các ngươi!
Ầm ầm!
Thanh âm của Thánh giả nhất trọng đỉnh phong truyền bá ra, như sóng âm to lớn, lan tràn khắp nơi, trong nháy mắt bao phủ cả sơn mạch.
- Đàm phán?
- Vì sao phải đàm phán? Những Linh thú này đang xâm phạm tôn nghiêm của nhân tộc, quyết không thể bỏ qua!
- Không sai, một khi đàm phán, làm sao xứng với các Danh Sư bị thương?
...
Nghe được cần đàm phán, Danh Sư phía dưới lập tức xôn xao. Đàm phán là biểu hiện của yếu thế! Đường đường Danh Sư học viện, bị Linh thú công kích, không những không giết trở về, còn cần đàm phán, quả thực quá mất mặt.
- Muốn đàm phán, cũng được, tới Vân Vụ lĩnh, cho các ngươi cơ hội đàm phán!
Một thanh âm hùng vĩ phương pháp phía sau Linh thú truyền tới. Hẳn là Thánh thú, Linh thú cường đại nhất của Vân Vụ lĩnh, cũng chính là Vương giả.
- Đi Vân Vụ lĩnh? Mi viện trưởng, không thể đáp ứng!
- Không sai, đây là để các ngươi rơi vào hang hổ...
- Một
khi bị bọn họ bắt, tôn nghiêm của Danh Sư học viện chúng ta ở đâu?
...
Các Danh Sư càng thêm lo lắng.
Đối phương yêu cầu, nghe xong liền không có ý tốt. Vân Vụ lĩnh là nơi ở của bọn hắn, một khi qua, vô cùng có khả năng bị vô số Bán Thánh, Tòng Thánh, Thánh giả vây công, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát! Huống chi, nhân loại cùng Linh thú chiến đấu, đàm phán trước, rõ ràng yếu thế, lại chạy đến hang ổ của đối phương, đây không phải mặc người chém giết sao?
Đường đường Danh Sư học viện, trụ cột vững vàng của nhân loại, làm sao có thể nhận oan ức! Một khi tin tức truyền đi, đối với nhân tộc chẳng phải là khủng hoảng rất lớn?
- Viện trưởng...
Phía dưới nghị luận ầm ĩ, Mi trưởng lão ở trên không trung nhịn không được nhìn về phía Trương Huyền. Đi Vân Vụ lĩnh đàm phán, quả thực quá nguy hiểm.
- Đáp ứng!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Viện trưởng nghĩ lại...
Triệu Bính Tuất vội vàng ôm quyền.
- Không cần, nếu như không đi hang ổ, sao có thể thấy Vương giả của bọn chúng?
Trương Huyền vẫy tay.
- Cái này...
Mi, Triệu hai vị trưởng lão nhìn nhau, từng người than thở. Quả thực là như vậy. Đám Thánh thú này, càng thêm tiếc mệnh, nếu không, cũng sẽ không để nhiều Linh thú xung phong như vậy. Không đáp ứng, đối phương không có khả năng đi ra.
- Tốt, chúng ta đáp ứng!
Biết viện trưởng đã làm ra quyết định, hai người không nói thêm lời, trong lòng âm thầm quyết định coi như liều chết cũng phải bảo vệ đối phương, Mi trưởng lão tiến về phía trước một bước, lập tức mở miệng.
- Cái gì? Mi viện trưởng...
- Viện trưởng không thể đáp ứng...
Nghe được hắn mở miệng, phía dưới lần nữa xôn xao.
- Được rồi, đây là Danh Sư học viện làm ra quyết định, tất cả Danh Sư lập tức lui về phía sau, đến Lôi Viễn phong tập hợp!
Mi trưởng lão cũng không giải thích, người ở trên không trung vung tay.