- Hiện tại Viện trưởng đi nơi nào?
Nghe xong sự tình truyền kỳ như thế, hai mắt Triệu Bính Tuất choáng váng.
- Hắn bảo ta về trước an bài học viên, bản thân còn lưu ở Vân Vụ lĩnh!
Mi trưởng lão nói.
- Chung Đỉnh Thuần, ngươi mang những học viên này về Y Sư học viện điều trị; Tu Trường Thanh, ngươi để học viên của Võ Kỹ học viện, tùy thời chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Các trưởng lão khác theo ta đi Vân Vụ lĩnh!
Biết vị sư thúc này của mình còn ở Vân Vụ lĩnh, thầy Mộc phân phó. Học viên trọng thương cần cấp bách cứu chữa, Y Sư học viện không thể đổ trách nhiệm cho người khác, lúc này vạn nhất Linh thú công kích lần nữa, chiến lực của Võ Kỹ học viện mạnh nhất, khẳng định sẽ xông lên đầu.
- Vâng!
Chung Đỉnh Thuần, Tu Trường Thanh đồng thời gật đầu.
- Đi thôi!
Thầy Mộc gật đầu, mang theo tất cả trưởng lão bay về phía Vân Vụ lĩnh.
- Mau nhìn, đó là cái gì?
Còn chưa tới trước mặt, mọi người liền thấy vô số Linh thú, tích tụ ở dưới chân núi, cả đám nằm rạp trên mặt đất, trong ánh mắt mang theo nhu hòa, lại không còn hung ác dữ tợn trước đó.
Phía trước nhất Linh thú, một thanh niên đạp ở trên lưng một vị Thánh giả, thanh âm nhàn nhạt vang xa, linh khí bốn phía hội tụ như đóa hoa, từ không trung tản mát, tất cả Linh thú nghe như si như say. Danh Sư ngũ tinh mới có năng lực nói tụ linh khí, miệng phun hoa sen!
- Đây là... giảng bài cho Linh thú?
Tất cả Danh Sư ngẩn ngơ.
Thấy qua giảng bài cho học sinh, tu luyện giả, còn là lần đầu tiên thấy giảng bài cho Linh thú. Mấu chốt nhất là, những Linh thú này thế mà cả đám nghiêm túc nghe giảng, thậm chí còn có chút dùng mũi, móng vuốt làm bút viết trên mặt đất...
- ... Được rồi, chương trình học hôm nay liền tới đây, chư vị giải tán đi!
Đang khiếp sợ, liền nghe thanh âm của Trương Huyền truyền tới.
- Rống!
- Rống!
Nghe nói như thế, tất cả Linh thú chẳng những không tản ra, ngược lại đều giương đầu lên, thanh âm xông thẳng vân tiêu, ngay sau đó từng con bò dậy, mi tâm hiện ra một giọt máu tươi, thẳng tắp bay tới Trương Huyền.
- Con mẹ nó...
Nhìn xem máu tươi đầy trời, muốn chôn vùi cả hắn, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thiếu chút nữa ngất đi. Ta là tùy tiện giảng bài, lại không có ý để các ngươi nhận chủ... Lại nói, coi như nhận chủ, cũng không nên tranh cướp như vậy, tiếp cận mười vạn Linh thú, mỗi người một giọt máu... Đầy đủ làm cái bể bơi...
Hắn phát điên, thầy Mộc, tất cả trưởng lão càng muốn điên. Viện trưởng không chỉ thu phục mười đại Vương giả, thuần phục tất cả Linh thú ở Vân Vụ lĩnh. Mười vạn Linh thú, ra lệnh một tiếng, coi như đế quốc nhất đẳng Hồng Viễn đế quốc, cũng trong nháy mắt rơi
vào tay giặc!
- Một người để nhiều Linh thú nhận chủ như vậy, giải quyết nhiều tai hoạ ngầm như vậy... Cái này, cái này... Công lao lớn không có cách nào cân nhắc, ta phải bẩm báo Thú đường!
Mi trưởng lão run rẩy.
Dưới một bài học, tất cả Linh thú của Vân Vụ lĩnh trực tiếp nhận chủ, có thể nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả... Công lao thực sự quá lớn! Lại thêm thuần phục mười đại Vương giả, vô số Tòng Thánh, Bán Thánh, giải quyết tai hoạ ngầm cho học viện...
Nếu trước đó nói, hắn là Thuần Thú sư thất tinh bình thường, không có bất kỳ cống hiến gì, mà bây giờ công lao lớn... nghĩ cũng không dám nghĩ! Thật đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay... Làm cho tất cả mọi người nổi điên!
- May mắn ta thông minh, hỗ trợ xin Thuần Thú sư thất tinh, không có để hắn tới khảo hạch, nếu không toàn bộ Thuần Thú học viện... Ai biết sẽ biến thành dạng gì!
Mi trưởng lão khiếp sợ, đồng thời cũng thở dài một hơi. Nhìn thấy tình cảnh của Luyện Khí học viện, Y Sư học viện, Luyện Đan sư học viện, sợ tân viện trưởng sẽ tới khảo hạch Thuần Thú sư, cho nên liền trước thời hạn xin, hiện tại xem ra đây tuyệt đối là cách làm sáng suốt nhất. Nếu không, tất cả Linh thú, Thánh thú của toàn bộ học viện đều nhận hắn làm chủ... Thuần Thú sư khác còn không vỡ tổ!
- Đi qua đi...
Ngăn chặn khiếp sợ trong lòng, lúc này mọi người mới đồng loạt bay đến trước mặt, liền nhìn biểu lộ muốn khóc của thanh niên.
- Bái kiến viện trưởng!
Mọi người ôm quyền.
- Các ngươi đã tới... Những Linh thú này, đều điên rồi sao? Nhất định muốn nhận ta làm chủ... Mi trưởng lão, ngươi là Thuần Thú học viện viện trưởng, có biện pháp nào cắt đứt không?
Giống như thấy được cứu tinh, mắt Trương Huyền thấu đỏ nhìn qua. Hắn thật chỉ là giảng bài, muốn đám thú kia nghe lời mà thôi, thật không muốn chúng nhận chủ ah!
- Cắt đứt? Không có...
Mi trưởng lão vội vàng lắc đầu.
Những Linh thú này, người khác muốn phục tùng một con cũng khó, bây giờ toàn bộ thuần phục, thế mà còn có biểu tình này... Viện trưởng, ngươi làm như vậy, sẽ bị Thuần Thú sư khác đánh chết! Có nghe hay không, vẻ mặt Trương Huyền bi phẫn, chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi suýt phun ra, nhịn không được nói.
- Nghiệp chướng ah!