Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khâu Ngô Cổ Thánh (2)


trước sau

- Kim Nguyên đỉnh, ngươi ở nơi này bảo hộ mọi người, ta đi tìm Lạc sư trở về lại nói...

Không đi quản Thạch Diệp Vương muốn làm gì, trong lòng hắn, Lạc Nhược Hi mới là trọng yếu nhất.

Rời mọi người, mượn nhờ lực lượng Vu Hồn, lần nữa rời khu vực Lôi Đình, rất nhanh tìm kiếm, không lâu sau, quả nhiên bị hắn phát hiện tung tích.

Nữ hài đang đứng ở trước mặt bia đá nghiền nát, đôi mi thanh tú nhíu lại, không biết nghĩ cái gì.

- Ngươi không sao chứ...

Vội vàng đi vào trước mặt.

Thấy hắn đi tới, Lạc Nhược Hi cười cười:

- Ta không sao, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?

- Đám người Ngô sư đã xảy ra chuyện...

Trương Huyền kỹ càng nói sự tình vừa rồi gặp phải.

- Lọt vào Dị Linh tộc công kích? Đáng giận! Xem ra đám người kia hẳn là đi theo đằng sau chúng ta vào...

Lạc Nhược Hi hừ một tiếng.

Phía ngoài phong ấn phá giải, để cho đại môn không còn ngăn trở, bọn Dị Linh tộc này hẳn là theo ở phía sau lặng lẽ vào.

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

- Cái bia đá này là ngươi làm hư hay sao?

Lạc Nhược Hi chỉ về phía trước.

- Cái này...

Trương Huyền có chút lúng túng.

Tuy không phải hắn tự mình phá hủy, nhưng cũng có quan hệ trực tiếp, nói là hắn làm hư cũng không đủ.

- Cái bia đá này có chút kỳ quái, ngươi có phát hiện hay không, cùng thạch bích khắc chữ ở Phong Thánh đài, là cùng một loại chất liệu... Hơn nữa không gian trận pháp này, cùng lúc trước Khổng Sư lưu lại quyển sách kia, cũng cực kỳ tương tự...

Như phát hiện cái gì, Lạc Nhược Hi nói.

- Cái này...

Trương Huyền sững sờ, đối phương vừa nói như vậy, thật sự là có chút giống nhau.

Tảng đá tương tự, có thể nói Phong Thánh đài cùng nơi đây không xa, loại vật liệu đá này tồn tại thời gian dài, vì vậy lựa chọn... nhưng không gian tương tự, thì có chút nói không được.

- Chẳng lẽ... di tích này, thực có quan hệ với Khổng Sư?

Trong lòng khẽ động.

Lúc trước mọi người phỏng đoán qua, hai địa phương này khoảng cách gần như vậy, có phải có liên quan hay không, cuối cùng bởi vì liên lụy Khổng Sư nói năng thận trọng, mới không hề thảo luận.

- Không đúng... bia đá này là ta kích hoạt, bên trong đi ra là một lão giả...

Nhớ tới một sự kiện, Trương Huyền nói.

Lúc trước vị lão giả kia, rất rõ ràng là người sáng tạo di tích, vô luận bộ dáng hay lời nói cử chỉ, đều không thể là Khổng Sư!

- Lão giả kia tên gọi là gì?

Nghe được hắn kích hoạt bia đá, Lạc Nhược Hi vội vàng nhìn lại.

- Tên? Hắn chưa nói... Chỉ muốn truyền thụ ta một bộ thân pháp, gọi là... Hành Giả Vô Cương!

Trương Huyền giải thích.

Tên của đối phương, hắn còn chưa kịp hỏi, liền biến mất.

- Hành Giả Vô Cương? Chẳng lẽ là...

Nhãn tình sáng lên, Lạc Nhược Hi như nghĩ tới điều gì.

- Ngươi nghe qua bộ thân pháp này?

Thấy biểu lộ của nàng, Trương Huyền hỏi.

-
Nếu thật là Hành Giả Vô Cương, ngươi gặp phải người này, hẳn là Khâu Ngô Cổ Thánh!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

- Khâu Ngô Cổ Thánh?

Trương Huyền nhíu mày:

- Cái tên này ta giống như nghe qua... địa quật phong ấn dưới Hồng Viễn Danh Sư Học Viện, chính là hắn lưu lại!

Lúc trước tiến nhập địa quật, bàn tay tiếp xúc phong ấn, biết lai lịch, là một vị cường giả gọi Khâu Ngô lưu lại.

Chẳng lẽ... lão giả vừa rồi hắn muốn thu làm đệ tử kia, chính là vị tiền bối này lưu lại tàn hồn?

Run run một cái, Trương Huyền chảy mồ hôi lạnh.

Thời điểm tiếp xúc phong ấn, biết rõ vị cường giả này khủng bố, tùy tiện bố trí phong ấn, ngay cả Danh Sư cửu tinh cũng không thể phá vỡ... Bản thân lại muốn thu đối phương làm đồ đệ...

Lá gan có phải quá mập hay không!

May mắn đối phương không có tức giận, nếu không, coi như là tàn hồn, giết chết hắn, cũng chỉ là sự tình nháy mắt.

- Ân, vị cổ thánh này, đối với không gian lý giải rất mạnh, rất nhiều tiết điểm phong ấn ở chiến trường ngoại vực, đều là hắn bố trí!

Nhẹ gật đầu, ánh mắt Lạc Nhược Hi tỏa sáng:

- Mấu chốt nhất là, vị Khâu Ngô Cổ Thánh này, tuy không phải đệ tử của Khổng Sư, nhưng là một trong các tùy tùng của hắn, một thân tu vi sâu không lường được, Khổng Sư ở đâu, hắn liền ở đó. Hai người danh là chủ tớ, trên thực tế lại như huynh đệ, ngay cả Thất Thập Nhị Hiền được Khổng Sư chân truyền, cũng phải tôn xưng một tiếng Khâu Ngô sư thúc!

- Khâu Ngô sư thúc?

- Đúng vậy, Khâu Ngô cả đời đi theo Khổng Sư, năm đó vì ngăn cản Dị Linh tộc, lấy thân hóa thành phong ấn, ngăn cản tiến công... ở trong Danh Sư Đường được thờ phụng kính ngưỡng, cống hiến to lớn, tuyệt đối sắp xếp trước năm!

Nói đến Khâu Ngô, ánh mắt của Lạc Nhược Hi lộ ra tán dương cùng sùng bái:

- Nguyên nhân chính là như thế, rất nhiều hậu bối của Danh Sư Đường, đều vô cùng tôn trọng hắn, không nói cái khác, Thanh Nguyên phong hào đế quốc Danh Sư Đường Cẩu đường chủ, chính là người sùng bái cuồng nhiệt của hắn... Trương sư, ngươi làm sao vậy?

Đang cảm khái, Lạc Nhược Hi liền chứng kiến Trương Huyền ở một bên, chẳng biết lúc nào đã ngồi trên mặt đất, biểu hiện trên mặt xoắn xuýt, tựa như bị người đánh, sắp khóc.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện